Chương 800: Hinh di gặp chuyện, bỏ đi giữa chừng
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 803 chữ
- 2022-02-10 12:52:31
Bình thường Trương Thiệu Phong không hay gọi điện cho Vân Tiên nhưng Vân Tiên và Trương Thiệu Phong, Trần Hinh Di đều lưu số 8điện thoại của nhau.
Năm 1999, thời đại internet, tin tức đã dần dần thâm nhập vào đời sống. Người giàu đã bắt đầu d3ùng điện thoại di động, ngay đến các cậu ấm cô chiêu nhà có điều kiện cũng bắt đầu có chiếc di động của riêng mình, cứ như v9ậy điện thoại di động đã trở nên thịnh hành hơn.
Mà lúc trước, khi Tần Y Nhu biết Vân Tiên có điện thoại di động, b6à cũng cũng hơi giật mình.
Các công ty giải trí kiểu này có rất nhiều góc khuất.
Có rất nhiều người tìm kiếm ngôi sao lôi kéo người mới tới công ty mình và dùng rất nhiều quy tắc ngầm.
Lúc đó Trương Thiệu Phong đã dặn đi dặn lại Trần Hinh Di, bảo cô ấy đừng đi một mình nhưng cô ấy không nghe.
Vân Tiên cảm thấy nghi hoặc nhưng cô vẫn nhanh chóng nghe điện thoại.
Vân Tiên còn chưa mở miệng thì đầu dây bên kia đã truyền đến tiếng của Trương Thiệu Phong trước, mà lúc này trong giọng nói của Trương Thiệu Phong lại có xen lẫn tia gấp gáp không biết nên làm sao.
Sư, sư phụ, điện thoại của Hinh Di không liên lạc được, tôi đã gọi hai mươi mấy cuộc điện thoại rồi, tổng cộng chuông reo sắp được hai mươi phút rồi mà con bé vẫn không nghe máy.
Nghe nói hôm qua hai người đã gặp người tìm kiếm tài năng ở cổng trường. Năm giờ chiều hôm nay Hinh Di phấn khởi đi ra ngoài, còn nói không cho tôi đi cùng nữa.
Sau đó tôi và con bé đã hẹn trước, bảo nó lúc đến công ty người mẫu Bắc Quảng gì đó thì gọi điện thoại cho tôi báo bình an một tiếng, kết quả là đến năm giờ rưỡi nó vẫn chưa gọi điện cho tôi. Tôi lo quá liền gọi điện cho nó nhưng nó không nghe máy.
Giọng nói của Trương Thiệu Phong hơi run, cậu ta đã cố hết sức để ổn định lại tâm trạng của mình, nói rõ ràng đầu đuôi ngọn ngành sự việc cho Vân Tiên nghe.
Lúc này Vân Tiên mới nhớ ra, gã Triệu Chính Dân mời chào mình lúc đó quả thật có gì đó rất mờ ám.
Nhưng lúc đó Vân Tiên không nghĩ nhiều, huống hồ Vân Tiên cũng không có phép đọc suy nghĩ của người khác, tất nhiên cô không biết suy nghĩ thật sự của Triệu Chính Dân.
Tiểu Tiên, sao vậy?
Thấy Vân Tiên dừng bước, Tần Y Nhu quay đầu lại nhìn cô một cái.
Mặc dù bình thường Trương Thiệu Phong và Trần Hinh Di hay cãi cọ gây gổ với nhau, nhưng những lúc quan trọng thì cậu ta vẫn hết sức quan tâm đến cô em họ này.
Không liên lạc được?
Vân Tiên vừa nghe thấy Trương Thiệu Phong nói vậy, cô lập tức dừng bước, nhíu chặt lông mày.
Đúng vậy, sư phụ, tôi cũng không biết phải làm sao nữa. Cậu nói liệu Hinh Di có gặp chuyện giống như lần trước không… Phì phì phì! Không có chuyện này đâu. Sư phụ, lúc sáng Hinh Di nói với tôi là cậu cũng biết người tìm kiếm tài năng đó là ai. Tôi lo quá, cậu có thể giúp tôi tìm con bé được không?
Lúc này Trương Thiệu Phong sắp phát điên vì lo lắng rồi.
Cho nên sau cùng Trương Thiệu Phong mới bảo Trần Hinh Di khi nào đến nơi thì gọi điện thoại cho mình. Kết quả là sau khi Trần Hinh Di đi, mãi đến chiều tối vẫn không gọi điện cho cậu ta.
Ngược lại, Trương Thiệu Phong đã gọi cho Trần Hinh Di hai mươi mấy cuộc nhưng Trần Hinh Di chẳng nghe máy lần nào cả.
Chuyện này không khỏi khiến Trương Thiệu Phong lo sốt vó.
Dù sao thì trước đó điện thoại di động là món đồ mà bà không thể tưởng tượng được là mình5 sẽ sở hữu được nó.
Nhưng ngay cả Công ty Tân Khải cũng là của Vân Tiên nhà bà thì còn có chuyện gì là không thể nữa chứ?
Cho nên Tần Y Nhu cũng đón nhận chuyện này hết sức thản nhiên.
Lúc này mọi người đều đang đi bộ trên đường, vì bữa tối ăn hơi no nên đi bộ xem như để dễ tiêu hóa.
Mẹ, con có việc phải ra ngoài một lát.
Vân Tiên bảo Trương Thiệu Phong đứng yên tại chỗ chờ mình, sau đó cô ngắt điện thoại và nói với Tần Y Nhu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.