Chương 363: Như vậy rất đẹp, họ hàng xa
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 843 chữ
- 2022-02-06 11:08:51
Thật ra Trương Kỳ Thiện có chuyện quan trọng bàn bạc với người kia nên ông ấy phải nói như thế.
Trên thực tế, đối với những8 người làm ăn buôn bán như Trương Kỳ Thiện, buổi dạ hội hóa trang lần này chỉ là buổi tiệc họ tổ chức để xây dựng thêm các quan hệ3 với đối tác có lợi cho công việc kinh doanh của bản thân, tạo thành mạng lưới quan hệ cần thiết.
Vâng, cảm ơn bác.
Vân 9Tiên lễ phép đáp một tiếng, sau đó cô cùng Trương Thiệu Phong và Vân Dịch rời đi.
Hôm nay Trần Hinh Di vận trên người bộ đầm dạ hội màu hồng phấn, kiểu dáng cúp ngực tôn lên vóc dáng đầy gợi cảm và quyến rũ của cô ấy.
Còn Lăng Dật Trần lại mặc một bộ vest đen tuyền, bộ âu phục này khoác trên người càng làm nổi bật lên khí chất tuấn lãng của cậu ta.
Khi Trần Hinh Di và Lăng Dật Trần trông thấy Vân Tiên, cả hai như gặp được cứu binh, bọn họ lập tức chạy tới chỗ cô, cố gắng cắt đuôi mấy người đang theo phía sau.
Ba của Trương Thiệu Phong – Trương Kỳ Thiện, vốn không phải là người Chiết Giang mà xuất thân từ một vùng núi xa xôi hẻo lánh ở phía Bắc. Còn những cô cậu thanh thiếu niên mới xuất hiện này đúng là bà con xa ở tận vùng núi phương Bắc của Trương Kỳ Thiện.
Trong đó, Tống Sam Sam là một ví dụ điển hình.
Gia đình của Tống Sam Sam có quan hệ họ hàng với Trương Kỳ Thiện, hơn nữa bây giờ đã sắp đến cuối năm, nên các trường học ở vùng núi xa xôi sớm đã bước vào kỳ nghỉ đông.
Gương mặt của nguyên chủ vốn không cần che đậy, ngược lại nếu Vân Tiên cởi chiếc áo lông này ra, có khả năng tầm mắt của tất cả mọi người ở đây đều sẽ tập trung lên người cô.
Nói như vậy cũng không phải khoác lác.
Mà Vân Tiên không phải muốn bản thân nổi bật.
Tiên Tiên!
Trần Hinh Di gọi Vân Tiên rồi lập tức chạy đến núp sau lưng cô.
Lăng Dật Trần cũng bước tới đứng cạnh ba người Vân Tiên.
Này này, chạy nhanh như vậy làm gì chứ? Chúng tôi sắp đuổi theo không kịp rồi! Đây là đạo đãi khách của nhà các người đấy à!
Này, xem kìa, cuối cùng hai người bọn họ cũng đến rồi!
Trương Thiệu Phong vừa mới rồi còn buồn bực gật đầu với quyết định của Vân Tiên, sau đó liếc mắt nhìn ra chỗ khác thì thấy có người từ ngoài cửa tiến vào. Cậu ta lập tức thẳng lưng, vẫy tay với bọn họ rồi quay sang nói với Vân Tiên.
Trần Hinh Di và Lăng Dật Trần sóng vai nhau bước đến gần ba người, theo sau họ còn có vài chàng trai, cô gái trạc tuổi.
Nhưng nhìn bộ dạng của Trần Hinh Di và Lăng Dật Trần có thể thấy được, họ không thích mấy người đi đằng sau cho lắm.
Sư phụ à, trong phòng ấm như thế, sao c6ậu còn khoác thêm áo lông dày làm gì?
Trương Thiệu Phong nhìn Vân Tiên, cậu ta khó hiểu hỏi một câu.
Mặc như vậy đẹp.
V5ân Tiên kéo áo chặt thêm một chút, cô không hề có ý định cởi bỏ chiếc áo lông đang che đậy vóc dáng đáng kiêu ngạo của mình.
Không phải cô tự cao nhưng thực sự cơ thể này dậy thì quá thành công, ngực nở mông cong, nơi nào cần lồi thì lồi, nơi nào cần lõm thì lõm.
Lúc này, mấy người ban nãy vẫn luôn theo sát Trần Hinh Di và Lăng Dật Trần cũng đuổi kịp. Trong đó, có một cô gái còn khá trẻ chỉ vào hai người họ rồi quát lớn.
Cô gái này ăn mặc rất lộng lẫy, toàn thân trên dưới đều tỏa ra ánh kim lấp lánh, ở dưới ngực còn thắt một chiếc nơ bướm to, siết chặt vòng eo không quá thô của cô ta.
Cô gái này tên là Tống Sam Sam. Cô ta cùng với đám thanh niên phía sau đều là họ hàng xa của gia đình Trương Thiệu Phong.
Mấy người Tống Sam Sam vừa được nghỉ đông đã tức tốc chạy đến nhà của Trương Thiệu Phong. Hơn nữa sau khi đến, họ còn tự cho mình chính là khách quý của cậu ta, bắt đầu đòi hỏi đủ điều.
Trương Kỳ Thiện là người lớn, đặc biệt ông ấy còn cảm thấy hiếm khi người thân ở xa đến Chiết Giang dạo chơi nên luôn cố gắng đáp ứng tất thảy yêu cầu của mấy người bọn họ.
Ví dụ như vàng bạc mà họ đang đeo rồi đủ những món đồ chơi thú vị, tất cả đều là do ba của Trương Thiệu Phong bỏ tiền ra mua.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.