• 293

Chương 170: Cần phải biết, huyệt động cổ mộ


Lúc này Tư Dịch đã dừng xe lại, gương mặt anh tuấn áp sát, hơi thở nóng ấm như phả vào mặt Vân Tiên.

Hai người dựa vào nha8u rất gần, chỉ cần hơi dịch lên phía trước một khoảng là có thể hôn nhau.

Bầu không khí trở nên yên lặng, ngay khi Vân Ti3ên không chịu nổi bầu không khí này, định lật ngược tình thế thì Tư Dịch đột nhiên lên tiếng. Anh lấy hộp đàn hương ra, đưa tới t9rước mặt Vân Tiên lần nữa, nói:
Cô biết chiếc hộp này!


Không tin?
Đôi mắt sáng như sao của Tư Dịch khẽ nhướng lên, anh nheo mắt, nhìn thẳng vào Vân Tiên.
Nếu kiếp trước cô nghe được chuyện chiếc hộp đàn hương nho nhỏ này có năng lực cải tử hoàn sinh thì chắc chắn cô sẽ không tin.
Nhưng bây giờ… cô không thể không tin!

Bởi vì…
Tư Dịch quan sát Vân Tiên một lượt, cuối cùng anh nở nụ cười:
Bởi vì cô cần phải biết!

Có ý gì?
Vân Tiên nghe xong lời này của Tư Dịch thì nhíu chặt mày.
Bây giờ anh lấy hộp đàn 5hương ra lần nữa, không dùng giọng nghi hoặc để hỏi Vân Tiên mà là khẳng định. Anh khẳng định rằng cô biết chiếc hộp đàn hương này.
Vân Tiên nhìn thẳng vào mắt Tư Dịch, có thể thấy được chính mình trong đôi mắt sắc bén của anh.
Cuối cùng cô vẫn gật đầu, nhắm mắt lại. Một lúc sau cô lại mở mắt ra, đôi mắt trong veo.
Trước đó Tư Dịch đã từng dùng hộp đàn hương để thăm dò Vân Tiên.6
Vân Tiên nói cô không biết gì về hộp đàn hương.
Khi đó Tư Dịch đã hơi nghi ngờ.

Phải, tôi biết chiếc hộp này.
Bởi vì nó là ngòi nổ gián tiếp giết chết em trai ruột của tôi. Nhưng lời đó Vân Tiên không nói ra.

Vậy cô có muốn biết bí mật của chiếc hộp này không?
Tư Dịch không để ý đến việc trước kia Vân Tiên đã nói dối mình, anh lại hỏi một câu.
Sau đó, anh đột nhiên ngừng lại, đôi mày kiếm hơi chau lại, giọng nói trong trẻo vang lên lần nữa:
Hay nói rõ hơn thì vì sao người trong giới, thậm chí cả mấy lão già lánh đời giữ vị trí số một số hai trên thế giới cũng không tiếc ra mặt tranh đoạt nó…

Tư Dịch nheo mắt, đôi mắt đẹp hơi nhướng lên, cánh môi hé mở. Anh không hề lòng vòng mà nói thẳng:
Bởi vì nó có năng lực cải tử hoàn sinh.

Cải tử hoàn sinh!
Nghe được bốn chữ này, mí mắt Vân Tiên khẽ giật.
Ngoại trừ Xà Tích thì không ai biết chuyện này, mà Xà Tích chắc chắn sẽ không phản bội cô.

Cô không cần phỏng đoán gì nhiều, cô chỉ cần nhớ kĩ rằng chuyện tôi làm nhất định sẽ không hại tới cô là được.
Tư Dịch nhíu mày, khi nói chuyện anh nhìn thẳng vào Vân Tiên.
Vân Tiên im lặng một hồi, cuối cùng vô thức gật đầu.
Vấn đề này đương nhiên Vân Tiên muốn biết.
Cô cũng không định tính toán với Tư Dịch. Cô có thể nhìn ra, sự tính toán của Tư Dịch vô cùng cao thâm khó lường.
Cô gật đầu hỏi:
Vì sao?

Cô sống lại cũng bởi vì nó!
Sao cô có thể không tin đây?

Vì sao anh nói chuyện này cho tôi biết?
Vân Tiên mấp máy môi, đôi môi căng mọng tự nhiên, thoạt nhìn dễ khiến cho người ta rung động.
Cô cần phải biết?
Lẽ nào Tư Dịch đã nghi ngờ cô, hay nói cách khác là anh đã biết chuyện cô sống lại?
Sao có thể như thế được?
Cô hoàn toàn không ngờ rằng cô đã bị người nào đó coi là con mồi.

Ngón tay thon dài trắng nõn của Tư Dịch ma sát trên vô lăng hai cái, anh nghiêng mặt sang bên, tiếp tục lên tiếng:
Hộp đàn hương sở hữu năng lực cải tử hoàn sinh, sức mạnh vô cùng lớn, nhưng những lời này là thật hay giả thì không cách nào kiểm nghiệm được.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.