• 293

Chương 538: Không đội trời chung, giết sạch các người


Cô ấy giết người rồi!

Cô ấy vừa ra tay, đám người áo đen kia ngay cả bản thân chết như thế nào cũng không biết!
Nhưng là một người bình thường, đặc biệt Vân Tiên vẫn chỉ là một nữ sinh, sau khi tự tay giết 5đám côn đồ, không những không hề tỏ ra sợ hãi, mà còn từng bước ép sát!
Lúc này, nếu đổi lại là Dư Lạc, cô ta dám chắc rằng mình đã sợ đến mềm nhũn cả chân trước sự đe dọa của đối phương rồi.
Đối với một bé trai tám tuổi mà nói, những chuyện này thực ra đều là vì ám ảnh trước cái chết ở kiếp trước của Vân Trúc gây nên.
Vân Trúc bị giết một cách tàn nhẫn, thằng bé không phải không có ký ức kiếp trước, bóng ma đó sẽ đi theo nó cả đời, một từ thù hận đơn giản há lại có thể nói đủ?
Chẳng hạn như, từ trước đến nay, Vân Trúc không dám ngủ một mình. Ban đầu, thằng bé muốn ngủ chung với cô, nhưng bị Tư Dịch kéo đi.
Tư Dịch đối tốt với Vân Trúc, Vân Trúc bèn ỷ lại vào anh.
Hắn đứng cùng với đám người áo đen bên cạnh mình, mà hiện tại, mười mấy người bọn họ chỉ còn lại một mình hắn sống sót!
Con bé này dám giết người ngay trước mặt mình! Mà người của mình còn chưa kịp phản ứng giơ súng chĩa vào thì đã bị nó giết rồi.
Và cô cũng sẽ không thua!

Tổ chức Liệt Hỏa của tôi không thù không oán với cô. Cô bé này, tại sao cô lại muốn giết tôi!
Bàn tay cầm súng lục của Jay hơi run rẩy, nhưng hắn vẫn cứ nhìn Vân Tiên, dường như muốn kéo dài thời gian, xin tha cho bản thân một mạng.
Chẳng ai muốn bị giết cả, nếu có thể sống, ai lại muốn chết chứ?

Thù?
Vân Tiên nhẹ nhàng phe phẩy con dao bướm, cô cúi đầu nhìn con dao, ngay lập tức, trong đầu xuất hiện cảnh em trai bị giết ở kiếp trước và gương mặt đã khô nước mắt của thằng bé.
Thằng bé mới chỉ có tám tuổi thôi!
Mặc dù Vân Trúc không nói, nhưng Vân Tiên có thể nhìn ra từ động tác sợ hãi lui về sau của Vân Trúc, Vân Trúc có bóng ma cực lớn đối với chuyện khi đó.

Tổ chức Liệt Hỏa của mày và đoàn lính đánh thuê Cổ Sát tao không đội trời chung! Cho dù lật đổ tất cả, Sát Thần tao cũng phải giết sạch chúng mày!
Ánh mắt Vân Tiên sắc bén, cô đột nhiên thốt ra.

Sát, Sát...
Jay lặp lại một chữ.
Cô như vậy khiến người khác nhìn không thấu, lại cực kỳ thần bí!
Jay đã hoàn toàn run sợ khi nhìn thấy cảnh này!
Dư Lạc là một thành viên của tổ đội Chiến Long được huấn luyện nghiêm khắc, nhưng chung quy vẫn có giới hạn.
Vậy mà Vân Tiên lại đột phá giới hạn đó hết lần này đến lần khác.
Nhưng giờ phút này, tất cả mọi người đều nghiêng về phía dao của Vân Tiên hơn.
Bởi vì bản lĩnh vừa nãy của Vân Tiên trong nháy mắt đã khiến mọi người cảm thấy, cô không thể nào thua được!
Súng và dao.
Kẻ ngốc cũng biết cái nào nhanh cái nào chậm hơn.
Con nhóc này còn là người sao!?
Lần đầu tiên, Jay dâng lên ý nghĩ sợ hãi từ tận đáy lòng.
Chẳng lẽ đâ8y chính là thực lực của cô ấy sao?
Giờ đây, trong lòng đám người Dư Lạc, Lâm Khoan đều dâng lên nỗi bàng hoàng, sợ hãi.
Dù3 bọn họ là lính đặc chủng cấp cao, nhưng nếu muốn bọn họ giết người thì hoàn toàn không giống với việc thực hiện nhiệm vụ!
Tuy rằn9g đám côn đồ này đáng chết, chúng giết người ở võ quán và còn uy hiếp cảnh sát, là một lính đặc chủng cấp cao thì Vân Tiên có tư cách bắn 6chết đám lưu manh này ngay tại chỗ.
Không phải Vân Tiên không muốn bước ra khỏi hiện thực tàn khốc của kiếp trước, mà là tính cách của cô không cho phép cô nhượng bộ.
Vân Trúc của cô bị đối xử tàn nhẫn như vậy.

Đến lượt mày rồi.
Vân Tiên đưa dao bướm ra, nhắm thẳng vào tên Jay.
Rõ ràng súng trên tay Jay nhìn có vẻ có sức thuyết phục hơn, còn thứ Vân Tiên đang cầm trong tay, chẳng qua chỉ là một con dao bướm.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.