• 3,752

Chương 627: Bang phái đã diệt. cậu chủ đã chịu khổ rồi


Từ trước tới nay, Tư Dịch làm việc rất quyết đoán, nào đã bao giờ phải lo trước lo sau như gia đình Lưu Kỳ?

Đi về phía 8cửa lớn được hai bước, thân hình cao lớn của Tư Dịch quay lại, tiến tới trước mặt Vân Tiên, tay còn lại nắm chặt bàn tay bé nh3ỏ của cô, dắt cô cùng ra ngoài.

Thanh Dứu thấy Vân Tiên đi ra ngoài cũng vội vàng chạy theo:
Chị Tiên, em đi chung vớ9i!

Thôn La rất yên tĩnh, ở cổng thôn truyền tới tiếng còi báo động khiến ai cũng ngạc nhiên.
Âm thanh càng tới gần, ba người Lưu Thiết càng sợ đến mức tái cả mặt.

Là xe cảnh sát! Con từng nghe thấy tiếng còi như vậy khi trong thôn có người chém nhau bị thương. Bố, cảnh sát tới!
Lưu Kỳ luống cuống, hoảng sợ cầm tay Lưu Thiết nói.
Thanh Dứu muốn đi, Vân Dịch tất nhiên cũng theo sát.

Hai người đừng đi theo, ở đây chăm sóc em trai giúp 6chị là được.
Vân Tiên đột nhiên nói với Thanh Dứu, sau đó rút tay Vân Trúc ra khỏi tay Tư Dịch, giao cho Thanh Dứu rồi dặn dò5.

Vâng!
Thanh Dứu rất nghe lời Vân Tiên, Vân Tiên nói gì, cô sẽ lập tức đồng ý ngay.

Có người báo án các anh chị đã bắn chết người, bây giờ mời các anh chị lập tức theo chúng tôi về đồn một chuyến.
Một cảnh sát nam có vẻ lão luyện nhất trong số đó tiến lên nói.
Sau đó, cảnh sát kiểm tra một vòng nhà Lưu Thiết từ trong ra ngoài, nhưng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Vừa rồi, Thanh Dứu đã hủy thi thể anh Hổ thành vũng máu, sau đó cũng đã xử lý sạch sẽ vũng máu.
Tư Dịch và Vân Tiên cũng không chống cự.
Tất cả những người có mặt ở đó đều được giải về đồn cảnh sát của trấn Thượng Nhai ở ngay bên cạnh thôn La.
Hai tiếng sau, mọi người được thả vì vô tội.
Gần thôn La có đồn cảnh sát, vừa rồi đám người anh Hổ dẫn tới đều là người thôn La. Xảy ra chuyện như vậy, đám người kia tất nhiên sẽ chạy tới đồn cảnh sát trong trấn báo án.
Quả nhiên như cô ta nói, tiếng còi báo động vừa vang lên không lâu, ba chiếc xe cảnh sát đã rẽ vào đây.
Cảnh sát xuống khỏi xe, ai nấy đều cầm dùi cui điện trong tay chỉ về phía mấy người Tư Dịch, Vân Tiên.
Bây giờ, ở hiện trường hoàn toàn không còn chút dấu vết nào.

Không, tôi không đi! Tôi không đi! Người đó không phải là do chúng tôi giết! Là người này! Các người bắt anh ta đi là được rồi!
Lưu Kỳ nói rồi chỉ tay về phía Tư Dịch, hét lớn.
Cảnh sát không thèm để ý tới Lưu Kỳ, đưa tất cả mọi người có mặt về đồn.

Tôi… Tôi dẫn dường cho hai người.
Do dự vài giây, Lưu Tử Vân mới nói.

Được!
Vân Tiên cũng không từ chối.
Cô vừa đáp lời, bên phía cổng thôn vang lên tiếng còi báo động.
Ra khỏi đồn cảnh sát, ba người Lưu Thiết hoàn toàn ngẩn ngơ.

Lưu Tử Vân càng không thể tin nổi.

Thấy Tư Dịch - Người vừa rồi đã giết anh Hổ lại có thể bình an ra khỏi đồn cảnh sát, trong lòng anh ta có biết bao nhiêu thắc mắc, biết bao kích động như có vạn con ngựa chạy qua.


Sao chúng ta lại được bảo lãnh nhanh như vậy?
Lưu Tử Vân quay đầu nhìn Tư Dịch, khó hiểu hỏi.

Người Tư Dịch giết là anh Hổ đó!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.