• 3,752

Chương 1143: Có người tập kích ban đêm. bản lĩnh đáng gờm


Chỉ có điều khi Hồ Khải Thụy vừa nói xong, Lâm Tiểu Sở đã tiếp lời:
Anh Thụy, anh khiêm tốn quá!


Lâm Tiểu Sở vừa nói8 vừa quay đầu nhìn Vân Tiên, trong đôi mắt cô ta mang theo ý khiêu khích rất rõ.

Yên lặng được hai giây, Lâm Tiểu Sở 3lại nói:
Hừ, đến lúc đó lỡ có xảy ra chuyện gì, cô đừng chạy tới cầu xin anh Thụy hay chúng tôi giúp đỡ nhé!

Nhưng lần này Lâm Tiểu Sở vừ5a mới dứt lời, Hồ Khải Thụy đã nhanh chóng trách cứ cô ta một câu:
Tiểu Sở, em đừng có bất lịch sự như vậy!

Lâm Tiểu Sở vô cùng nghe lời Hồ Khải Thụy, dù sao cô ta cũng có tình cảm đặc biệt với anh ta.
Chốc lát, mọi người cũng không nói gì thêm.
Vân Ti9ên khẽ liếc Lâm Tiểu Sở một cái, sau đó cô xoay người lên lầu.
Vân Tiên thường không thèm để ý đến loại người như thế6.

Chậc chậc chậc, ra vẻ cái gì chứ!
Lâm Tiểu Sở thấy thế thì bắt đầu lải nhải.
Vân Tiên vừa về phòng ngủ không lâu đã nghe thấy tiếng đám người Hồ Khải Thụy ầm ĩ kéo hành lý lên lầu, bọn họ ở phòng không xa Vân Tiên lắm.
Đêm đến, chẳng mấy chốc trời đã tối đen. Nhà trọ này không có đèn điện, bình thường đều dựa vào ánh sáng từ ngọn nến.
Lúc này, Vân Tiên đang nằm ở trên giường, cô nhìn ra ngoài cửa sổ lụp xụp không che chắn nổi gió lạnh ùa vào, lẳng lặng nghiêng đầu ngắm trăng sao.
Chữ ngủ này, tất nhiên là giả vờ ngủ.
Lam Tố đi theo Vân Tiên lâu như vậy, hiển nhiên cô cũng hiểu được ý người kia.
Sau đó, Vân Tiên và Lam Tố cùng nhắm mắt lại.
Nước A không có mạng, điện thoại di động cũng không thể gọi điện được.

Vân Tiên, cô vẫn chưa ngủ à?
Lam Tố trở mình, nhích đến gần Vân Tiên hơn rồi mới mở miệng hỏi.

Ừm.
Vân Tiên khẽ đáp một tiếng, rồi im lặng.
Lam Tố còn tưởng cô ấy sẽ không nói gì thêm thì Vân Tiên lại nói:
Ngủ thôi.

Vân Tiên vừa nói xong câu này, lúc cô đang định khép đôi mắt xinh đẹp của mình lại, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng động gì đó.
Hàng mi hẹp dài chưa kịp khép đã phải mở ra ngay.
Mà lúc này Vân Tiên đã lên đến lầu hai.
Tuy nhà trọ này rất cũ kỹ, nhưng đúng là có khá nhiều phòng.
Vân Tiên và Lam Tố ở một phòng, Adam thì độc chiếm một phòng.

Vân Tiên, có tiếng động.
Lam Tố cũng mở mắt ra.
Trong nháy mắt, hai người tỉnh cả ngủ.

Ừ.
Vân Tiên khẽ gật đầu một cái, sau đó lại khẽ nói với Lam Tố một câu:
Ngủ.

Trong bóng tối, cửa phòng xập xệ không có chốt khóa bị người ta mở ra, một bóng dáng đen thùi lùi rón ra rón rén cố gắng không tạo ra tiếng động lẻn vào trong.

Một lát sau, Vân Tiên có thể cảm giác được bóng người này đang quan sát mình, đồng thời còn nuốt nước bọt tỏ vẻ vô cùng thèm khát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.