• 293

Chương 681: Sắp khai giảng rồi, tranh thủ làm bài tập



Hửm?
Tư Dịch ngước mắt lên, anh khẽ nhếch đôi môi xinh đẹp lên cười với Vân Trúc.


Anh Tư Dịch, nếu anh vẫn ch8ưa no thì cho anh ăn phần của Tiểu Trúc này, chị cũng đói bụng mà.
Vân Trúc nói rồi đẩy cái đùi gà trong bát của mình 3đến trước mặt Tư Dịch.

Tư Dịch mỉm cười đẩy lại cái cái bát đựng đùi gà trước mặt mình về phía Vân Trúc, anh nó9i:
Anh không đói.

Nếu là lúc trước, khi điều kiện gia đình quá túng thiếu, có lẽ Tần Y Nhu sẽ chỉ nhận nuôi một đứa là Vân Trúc thôi.
Dù sao, khi trong nhà đã khó khăn, không dư dả gì mà còn nuôi thêm mấy miệng ăn thì họ cũng khó sống qua ngày.
Tần Y Nhu cũng không phải là thánh mẫu.
Sau đó Tư Dịch đến quầy thu ngân thanh toán, anh và Vân Tiên đưa ba đứa trẻ ra khỏi quán ăn món xào Giang Tây.
Khi về đến nhà, nhân lúc có mặt Tần Y Nhu và anh trai Vân Dịch vừa mới từ nhà Thanh Dứu về lúc tối, Vân Tiên nói về chuyện của Đoàn Lị và Đoàn Nhã.
Hiện giờ Tần Y Nhu và Vân Dịch đều đã biết Công ty Tân Khải ở thành phố Long Môn chính là do Tiểu Tiên nhà họ mở nên cũng không phản đối chuyện Vân Tiên nhận nuôi Đoàn Lị và Đoàn Nhã.

Vậy sao anh lại giành đùi gà của chị? Cô giáo nói giành đồ ăn của người khác là không tốt 6đâu!
Vân Trúc nói rất hùng hồn.
Tư Dịch không khỏi cười gượng.

Mau ăn đi, ăn xong sẽ đưa mấy đứa về n5hà.
Vân Tiên giục một câu, sau đó cô lại mở miệng:
Đợi lát nữa về nhà còn phải trải ga giường cho mấy đứa nữa, bây giờ đã bảy giờ rồi, trẻ con ngủ muộn quá không tốt.

Vân Tiên nói rất có lý.
Ba nhóc Vân Trúc, Đoàn Lị và Đoàn Nhã rất ngoan.
Sau đó Vân Trúc còn thi xem ai ăn hết cơm trong bát của mình trước với Đoàn Lị, hai đứa trẻ vui vẻ đến quên trời quên đất.
Từ lúc được sinh ra tới nay, Đoàn Lị chưa từng vui vẻ như vậy, bởi thế, cô bé cứ mỉm cười cả buổi như thể muốn dồn hết tất cả vui vẻ, hạnh phúc cả đời của mình vào khoảnh khắc này.

Chị, anh Tư Dịch, em ăn xong rồi!
Vân Trúc ngẩng mặt lên đầu tiên.

Em cũng xong rồi.
Trên khuôn mặt xinh xắn non nớt của Đoàn Lị nở một nụ cười vô cùng xán lạn.
Ngược lại sau khi Tần Y Nhu nghe được chuyện của Đoàn Lị cùng Đoàn Nhã, bà còn ôm hai đứa trẻ này vào lòng, an ủi một hồi lâu.
Cuối cùng, Đoàn Lị, Đoàn Nhã và Vân Trúc đều gọi Tần Y Nhu là mẹ Tần.
Thật ra con người Tần Y Nhu rất lương thiện, đương nhiên việc lương thiện và nhận nuôi trẻ con cũng phải xem hoàn cảnh nữa.
Nhưng tất nhiên điều kiện gia đình của bà bây giờ có thể nói là đã khá lên rất nhiều nhờ Vân Tiên, nên đối với Tần Y Nhu, việc bà nhận nuôi Đoàn Lị và Đoàn Nhã cũng được coi là chuyện vui.

Vân Dịch cũng tỏ vẻ hoan nghênh Đoàn Lị và Đoàn Nhã, nhưng Vân Dịch cũng chỉ xuống lầu, xem như cho có mặt rồi lên lại ngay.


Anh.
Vân Tiên gọi Vân Dịch.

Hôm nay Vân Dịch mới từ nhà Thanh Dứu về.


Tiểu Tiên, sao vậy?
Vân Dịch hỏi lại một câu.


Anh, anh lên lầu sớm vậy làm gì? Sao không ở dưới chơi thêm một lát nữa?
Vân Tiên hỏi.

Vân Dịch bỗng nhiên đỏ mặt, sau đó anh nhanh chóng trả lời Vân Tiên:
Anh đang tranh thủ làm bài tập, ngày mai là khai giảng rồi. Tiểu Tiên, anh lên lầu trước nhé.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.