Chương 1249: Ngon ngọt như nhau
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 778 chữ
- 2022-02-17 04:28:57
Tuy nhiên Hùng Du Thụ tự cảm thấy cảm thấy hơi ngại ngùng bởi vì nhớ lại lúc đầu, anh ta còn tỏ ra vẻ mình vô cùng lợi hại trước mặt Vân Tiê8n và Tư Dịch.
Nhưng giờ phút này, tâm lý sùng bái lớn hơn cả cảm xúc ngại ngùng ban đầu.
Kem ở đây phải dùng muỗng xúc. Khi Vân Tiên đang định dùng muỗng xúc kem đưa vào miệng thì không cẩn thận để kem dính trên khóe miệng. Tư Dịch không nói lời nào mà anh lập tức giơ tay ra lau chỗ khóe miệng bị dính kem của Vân Tiên.
Động tác này khiến đám người Lâm Huệ Nghi cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ.
Vậy thì chúng tôi không khách sáo nữa nhé, ha ha!
Lâm Huệ Nghi nói xong thì ngồi xuống đầu tiên.
Sau khi trò chuyện được một lúc thì đám người Vân Tiên mới biết nhà của Lâm Huệ Nghi ở phía bắc, cô ấy và Hùng Du Thụ đều là người phương Bắc.
Cửa hàng kem này có đầy đủ các hương vị khác nhau nhưng giá thì vô cùng đắt.
Rất hiển nhiên, đám người Lâm Huệ Nghi có thể vào nơi này ăn thì chứng tỏ rõ gia cảnh của họ cũng không đến nỗi, nếu không, bọn họ cũng không thể đi từ phương Bắc xa xôi để tới đây du lịch.
Bởi vì cô thấy Vân Trúc và Đoàn Lỵ, Đoàn Nhã nhìn đám người Lâm Huệ Nghi, hình như mấy đứa nhỏ rất tò mò.
Để Vân Trúc cùng với Đoàn Lỵ, Đoàn Nhã làm quen thêm với mọi người và hoàn cảnh mới cũng là một chuyện tốt đối với bọn nhỏ.
Oa, em trai và em gái của cô đáng yêu quá!
Nói5 xong Lâm Huệ Nghi còn ngồi xuống, đối diện Vân Trúc cùng với Đoàn Lỵ và Đoàn Nhã.
Ừm.
Vân Tiên cũng không phủ nhận.
Đám người Lâm Huệ Nghi và Hùng D3u Thụ vội vàng tới đây, sau đó, tất cả đều đứng trước mặt Tư Dịch và Vân Tiên.
Hai tay Lâm Huệ Nghi chắp sau lưng, cô nàng nhoẻn m9iệng cười với Vân Tiên, sau đó mới nói:
Hai người cũng tới đây mua kem ăn sao? Nếu không ngại thì cùng ngồi một bàn với chúng tôi đi!
Lâm Huệ Nghi nói xong, cô ấy còn nhìn Vân Trúc cùng với Đoàn Lỵ và Đoàn Nhã.
Ngay cả Lâm Huệ Nghi cũng không nhịn được lên tiếng:
Hai người ngọt ngào quá đi mất! Hơn nữa, vừa nãy từ khi tôi nhìn thấy hai người, lúc đầu tôi đã cảm thấy hai người vô cùng xứng đôi, ha ha!
Lâm Huệ Nghi chỉ nói ra suy nghĩ của mình chứ không hề có ý gì khác.
Cậu họ của Hùng Du Thụ là người miền Nam, khi Hùng Du Thụ mười sáu tuổi, anh ta đã đến miền Nam vào kỳ nghỉ hè, cũng chính là tới nhà cậu họ đó và học lái du thuyền cả một mùa hè.
Khi nói tới đây thì kem mà mọi người gọi đã được bưng lên.
Câu nói của Vân Trúc vừa nãy thực sự là khiến người ta suy nghĩ miên man.
Khụ khụ!
Vân Tiên muốn làm dịu cảm giác xấu hổ nên khẽ ho nhẹ.
Vân Trúc chu môi, nói với giọng vô cùng vô tội.
Bầu không khí đang vô cùng vui vẻ bỗng trở nên lúng túng trong phút chốc vì câu nói chen ngang của Vân Trúc.
Vân Tiên và ba đứa nhỏ Vân Trúc đều đã gọi kem.
Tư Dịch không gọi vì thường ngày, anh không thích ăn những thứ này.
Tay của Vân Tiên còn đang ăn kem hoàn toàn cứng lại.
Cái muỗng xúc kem trên tay cô cũng bị rời khỏi tay ngay lập tức.
Nhưng lời nói của Lâm Huệ Nghi tới tai Vân Trúc, cậu bé lúc lắc cái đầu nhỏ sau đó chớp đôi mắt đen láy nhìn Lâm Huệ Nghi, nghiêm túc nói:
Chị và anh Tư Dịch thường xuyên chơi trò hôn nhau, còn không cho bọn em nhìn nữa, hừ! Tiểu Huy ở lớp bọn em nói đó là anh chị đang trốn bọn em, vụng trộm yêu đương.
Thấy cái muỗng trên tay Vân Tiên rớt xuống vì câu nói
dọa người
của Vân Trúc, Tư Dịch giơ tay ra, mắt cũng không thèm nhìn mà anh đã chụp được cái muỗng.
Đám người Lâm Huệ Nghi và Hùng Du Thụ ngồi đối diện với Vân Tiên và Tư Dịch cũng khẽ hít sâu một hơi.
Vừa nãy, họ đều cho rằng Vân Tiên đã lợi hại lắm rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.