• 293

Chương 407: Vào đồn thăm người thân, bộ đội đứng đầu


Mà đúng lúc đó, một học sinh đang đi ngang qua, cọc rơi thẳng xuống, xuyên qua đầu nên học sinh đã thiệt mạng ngay tại chỗ.

Người đụng vào8 ba Lữ khi đó là một thầy giáo trẻ, nghe nói người này họ Hứa.
Sau khi sự việc xảy ra, thầy giáo họ Hứa này vẫn luôn không chịu thừa nhận3 là do mình va vào ba Lữ, hơn nữa còn đứng ra tố cáo là do ba Lữ tay chân vụng về mới dẫn tới bi kịch này.
Sau khi sự việc phát sinh, ngư9ời hiệu trưởng bà con xa kia cũng hoàn toàn không chịu ra mặt làm sáng tỏ sự việc.
Vì thế, mấy ngày nay Lữ Phi Yến luôn ở nhà, thân thể tiều tụy hẳn đi.
Khi một người thực sự cần giúp đỡ, người có thể duỗi tay giúp mình mới là người thật sự đáng thâm giao.

Cô bé đang làm gì thế? Tôi còn phải bận rộn công vụ, không thể chơi đùa với cô bé đâu.
Người cảnh sát nhíu mày, anh ta thấy Vân Tiên lấy cặp sách, cảm thấy vô nghĩa nên định xoay người đi.

Vậy cái này có được tính không?
Tay Vân Tiên mò vào trong túi lấy ra một tờ giấy chứng nhận.
Cô ấy và mẹ Lữ đã đợi ở đây rất lâu, từ lúc ba Lữ bị bắt giam tới giờ, họ vẫn chưa gặp mặt được một lần.
Đồn cảnh sát lấy lý do là vụ án còn chưa giải quyết nên không thể gặp.

Tránh ra tránh ra! Đã nói không được là không được, trừ phi tìm được lãnh đạo ký tên cho, nếu không thì không thể vào được!
Vị cảnh sát này mất kiên nhẫn vung tay.
Lữ Phi Yến thấy vậy cũng chỉ có thể lo lắng suông, nước mắt lại tuôn rơi.
Dẫn tới kết quả hiện tại tất cả mọi lỗi lầm đều đổ lên6 đầu ba Lữ.
Lữ Phi Yến còn kể, sau khi việc này xảy ra, ba Lữ đã bị bắt tới đồn công an, mà phụ huynh của bạn học sinh kia vẫn không ngừn5g làm loạn. Ông ta còn cầm dao phay đe dọa không cho Lữ Phi Yến đi học, nếu Lữ Phi Yến dám tới trường, ông ta sẽ chém chết cô ấy để trả nợ thay ba.

Vụ án này vẫn chưa giải quyết xong, đồn trưởng chúng tôi bảo không cho phép người nhà vào thăm, các vị nên về nhà đi thì hơn!
Người cảnh sát này nhìn hai mẹ con Lữ Phi Yến nói rồi xua tay, xoay người định rời đi.

Đồng chí cảnh sát, cầu xin anh! Mong anh giúp cho, để chúng tôi gặp ông ấy một chút, một lần thôi được không?
Mẹ Lữ nãy giờ luôn im lặng đột nhiên bật tới như lò xo. Bà ấy xông lên túm cánh tay cảnh sát nam, tha thiết cầu xin.

Chỉ cần lãnh đạo cấp trên ký tên là họ có thể vào thăm người thân đúng không?
Khi vị cảnh sát này mất kiên nhẫn muốn đẩy mẹ Lữ ra thì một giọng nữ vang lên.
Viên cảnh sát ngẩn ra, sau đó anh ta nhìn Vân Tiên đang chậm rãi đi tới.
Tự cảm thấy mình là một người cảnh sát nhân dân đầy vinh dự, viên cảnh sát này ngẩng đầu, hạ thấp mi nhìn Vân Tiên, gật đầu nói:
Đúng vậy, chỉ cần lãnh đạo cấp trên cho phép là được.

Vân Tiên mỉm cười, một tay cô thuận tay để cặp sách trượt xuống, nắm trong lòng bàn tay.
Cảnh sát này ngông nghênh cầm lấy tờ giấy trong tay Vân Tiên, mở ra xem.
Anh ta vừa nhìn qua lập tức sững người.
Đúng lúc này, từ trong đồn cảnh sát bỗng có một cảnh sát nam mặc đồng phục đi ra.
Lữ Phi Yến và mẹ Lữ đều đứng lên.
Phía trên tờ giấy chứng nhận ghi tên Vân Tiên và giới tính, nhìn xuống dưới có ghi là: Thành viên chính thức của đội đặc chủng cấp cao!

Còn một hàng chú thích:
Sĩ quan đội bộ đội đặc chủng cấp cao - Cát Quân Kiến cấp.


Giấy chứng nhận này…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.