Chương 1207: Dám đẩy mẹ tao thì chọn một cách chết đi
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 612 chữ
- 2022-02-17 04:28:57
Cô là vận động viên thể thao à! Sao lại có thể lao tới từ nơi xa như vậy.
Hai là, khi nhìn thấy Tần Y Nhu nguy hiểm, thậm chí 8Vân Tiên còn không nghĩ gì nhiều, nếu mình chịu một đòn nặng nề như thế hậu quả sẽ ra sao.
Cô lao lên không hề do dự, lấy cơ 3thể mình làm đệm thịt để giúp Tần Y Nhu may mắn thoát khỏi kiếp nạn.
Vừa đỡ mẹ dậy kiểm tra xong, Vân Dịch liền đỡ Vân Tiên dậy.
Mặc dù Tần Y Nhu bị ngã mạnh nhưng vì có Vân Tiên làm đệm đỡ lấy bà, cho nên người bị thương nặng hơn lại chính là Vân Tiên.
Tất nhiên Vân Dịch cũng biết tình trạng của cô nghiêm trọng hơn, cho nên sau khi đỡ Tần Y Nhu đứng dậy, anh lập tức cúi người đỡ Vân Tiên dậy ngay.
Mọi người xung quanh nhìn thấy Tần Y Nhu được Vân Dịch đỡ dậy, ai nấy đều hít vào một hơi.
Vân Tiên đã bị Tần Y Nhu đè xuống nặng vậy đó.
Đặc biệt là thân thể nhỏ bé, gầy yếu của Vân Tiên, bị cơ thể hơi đầy đặn của mẹ mình đè lên thì có lẽ khó mà đứng dậy nổi?
Cần phải giỏi như thế nào và ý chí mạnh mẽ ra sao mới có9 thể xông lên, dùng thân thể làm đệm cho Tần Y Nhu như thế?
Trong lúc mọi người ở đây còn sửng sốt, Vân Dịch đã nhảy từ trên 6bậc thang xuống. Anh đi tới, vừa gọi vừa đỡ Tần Y Nhu đang ở trên người Vân Tiên dậy:
Mẹ, mẹ có bị thương không?
Vân Dịch l5uyện tập với cô lâu như vậy, sức khỏe cũng tăng lên rất nhiều, vì thế, khi anh nhảy xuống từ xe buýt công cộng, động tác vô cùng dứt khoát.
Nhìn thấy cảnh tượng này, bà Dương vội vàng chạy xuống, Cát Quân Kiến cũng lập tức tới ngay.
Ba đứa nhỏ Vân Trúc thì sợ tới suýt khóc.
Trong mấy xe khách đường dài đậu gần đó, các hành khách cũng chứng kiến toàn bộ. Lúc mọi người còn đang mơ hồ, họ cảm thấy Vân Tiên bị trọng lực đè xuống như vậy thì không thể đứng nổi, Vân Dịch đã khom người, vội vàng đưa tay ra đỡ em mình dậy.
Không ngờ Vân Tiên lại lật mình đứng dậy vô cùng ngầu, giống như bản thân chẳng hề bị làm sao.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này thì nín thở một lúc, trong lòng bị một nỗi kinh ngạc bao trùm.
Cơ thể của Vân Tiên nhỏ nhắn như vậy, sau khi phải chịu áp lực từ Tần Y Nhu, cô còn thể đứng lên như không có chuyện gì?
Đùa… đùa gì vậy chứ?
Chẳng lẽ cô bé này là lính đặc chủng?
Lính đặc chủng trong phim cứu người cũng làm y hệt như cô bé vừa nãy.
Tiểu Tiên! Con có sao không! Có bị thương ở đâu không? Để mẹ xem xem!
Tần Y Nhu lại càng hoảng sợ hơn, bà vội vàng chạy tới trước mặt Vân Tiên để kiểm tra.
Mi mắt cô rủ xuống, cô nhẹ nhàng nói với Tần Y Nhu một câu để cho bà yên tâm:
Mẹ, con không sao.
Lúc Tần Y Nhu còn đang năm lần bảy lượt xác nhận xem Vân Tiên có sao không thì bà đã bị cô gọi lên xe.
Vừa rồi, ngay cả Tần Y Nhu cũng không ý thực được việc bản thân
bất ngờ
bước hụt không phải là bất cẩn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.