Chương 1326: Cuộc sống ở trường quân đội bắt đầu
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 742 chữ
- 2022-02-17 04:39:40
Hơn nữa người này không quên được việc vừa xảy ra ở chỗ dán danh sách, vì Vân Tiên né nên cô ta mới va vào thằng béo nồng nặc mùi mồ hôi b8ẩn thỉu nọ.
Cô ta rất thích sạch sẽ.
Vân Tiên, mình rửa sạch phần mặt ngoài của ba lô đã nhé, vừa rồi nó bị giẫm lên, bẩn cả rồi!
Lâm Uyển thân thiện nói.
Ừ.
Vân Tiên cũng không từ chối.
Mắt của mấy nam sinh xung quanh cũng sáng bừng, ngay cả Vân Tiên cũng hơi nhíu mày lại.
Giáo viên tới, giáo viên tới!
Đúng lúc này, chợt có người hét lên vài tiếng, cả đám tranh nhau quay về chỗ của mình.
Nhưng lúc này, cô ấy thấy rõ ràng nhìn là cô gái này đang cố tình gây chuyện với Vân Tiên.
Vân Tiên rủ mắt, bèn đứng luôn ở bên cạnh không tiến lên.
Hơn nữa, quan trọng nhất là có rất nhiều học sinh chứng kiến sự việc vừa rồi, trong 3mấy học sinh đó có người còn la hét ầm ĩ.
Đây là điều cô ta không thể chấp nhận được, nên khi thấy Vân Tiên học chung lớp với mìn9h, cô ta đã nghĩ cách trả thù.
Vân Tiên nhìn người kia đang giẫm ba lô của mình ở dưới chân, cô còn chưa kịp đáp lời thì Lâm Uyển đứng cạnh đã kéo cô lại, tức giận tiến lên.
Lâm Uyển bực bội nhìn cô gái, cắn răng nói:
Cậu kia, cậu có ý gì?
Không chỉ là một người thích kể truyện cười mà Lâm Uyển còn vô cùng nghĩa hiệp.
Mặc kệ cô gái này có tìm Vân Tiên vì nguyên nhân gì đi chăng nữa.
Cô gái đó thấy Vân Tiên không có phản ứng gì, thì trong lòng lại bừng lên lửa giận, hơn nữa Lâm Uyển lại trượng nghĩa ra mặt thay Vân Tiên khiến cô ta quát lại:
Này cậu kia, cậu bị điên à? Vừa mở miệng ra là mắng người! Hơn nữa, cậu đang bắt nạt bạn của tôi, sao chuyện này lại không liên quan tới tôi chứ?
Chỉ là thấy Lâm Uyển đứng ra giúp mình như vậy bỗng khiến cô hơi híp mắt lại.
Cậu định làm gì? Chuyện này không liên quan tới cậu, thức thời thì cút sang một bên đi.
Lâm Uyển cười lạnh với người kia, đi thẳng tới đẩy mạnh cô ta ra, sau đó nhặt chiếc ba lô nhỏ của Vân Tiên lên.
Người nọ bị Lâm Uyển đẩy ra không phản ứng kịp, cô ta lảo đảo, lùi về sau hai bước, khó khăn lắm mới đứng vững lại được rồi cô gái kia chỉ tay vào Lâm Uyển, chửi ầm lên:
Cậu dám làm thế với tôi hả? Cậu có biết tôi là ai không? Tôi nói cho cậu biết, ba tôi là…
Cô gái gây sự vừa rồi tên là Lâm Thục Nhã.
Vốn Lâm Thục Nhã cũng có chút năng lực nhưng sau khi đối đầu với Lâm Uyển, cô ta đã sợ hãi sau cú đẩy của Lâm Uyển.
Lúc này, nghe thấy là giáo viên tới, Lâm Thục Nhã vội vàng về lại chỗ của mình, nhưng trước khi đi, cô ta còn quay đầu lại hung dữ trừng mắt nhìn Vân Tiên một cái như đang nói:
Chuyện này còn chưa xong đâu!
Sau khi Lâm Uyển nhặt ba lô lên, cô ấy gom tất cả mấy con dao trên mặt đất để vào trong ba lô, sau đó kéo tay Vân Tiên đi vào nhà vệ sinh.
Học sinh mới cũng không quen biết gì nhau, tất cả đều là người lạ, cho nên khi thấy cô gái này đối6 đầu với Vân Tiên, người nào cũng thấy khá khó hiểu.
Nhưng không thể phủ nhận là, khi cô gái kia mở ba lô của cô ra, nhìn thấy tr5ong ba lô của Vân Tiên đựng nhiều dao như vậy, mấy học sinh ở đó đều ngẩn người.
Rõ ràng người này không có tài cán gì, bị Lâm Uyển đẩy mà còn không dám đánh lại.
Lực Lâm Uyển đẩy mạnh như thế cũng không phải là sức lực vốn có của một nữ sinh bình thường.
Lúc nãy, cô không hề ra tay, nên cũng không để lộ thực lực của bản thân, điều này khiến cho các bạn cùng lớp cho rằng cô chỉ là một cô gái yếu ớt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.