• 293

Chương 598: Chuyện có thể thành. câu trả lời của bà



Ôi chao.
Tần Y Nhu ngã xuống, bà đã nhắm mắt lại chờ đợi cơn đau đớn dữ dội sau khi mình ngã mạnh xuống đất.

Nhưng không ngờ rằn8g trong khoảnh khắc ngã xuống đất, bà không hề cảm thấy đau đớn, giống như bản thân ngã lên một cái đệm thịt vậy?
Tần Y Nhu rất cảm động, cực kỳ cảm động.
Thậm chí bà cảm thấy, nếu trước đây Vân Cương đối xử với bà bằng được một phần mười của Cát Quân Kiến thì có lẽ cả đời này bà sẽ yên ổn tiếp tục chung sống với ông ta.
Tần Y Nhu vội vàng đứng dậy, vừa mới xoay người đ9ã nhìn thấy Cát Quân Kiến mới nhào xuống đất làm đệm thịt cho bà. Ánh mắt bà đột nhiên lóe lên, vội vàng đứng lên ngay lập tức, quay đầu 6lại.

Sĩ quan Cát, anh... Anh có sao không?
Tần Y Nhu sợ hết hồn, bà vội vàng chạy tới đỡ Cát Quân Kiến dậy.

Vậy, hay là hai người chúng ta kết hôn đi?
Câu nói của Cát Quân Kiến lại khiến Tần Y Nhu giật mình.
Tần Y Nhu ngẩn người ba giây, cuối cùng mới lên tiếng, ngây ngẩn nói:
Sĩ... sĩ quan Cát, anh đừng đùa.

Cát Quân Kiến nhân cơ hội này nắm lấy tay Tần Y Nhu, nói với bà:
Tôi không nói đùa, hai chúng ta cũng đã già rồi, con cái cũng đã sắp trưởng thành. Nếu em bằng lòng thì hai chúng ta kết hôn, bầu bạn với nhau, cùng chung sống nốt nửa đời còn lại. Nếu em không đồng ý, Cát Quân Kiến tôi cũng tuyệt đối không ép buộc!

Tần Y Nhu nhìn ánh mắt chân thành của Cát Quân Kiến, bà do dự.
Đệm thịt? Đệm t3hịt ở đâu ra?
Sau lưng vang lên tiếng rên rỉ đau đớn của Cát Quân Kiến.
Mặc dù con trai, con gái hiếu thảo nhưng chung quy không thể ở mãi bên cạnh mình.
Cát Quân Kiến và bà không quen không biết nhưng ông lại thà để bản thân bị thương cũng muốn bảo vệ bà.

Tôi không 5sao, tôi vẫn còn khỏe lắm! Không sao đâu!
Cát Quân Kiến ra vẻ mạnh khỏe nói một câu, sau đó ông đấm đấm chỗ lưng bị Tần Y Nhu đè lên, hỏi Tần Y Nhu:
Cô không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?


Tôi, tôi không sao.
Tần Y Nhu nói rồi xoay người đi.

Tôi thật sự tốt như vậy sao? Tôi không tốt như cô nói đâu. Nếu tôi tốt như thế thì vợ trước của tôi cũng sẽ không bỏ tôi mà đi.
Lần này Cát Quân Kiến giật mình, ông cũng đau lòng khi nghe những lời ấy của Tần Y Nhu.

Sĩ quan Cát, anh đừng nói mình như vậy. Trong mắt phụ nữ chúng tôi, người như anh đây mới là người hội tụ đầy đủ đức tính tốt. Vợ trước của anh không biết nhìn xa trông rộng, nếu không, sao bà ấy có thể bỏ người đàn ông xuất sắc như anh chứ? Nếu đổi lại là tôi, có đánh chết tôi cũng sẽ không rời xa anh đâu.
Nếu đã nói chuyện cởi mở với nhau thì Tần Y Nhu sẽ mở rộng tấm lòng và trò chuyện thoải mái.

Được rồi, tôi cũng không ép em. Y Nhu, em hãy suy nghĩ kỹ nhé.
Cát Quân Kiến cười ha ha, sau đó nghiêm túc lại:
Nhưng chuyện này là tôi nghiêm túc đó. Tuy quen biết nhau chưa lâu nhưng dù gì chúng ta cũng đều là người từng trải. Tôi đợi câu trả lời của em!

Cát Quân Kiến vừa nói vừa lau dọn vũng nước bị sánh ra sàn nhà cho Tần Y Nhu, sau khi dọn dẹp xong xuôi tất cả mọi thứ, ông tạm biệt rồi rời đi.
Nếu Cát Quân Kiến nhìn kỹ, thậm chí có thể thấy được Tần Y Nhu đã nước mắt lưng tròng.
Tần Y Nhu như vậy là bởi vì bà đang rất cảm động.

Cô, cô đừng khóc, sao vậy?
Cát Quân Kiến thấy Tần Y Nhu đang quay lưng lại với mình, nước mắt rơi tí tách, ông thật sự sợ, gương mặt cứng đờ, vô cùng lúng túng.

Không, không sao. Sĩ quan Cát, tôi đột nhiên nghĩ đến chồng trước của tôi. Nếu chồng trước của tôi có thể tốt được bằng một phần mười của anh thì chắc đời này tôi cũng sẽ chung sống với ông ấy đến hết đời.
Nước mắt Tần Y Nhu giàn giụa.
Tần Y Nhu rơi vào khoảng lặng suy tư.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.