Chương 157: Nói này nói kia, ánh mắt của cô
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 970 chữ
- 2022-02-04 07:18:56
Thế mà giờ con gái ruột của mình lại nói ra thẳng thừng như vậy, không biết tại sao sống mũi Tần Y Nhu cay cay. Bà nghĩ lạ8i mọi đau khổ, lạnh nhạt và vô tình bên nhà mẹ đẻ mà mình phải chịu đựng trong những năm qua mà rưng rưng nước mắt.
3
Khi nước mắt sắp rơi xuống thì Tần Y Nhu vội vàng quay lưng lại với mọi người, lau vội hai cái. Bà im lặng một hồi. 9
Bà nghĩ nếu những năm qua không có Tiểu Dịch và Tiểu Vân thì có lẽ bà đã không sống nổi nữa rồi.
Vân Tiê6n không lên tiếng, cô đưa tay xoa lưng Tần Y Nhu, an ủi bà.
Bên Tần Lai Tiền cũng đứng về phía Trương Mai Hoa.
Thực ra mấy năm trước ông ngoại Vân Tiên đã qua đời vì bệnh, khi đó nguyên chủ vẫn còn nhỏ.
Trong ký ức của Vân Tiên, ông ngoại đối xử rất tốt với Tần Y Nhu, càng chăm sóc chu đáo hơn cho nguyên chủ. Thậm chí có đôi khi ông còn lấy số tiền mà mình cực khổ tích lũy được lén lút đưa hết cho Tần Y Nhu để phụ cấp cho gia đình.
Nó! Nó! Nó!
Tần Quân Lan đột nhiên nhớ lại cảnh tượng ở trong bệnh viện, Vân Tiên đập nát một chiếc ghế đẩu trước mặt bà ta và hành động lướt qua đám đông né viên đạn bắn tỉa trong khách sạn. Bà ta chỉ vào Vân Tiên hét lên!
Bởi vì ánh mắt hiện tại của cô và ánh mắt khủng khiếp khi đó rất giống nhau.
Chuyện đó đương nhiên là ông giấu Trương Mai Hoa.
Sau đó ông ngoại Tần Hữu Phúc qua đời, gia đình này chẳng còn ai là chỗ dựa cho Tần Y Nhu nữa. Vì vậy về sau Tần Y Nhu rất ít khi trở lại nhà, thậm chí rời khỏi nhà họ Vân cũng không muốn về nhà mẹ đẻ mà lựa chọn đưa con cái rời khỏi trấn Tân Giang nhờ cậy người bạn cũ.
Tôi làm nên trò trống gì hay không không cần một người chẳng liên quan gì đến tôi nói này nói kia. Bà già chết tiệt, bà thử nói thêm một câu nữa xem, tôi đảm bảo các người sẽ không nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai nữa đâu!
Vân Tiên an ủi Tần Y Nhu rồi quay người lại. Đôi mắt sắc lẹm của cô nhìn chằm chằm đám Trương Mai Hoa.
Đôi mắt Vân Tiên đỏ lên một cách kỳ lạ, nhìn giống như ma quỷ muốn giết người.
Bộ dạng đó của Vân Tiên khiến Tần Quân Lan đứng bên cạnh Trương Mai Hoa nhìn thấy mà mí mắt cũng co giật mãnh liệt.
Nhưng cô không cho rằng những gì mình nói là sai. Nế5u không nói rõ những chuyện này thì không chừng nó sẽ trở thành nguồn căn đau khổ cả đời này của Tần Y Nhu. Cả đời này của bà sẽ biến thành công cụ cho mấy người Trương Mai Hoa bóc lột.
Cô biết bản thân chưa từng trải qua thế sự nhân tình, càng không biết phải đối diện như thế nào, nhưng chỉ có một điểm này là cô sẽ không bao giờ bỏ qua.
Nếu bọn họ tỏ ra yếu đuối trước đám người Trương Mai Hoa thì chứng tỏ bọn họ quá yếu đuối. Đây không phải là kết cục mà Vân Tiên chịu đựng được.
Nói đoạn Trương Mai Hoa đập cái chổi lông gà
bộp bộp bộp
lên bàn. Bà ta vừa gõ vừa khiển trách Tần Y Nhu:
Tần Y Nhu, mày coi đứa con gái ngoan ngoãn mà mày đẻ ra kìa! Thứ phản phúc phản cả gia đình này! Lại còn ăn nói khốn nạn!
Trương Mai Hoa nói mà không hề chú ý Tần Y Nhu đang quay lưng nước mắt giàn giụa. Bà ta còn chỉ trích Vân Tiên một cách quá đáng ngay trước mặt Tần Y Nhu:
Đứa con gái này của mày vô đạo đức lại còn bất hiếu. Mới tí tuổi đã vậy, loại như nó sau này lớn lên làm được trò trống gì!
Hôm nay Trương Mai Hoa thật sự thẹn quá hóa giận.
Đám người Trương Mai Hoa cũng ngẩn người. Nhưng bà ta ngẩn người không phải vì tỉnh ngộ, xấu hổ mà vì chuyện này vốn là sự thực, nhưng được nói ra từ miệng người khác thì không còn là chuyện gì vui vẻ nữa rồi.
Vậy nên Trương Mai Hoa càng thêm phẫn nộ. Bà ta đập tay xuống bàn, thẹn quá hóa giận nói thẳng vào mặt Vân Tiên,:
Dựa vào việc mẹ mày là do tao đẻ ra! Là miếng thịt rơi ra từ bụng tao! Bỏ tao thì không có mẹ mày! Cũng không thể có mày!
Vậy nên mày phải nghe tao. Chỉ có điều Trương Mai Hoa không nói ra câu đó, nhưng mọi người đều tự bổ sung vào.
Trương Mai Hoa là người luôn sĩ diện. Hôm nay Vân Tiên lại nói trắng ra sự thật trước mặt bao nhiêu người như vậy khiến bà ta không thể nhịn nổi nữa.
Bà ta nói xong thì Tần Quân Lan đứng bên cạnh cũng đáp hùa một câu.
Đúng là một hát một bè.
Kêu cái gì!
Rõ ràng giọng điệu của Trương Mai Hoa khi nói với Tần Quân Lan nhẹ nhàng hơn nhưng bà ta vẫn có ý trách Tần Quân Lan đột nhiên lại hét toáng lên.
Thậm chí Trương Mai Hoa còn tự nhủ, Vân Tiên chỉ để lộ ánh mắt thôi mà, nhìn xem, thế mà khiến bọn nó sợ thành thế này!
Dù nói gì thì Vân Tiên cũng chỉ là một đứa trẻ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.