• 3,753

Chương 1209: Làm màu, xuống mồ đi


Hôm nay, Vân Tiên mặc một chiếc quần màu đen bó sát lộ rõ những đường cong hoàn mỹ của cặp đùi, thân trên là một chiếc áo bó sát, nơi đầy đặn8 hơi nhô lên, dáng người thon thả quyến rũ đứng trước mặt mọi người.

Nhưng sắc mặt của cô lại vô cùng hung dữ.
Trong giây ph3út Vân Tiên giơ chân đạp bay Trương Tấn lúc nãy, tất cả mọi người đều có ảo giác như mình đang được nhìn thấy một đặc công ở trong phim điện9 ảnh.
Không, thậm chí cô gái chỉ mới mười mấy tuổi còn giống đặc công hơn cả đặc công ở trong phim!
Nhìn xem, con trai bà ta đã chọn loại người gì thế này!
Bà Dương vô cùng tin tưởng lời nói của Vân Tiên, vô cùng tin tưởng.
Cho nên ý nghĩ đầu tiên của bà ta chính là sau khi họ đi du lịch về, nhất định phải bảo con mình chia tay với loại con gái ác độc này.
Trong khi mỗi người một suy nghĩ, Vân Tiên đã đứng ngay trước mắt Lưu Mai.
Cô cười lạnh một tiếng.
Một giây sau, trong tiếng hò hét của mọi người, Vân Tiên bỗng nhảy lên, giơ một chân đá về phía Lưu Mai.
Đánh cô ta! Đánh cô ta! Đánh cô ta!
Có người thậm chí còn gào thét trong lòng như thế.
Dù ánh mắt của diễn viên6 trong phim có sắc bén, thần thái diễn tả như thế nào đi nữa cũng không thể sắc bén bằng ánh mắt của cô gái trước mặt này đây, lại càng khôn5g thể có khí thế giống như cô vậy được.
Đặc biệt là vừa nãy, Lưu Mai cố tỏ ra mình là một cô gái nhỏ bé yếu đuối, hành khách trên mấy chiếc xe đường dài xung quanh thiếu chút nữa đã vỗ tay khen hay cho Vân Tiên.
Sức khỏe của bà vốn đã không tốt lắm, cú ngã vừa rồi đã khiến bà xây xẩm cả mặt mày, lúc này, Vân Dịch và Cát Quân Kiến đều đang chăm sóc bà.
Bây giờ bà Dương thực sự vô cùng hối hận vì đã đưa cậu con trai Dương Lân của mình cùng đi du lịch.
Trên đời này có một số người ngay từ lúc nhỏ đã khiến người ta không thể nào ưa nổi, ngược lại cử chỉ và lời ăn tiếng nói của vài người lại toát ra một loại khí chất khiến cho người ta bội phục từ trong tâm khảm, Lưu Mai chính là loại người thứ nhất, còn Vân Tiên đương nhiên là loại người thứ hai.
Bà Dương tái mét mặt mày, đứng ở bên trong xe khách còn Tần Y Nhu vừa mới bị ngã đập vào đầu, đến bây giờ vẫn đang còn choáng váng.
Cô ta nắm chặt tay Dương Lân, nhìn Vân Tiên mà sợ run lẩy bẩy, nhưng bởi vì xung quanh có rất nhiều hành khách trên xe buýt đường dài đang hóng chuyện, để không đến nỗi mất hết mặt mũi, cô ta cố gắng ngẩng cổ lên, liếc nhìn Vân Tiên rồi run giọng quát:
Cô… cô đừng tới đây, nếu không… nếu không… tôi sẽ…

Đến lúc này rồi mà Lưu Mai vẫn muốn uy hiếp mình, nhưng trên thực tế gần như cô ta không thể nào uy hiếp được Vân Tiên nổi.
Vốn dĩ Dương Lân đã sợ chết khiếp rồi, anh ta nghĩ đến hình ảnh Trương Tấn bị Vân Tiên đá bay khi nãy thì chẳng còn tâm trạng nào để tâm đến Lưu Mai nữa, vội vàng gỡ cánh tay của Lưu Mai đang bám chặt lấy mìn, anh ta trốn ra chỗ xa xa.


A… Lân, anh…
Lưu Mai không ngờ bạn trai của mình lại có phản ứng như thế này, cô ta trơ mắt nhìn bàn chân đang lao đến, âm thanh cuối cùng cũng tắt lịm bởi một cú đá thô bạo của Vân Tiên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.