• 297

Chương 392: Thị trưởng mời, đứa con gái ti tiện nhất


Tiếng này được thốt ra từ miệng Sở Hướng Nam. Lúc này, Sở Hướng Nam đang kinh ngạc nhìn Thị trưởng Cố, anh ta đang đứng trên bậc thang, q8uay đầu nhìn Thị trưởng Cố bằng ánh mắt vô cùng sửng sốt.

Lúc này Thị trưởng Cố mới nhìn Vân Tiên một cái rồi nhìn đám người Sở 3Hướng Nam sau lưng cô:
Mấy đứa quen biết nhau à?

Cuối cùng, một cậu trai khoảng mười bảy, mười tám bàn bên kia đi tới trước mặt Vân Tiên.

Này, em bao tuổi rồi thế?
Cậu trai này tới trước mặt Vân Tiên, dùng giọng điệu đầy ngạo mạn hỏi cô.
Dựa vào lý do này, ông chủ mở bữa tiệc thân mật mời bạn bè, họ hàng, đồng thời cũng không quên dùng nó thiết lập quan hệ, mời cả Thị trưởng Cố.
Vì người ngồi đây đều là họ hàng của ông chủ kia, hiện tại bỗng nhiên có thêm bảy người Vân Tiên ngồi thành một bàn, vài họ hàng của ông chủ kia liền thấy không vui.
Thật ra, Thị trưởng Cố và Sở Hướng Nam biết nhau là vì ba của Sở Hướng Nam là anh em kết nghĩa với ông ấy.

Hướng5 Nam, không ngờ con lại quen biết cô nhóc này. Ha ha, không phải chú Cố con khoe khoang gì nhưng con có thể chơi chung với cô bé này là phúc con tu mấy đời đấy.
Thị trưởng Cố vừa mở lời đã khen một tràng.
Có lẽ là người lớn cố ý sắp xếp, đám nhỏ đều ngồi gần nhau.
Sau khi đám người Vân Tiên ngồi xuống, mấy người trẻ bàn kế bên cũng đánh giá bọn họ, thỉnh thoảng còn thì thầm với nhau.

Dạ! Chú Cố, hôm nay chú…?
Sở Hướng Nam gật đầu tỏ ý mình thật sự quen biết 9Vân Tiên sau đó mới hỏi lại Thị trưởng Cố.

Chú có một bữa tiệc ở đây nên mới tới nơi này.
Thị trường Cố hòa ái trả lời Sở Hướn6g Nam.
Nghe thấy Thị trưởng Cố khen ngợi một cô bé như vậy, đám người đang vây quanh lấy lòng Thị trưởng đều nhìn Vân Tiên.

Thị trưởng quá khen!
Trước cái nhìn của mọi người, Vân Tiên không xấu hổ, cũng không rối loạn mà cô chỉ híp mắt, đáp lại một tiếng.
Thế là một hàng người đi tới một bàn rượu và thức ăn ở lầu một, mà vì ông chủ cần Thị trưởng Cố giúp đỡ nên không so đo tính toán, lúc này, ông ta mở miệng tự mình mời mấy người Vân Tiên.
Lầu một có khoảng hai mươi bàn ăn. Hôm nay, ông chủ kia mở tiệc mời khách là vì con gái của ông ta lấy chồng, sinh được một đứa con trai. Hôm nay là ngày đứa nhỏ vừa tròn một tuổi.
Vân Tiên không để ý tới cậu ta, vì vừa nhìn là biết cậu trai này tới để gây chuyện.
Quan trọng hơn là, trong đám thiếu nam, thiếu nữ bàn bên kia, cô đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Nhóc con, hình như mấy đứa cũng tới đây ăn tối đúng không? Bên phía ông còn một bàn trống này, nếu cháu không chê thì tất cả qua bên này ngồi một bàn được không?
Thị trưởng Cố nhìn đám người Vân Tiên, mở miệng mời mọc.

Được được! Qua đó đi, gom thành một bàn luôn!
Mấy người Vân Tiên còn chưa nói gì thì Sở Hướng Nam đã vội vàng đẩy mọi người qua bên đó.
Sau khi thị trưởng Cố kéo bảy người Vân Tiên vào bữa tiệc, ông ấy vội vàng đi ứng phó với những người mời rượu mình.
Bảy người Vân Tiên ngồi một bàn mà bàn bên cạnh cũng toàn là thiếu nam thiếu nữ bằng tuổi bọn họ.
Đây chính là người từng đối đầu với Vân Tiên khi cô vừa sống lại nên cô vẫn
nhớ mãi không quên
.

Người nọ chính là Lâm Mộng Vũ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.