Chương 1320: Khôi phục lần nữa. tổng thống nước b
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 666 chữ
- 2022-02-17 04:39:40
Không nói đến chuyện anh là người khác giới, nhưng sao người này có thể nói thẳng thừng như thế trước mặt bao nhiêu người chứ?
Phía đằng x8a còn có một nhóm đàn ông đang đứng hóng mát nữa kia kìa!
Này… Chàng trai này từ đâu đến vậy…
Một người phụ nữ nghe Tư Dịch hỏi xong, g3ương mặt người nọ lập tức ửng đỏ lên, bà ta hơi ngượng nói.
…
Bởi vì nước B còn nghèo khó nên băng vệ sinh mà phụ nữ ở đây thường dùng đều là loại do họ tự làm ra.
Sau khi Nhã biết Vân Tiên quen với Tổng thống nước B của bọn họ, bà ta không dám làm dáng nữa.
Lúc này, hai người ngồi trên hai chiếc ghế đẩu, nhàn nhã nói chuyện với các ông bà lão dưới quê ở trong sân.
Nếu dáng vẻ này bị Adam nhìn thấy, có lẽ anh ta sẽ cười ha ha nói cậu chủ và mợ chủ nhà mình đang trải qua một cuộc sống như cặp vợ chồng già mất.
Đúng lúc đó, bỗng nhiên có một nhóm người xông vào cửa trước sân.
Nhưng bà ta lại chẳng dám phản kháng.
Ừm… Tôi đi xem xem, mọi người cứ nói chuyện, nói chuyện đi…
Nói rồi Nhã xoay người rời đi, dáng vẻ bối rối chuồn khỏi đám phụ nữ.
Trong phòng, hai tay Vân Tiên đang đặt trên giường.
Thấy Tư Dịch đi vào, cô quay lại nhìn anh, đôi môi hơi mím, vệt đỏ trên mặt cô vẫn còn:
Anh mượn được chưa?
Bà ta sẽ mang đến.
Lúc này Tư Dịch mới đến bên Vân Tiên, anh đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu cô, ánh mắt hiện lên vẻ cưng chiều không chút che giấu.
Vân Tiên quay đầu lại thì thấy người dẫn đầu chính là trưởng thôn Lumada.
Lão ta dẫn theo một nhóm cư dân cầm cuốc xông đến chỗ Vân Tiên và Tư Dịch.
Con ranh này bảo mình quen với ngài Tổng thống của chúng ta là nói láo đấy! Tôi đã phái người qua đó hỏi thăm tình hình rồi, sao ngài Tổng thống có thể gặp một dân quèn không tên không tuổi như này được!
Thấy vậy, Nhã lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt anh, bây giờ bà ta không dám9 chọc đến Vân Tiên nữa, bà ta nói:
Tôi có, tôi có, anh quay về trước đi, đợi lát nữa tôi mang đến cho anh.
Bà ta nói vậy để cho Tư Dịch6 nhanh chóng quay về phòng trước đã.
Còn Tư Dịch nghe xong anh cũng đi thẳng quay về phòng Vân Tiên.
Sau khi bóng dáng cao lớn c5ủa Tư Dịch mất hút trước mắt quần chúng, Nhã mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, bà ta quay lại đối diện với nhóm phụ nữ sau lưng mình:
Vừa rồi chỉ là hiểu lầm thôi… hiểu lầm! Ha… Mọi người đừng tưởng thật!
Bây giờ hai người họ đang ở lại nhà bà ta, Nhã cảm thấy thể diện của mình đều mất sạch hết rồi.
Nhã chọn lấy một bịch vô cùng sạch sẽ chưa sử dụng đưa đến cho Vân Tiên.
Đợi cô mặc vào xong, thay một chiếc quần cỡ rộng của Lily, Tư Dịch mới kéo Vân Tiên ra ngoài ngồi hóng mát.
Anh không hề có chút ngại ngùng, ngược lại Vân Tiên đỏ mặt rần rần, để mặc Dịch nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, miết nhẹ.
Này, hôm qua nó dám làm vậy với bọn tôi, hôm nay bọn tôi phải đánh chết nó! Ai đánh được nó thì người phụ nữ này sẽ thuộc về người đó!
Hôm nay, trưởng thôn Lumada dẫn theo một nhóm người trong thôn xông đến đây, lúc này lão ta giận dữ nhìn Vân Tiên nói vậy, dường như đang muốn trút hết căm phẫn hôm qua lên người cô.
Nghe vậy, sắc mặt Tư Dịch trầm xuống ngay tức khắc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.