• 293

Chương 300: Mọi chuyện của em, anh đều biết


Cô đẩy Tư Dịch, ra hiệu cho anh mau lên lầu.

Tư Dịch lại nhoẻn miệng cười. Anh nhân cơ hội Tần Y Nhu đang ở ngoài cửa, cô sẽ không k8êu la, bèn ghé môi tới khẽ hôn lên trán cô.

Môi anh rất lạnh, khiến khuôn mặt Vân Tiên lập tức đỏ bừng.

Tiểu Tiên, sao 6con lại đứng trước cửa vậy?
Tần Y Nhu hỏi một cách vô thức.

Cửa này bị kẹt, con xuống lầu mở cửa.
Vân Tiên liếc mắt nhìn qua một 5bên, cô không nhìn Tần Y Nhu, chỉ đáp lại.

Ồ…
Tần Y Nhu tin cô. Bà xách một túi rau quả cùng với ít đồ ăn đi vào trong.
Thực ra cô không hề ghét những điều Tư Dịch vừa làm với mình mà ngược lại, cô còn cảm thấy mong đợi.
Cô cũng không biết mình bị làm sao nữa. Sao tự nhiên lại giống như một cô gái ngây thơ, tim đập thình thịch thế này.
Tư Dịch thấy phản ứng của Vân Tiên bèn nhếch môi, nhoẻn miệng khẽ cười.

Ừ, anh nói chuyện nghiêm túc.
Anh mở lời.
Điều này có nghĩa là anh sẽ không đối xử với cô như khi nãy nữa phải không?
Vân Tiên thở phào. Cô mím môi, đôi môi nhỏ nhắn, xinh đẹp của cô cứ mấp máy thoáng qua trước mặt Tư Dịch.

Nói đi.
Vân Tiên đáp.

Đoàn lính đánh thuê Cổ Sát, có cần anh giúp đỡ không?
Tư Dịch chăm chú nhìn Vân Tiên đang đứng trước mặt mình. Vẻ ngoài xinh xắn của cô khiến anh luôn rung động trong từng phút giây.
Khi Vân Tiên nghe Tư Dịch nhắc tới đoàn lính đánh thuê Cổ Sát, mí mắt cô chợt giật nảy.
Tần Y Nhu không hề nghi ngờ, vui vẻ xuống bếp nấu cơm.
Đối với Tần Y Như mà nói, cuộc sống hiện tại rất tốt.
Con trai ưu tú, con gái giỏi giang, công việc thuận lợi, cũng chẳng còn những chuyện phải bận tâm như trước kia nữa.
Vừa mới vào cửa, bà đã thấy mặt Vân Tiên đỏ bừng khác thường.
Do lo lắng không biết con gái có bị bệnh hay không nên bà vội vàng chạy tới định sờ trán cô, miệng còn lẩm bẩm:
Tiểu Tiên, sao mặt con đỏ vậy? Không phải bị sốt đấy chứ? Lại đây để mẹ sờ trán xem nào.


Mẹ à, con không sao, chẳng qua trong phòng hơi nóng nên con đỏ mặt vậy thôi.
Vân Tiên ngượng ngùng giải thích, nói xong cô bèn tìm một lý do rồi đi lên lầu.
Cuối cùng, Tư Dịch3 cũng bị Vân Tiên đẩy lên lầu, quay về phòng của anh.
Lúc này, Vân Tiên mới không chặn cửa Tần Y Nhu nữa, cô đưa tay ra mở cửa cho 9bà.
Bấy giờ Tần Y Nhu đang đứng ngay bên ngoài, vừa thấy Vân Tiên đột nhiên xuất hiện, bà cũng giật mình.
Bây giờ trong lòng Tần Y Nhu rất phấn khởi.
Vân Tiên vừa mới lên lầu hai đã bị Tư Dịch kéo qua một bên.

Anh, anh đừng như vậy…
Lúc này Vân Tiên giống như một cô bé. Cô sợ Tư Dịch lại có những hành động kỳ lạ như ban nãy nên vội vàng lên tiếng.
Nhất là ý tứ của anh trong câu nói này.
Rõ ràng cô chưa từng nói với anh về việc cô là Boss của đoàn lính, sao nghe giọng điệu của Tư Dịch giống như anh biết tất cả mọi chuyện vậy?

Anh biết được gì?
Vân Tiên chau mày, khuôn mặt xinh đẹp của cô trở nên nhăn nhó.
Tư Dịch khắc ghi bộ dạng nhăn nhó của cô. Anh chạm nhẹ lên khuôn mặt cô, nói ra một câu khiến Vân Tiên sững sờ:
Những điều anh muốn biết, không có gì thoát khỏi con mắt của anh. Mọi thứ về em anh đều biết.


Tư Dịch chỉ nói lập lờ nước đôi nhưng lại khiến mí mắt Vân Tiên giật giật.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.