• 293

Chương 701: Đổng nguyễn về quê. đừng để bị nghẹn


Thật ra, tuy nói không mời nhiều người, nhưng thực tế riêng thiệp mời thôi cũng phải mấy xấp.

Dù sao thì chiến hữu của Cát Quân Kiến cũn8g không ít.
Một bàn thức ăn ngon, cả nhà ăn uống vui vẻ.
Ngoài Vân Dịch và Đổng Nguyễn đã cùng con trai đi thăm họ hàng bạn bè ra, mọi người đều đã có mặt đông đủ.

Ừ!
Tần Y Nhu gật đầu rồi nhận lấy xấp thiệp mời trong tay Vân Tiên:
Tiểu Tiên, con vất vả rồi.

Vân Tiên chỉ cười3, nhẹ nhàng vén những sợi tóc bên má Tần Y Nhu ra sau tai.
Mấy hôm nay Đổng Nguyễn đã rảnh rỗi, thế nên bà ấy đã đưa con đi thăm họ hàng bạn bè.
Trong thời gian này, Đổng Nguyễn cũng có về nhưng không ở nhà lâu.

Vâng.
Ba người Vân Tiên đáp lại.
Tần Y Nhu cũng gọi đám trẻ con Vân Trúc ở trên tầng xuống.
Đợi khi mấy người họ đi dạo về thì cơm tối đã chuẩn bị xong.

Rửa tay xong rồi ăn cơm nào.
Tần Y Nhu thấy ba người Vân Tiên đi dạo về liền nói, đồng thời bưng món ăn cuối cùng từ trong bếp ra.

Mẹ, con không vất vả, là mẹ vất vả mới đúng.
Vân Tiên nói.
Ngày tr9ước Tần Y Nhu đã chăm lo cho Vân Tiên và Vân Dịch rất nhiều, ai cũng không thể phủ nhận điều này.
Mẹ con trò chuyện tình cảm một hồi, Tầ6n Y Nhu cất thiệp mời rồi đi chuẩn bị cơm tối.
Vân Tiên và Tư Dịch theo Cát Quân Kiến ra ngoài đi dạo, hai người cũng chỉ quanh quanh ở 5công viên nhỏ gần biệt thự. Tại đây không có nhiều người đi dạo nhưng phong cảnh lại rất đẹp.

Wow, nhiều món quá!
Đoàn Lị vừa ngồi vào bàn ăn đã bị đủ các món ăn trước mặt thu hút, cô bé không nhịn được cảm thán một tiếng.

Thích thì hãy ăn nhiều một chút.
Tần Y Nhu mỉm cười bày sẵn bát đũa cho Đoàn Lị rồi nói.
Vân Dịch là học sinh của trường Trung học phổ thông Số 1, một khi vào học là anh ấy sẽ ở lại trường.
Còn Đổng Nguyễn thì vào mấy ngày Tết bà thường không về nhà. Bởi vì Đổng Nguyễn là người làm chức lớn, bình thường đã quen xách cặp tài liệu đi khắp nơi, mấy ngày đầu năm mới, Đổng Nguyễn bận rộn đến mức không thấy bóng dáng.
Chồng của Đổng Nguyễn đã qua đời từ lâu nhưng Đổng Nguyễn vẫn rất hiếu thảo, phụng dưỡng bố mẹ chồng như bố mẹ ruột của mình.
Tần Y Nhu biết, có lẽ hiện giờ Đổng Nguyễn đã đưa con trai mình về nhà ba mẹ chồng ở dưới quê.
Dáng vẻ dịu dàng của Tần Y Nhu khiến Đoàn Lị gật đầu thật mạnh:
Vâng vâng! Mẹ Tần, mẹ thật tốt.


Bữa cơm tối này Đoàn Lị và Đoàn Nhã ăn nhiều nhất, hai đứa trẻ giống như con sói con bị đói mấy ngày, ăn hết sạch các món ăn trên bàn.

Tần Y Nhu thấy vậy lại thương xót. Hai đứa trẻ đang yên lành sao lại khổ như vậy, ngay cả một bữa cơm tối bình thường cũng nói là nhiều món ngon, còn ăn ngon miệng đến thế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.