• 293

Chương 293: Để cô, có dây móc không?


Bởi vì những người xem trò vui đều đứng rất xa, nên khi Vân Tiên rời khỏi đám người đó, đi về nơi trống trải không có ai dám8 tiến lên thì trông cô vô cùng nổi bật.


Mọi người nhìn kìa, cô bé kia đang đi về phía đó! Nó không thấy xung quan3h đều có bộ đội đặc chủng mai phục sao? Trong tòa nhà đó còn có kẻ xấu! Cô bé này to gan quá!


Người phụ nữ ban nãy9 lắm miệng nhất cũng không nhịn được, phải nói thêm vài câu giữa đám đông.
Cái gì cơ? Quả bom đó do cô gái này phá giải sao?
Vậy còn các chuyên gia gỡ bom thì sao?
Để một cô bé tháo gỡ một quả bom hẹn giờ. Chuyện này là thật sao?
Bị người phụ nữ này khơi mào, đám đông 6lại trở nên kích động.
Nhưng chẳng có ai đứng ra ngăn Vân Tiên mà chỉ khuyên nhủ một câu đầy ý tốt:
Cô bé bên đó 5nguy hiểm lắm, mau quay lại.


Cô bé, ở đây rất nguy hiểm! Mau quay lại đi!
Ở phía xa, có một vị bộ đội đặc chủng thấy Vân Tiên chạy tới, lại tưởng cô không nắm được tình hình bên này nên đã nhiệt tình vẫy tay và cũng ra hiệu cấm cô không được tiếp tục tiến tới.

Tôi là Trương Vệ Quốc, thành viên đội đặc công Phi Hổ. Trước mắt, quả bom hẹn giờ đã được phá giải thuận lợi, chính cô gái này là người phá giải nó! Vậy nên, để cô ấy vào đi!
Đặc công Trương Vệ Quốc vừa chạy vừa hô hoán với đội quân đặc chủng.
Trương Vệ Quốc nói những lời này vì muốn giúp Vân Tiên có thể vượt qua được sự ngăn cản bên phía bộ đội đặc chủng.
Nhưng anh ta không hề biết những lời của mình đã khiến toàn bộ người có mặt ở hiện trường đều trợn mắt líu lưỡi.
Anh ta thấy Vân Tiên rời đi, lại cảm thấy bản thân cần phải nói một tiếng xin lỗi với cô, dù sao Vân Tiên cũng đã cứu mạng tất cả bọn họ, nên mới đuổi theo.
Nhưng anh ta nào ngờ Vân Tiên lại chạy nhanh như vậy!
Anh ta suýt chút nữa chạy đứt cả hơi, mới có thể đuổi kịp bước chân cô.
Lúc này Vân Tiên đã tiến rất gần tòa chung cư.

Trời ơi, cô bé này chẳng biết điều gì cả! Bộ đội đặc chủng nhà người ta đã bảo nó đừng tới mà nó vẫn đi qua! Hừ hừ, không tin lời cảnh sát đợi lát nữa coi nó có chết cũng không biết vì sao mình chết cho coi!
Người phụ nữ kia lại tiếp tục đứng ở góc độ người ngoài cuộc đánh giá.

Đúng vậy đúng vậy!
Đám đông xung quanh cũng phụ họa theo.
Người phụ nữ đó trốn giữa đám đông, thoáng chốc bà ta bỗng cảm giác mình như một vị Thượng Đế biết tuốt, có thể giải thích tất cả các vấn đề cho đám ngốc đứng quanh đang không nắm rõ tình hình này.

Để cô ấy vào!
Lúc này, một viên đặc công đi tới tựa như gió táp.
Viên đặc công này chính là người vừa rồi xin lỗi Vân Tiên ở bên trong công xưởng.
Đừng nói tới những người dân bình thường, ngay cả đám bộ đội đặc chủng cũng trợn mắt ngây người.

Lúc này Vân Tiên đã đến trước tòa nhà. Cô chẳng quan tâm nhiều đến ánh mắt kinh ngạc của đám đông vây xem, chỉ lẳng lặng tiến lại gần vị đặc công có ý tốt đã ngăn cô ban nãy và hỏi anh ta:
Có dây móc không?


Sau khi biết Vân Tiên chính là người gỡ bom, viên đặc công này chết lặng. Anh ta không kịp phản ứng với điều Vân Tiên hỏi, mà chỉ đáp lại theo bản năng:
Có.


Nói xong, anh ta lấy nó ra khỏi ba lô.

Vân Tiên nhận lấy dây móc, sau đó thoăn thoắt tiến về phía tòa nhà.

Mọi người đều biết gia đình bị bắt giữ kia ở tầng sáu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.