• 293

Chương 821: Nói này nói kia. đưa đến kịp thời


Vân Tiên nghe xong lời cô y tá nói liền xoay người đi về phía phòng cấp cứu, vừa đi được hai bước, cô chợt dừng lại, xoay người nhìn mấy cô8 y tá nói.


Cô ấy không phải tự sát vì tình, không biết thì đừng nói này nói nọ sau lưng người khác.
Nói xong, cô cũng không để ý3 phản ứng của mấy người này, xoay người đi luôn.

Mấy cô y tá đứng ngây ngốc tại chỗ vài giây, có một người còn nói:
Nói cái gì vậ9y, thần kinh à?

Hôm nay Trương Kiện cõng Trần Hinh Di xuống lầu, đến bệnh viện vừa cẩn thận vừa nhanh, ngược lại có công lớn.
Có sức lực quả nhiên có chỗ tốt.
Lúc này nghe nói Trần Hinh Di không sao nữa, cậu ta cũng yên lòng về nhà.
Nói thế nào đi chăng nữa, đêm nay Trương Thiệu Phong cũng nhất định muốn ở lại trông chừng Trần Hinh Di.
Hơn nữa, xảy ra chuyện lớn như vậy, họ không thể không báo tin cho cha mẹ Trần Hinh Di.
Sau khi xác định Trần Hinh Di không có vấn đề gì, Vân Tiên mới về nhà. Cô đã dặn Trương Thiệu Phong nếu xảy ra chuyện gì nhất định phải gọi điện cho mình.

Thế nào rồi?
Vân Tiên đi qua hỏi.

Vẫn đang cấp cứu.
Trương Thiệu Phong hai tay ôm lấy đầu, rầu rĩ nói.
Dù không nhìn thấy vẻ mặt của Trương Thiệu Phong nhưng cô cũng có thể đoán ra lúc này cậu ta đang rất khổ sở.
Vân Tiên đã sớm biết kết quả này, cho nên cô cũng không ngạc nhiên lắm.
Nửa tiếng sau, Trần Hinh Di được chuyển vào phòng bệnh thường.
Bây giờ cô vẫn chưa tỉnh lại. Tuy rằng cô đã qua cơn nguy hiểm nhưng dù sao cũng đã bị tổn thương nặng. Nếu không may trong lúc truyền máu xuất hiện triệu chứng kháng cự, giãy giụa không có ý chí muốn sống, không kịp phát hiện cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng, vì vậy buổi tối cần có người trông coi.

Sẽ không có chuyện gì đâu.
Vân Tiên đi qua, nhẹ nhàng nói một câu.
Bên ngoài phòng cấp cứu có một băng ghế ba chỗ ngồi, Trương Thiệu Phong và Trương Kiện mỗi người ngồi một chỗ, còn thừa lại một chỗ. Tư Dịch kéo Vân Tiên để cô ngồi xuống còn mình thì đứng bên cạnh.
Hai tiếng sau, đèn bên ngoài phòng cấp cứu rốt cuộc cũng tắt. Lúc bác sĩ mở cửa đi ra, tim Trương Thiệu Phong như sắp ngừng đập.

Quỷ mới biết! Được rồi được rồi, đừng nói nữa, tranh thủ thời gian làm việc đi!
Một y tá khác nói.

Vân Tiên đã đi đến cửa phòng cấp cứu.
Cô vừa mới chạy đến phòng cấp cứu thì nhìn thấy Trương Thiệu Phong và Trương Kiện ngồi5 cạnh cửa ra vào. Tư Dịch thì đứng cạnh băng ghế trước cửa.

Bác sĩ, cô ấy sao rồi?
Trương Thiệu Phong là người đầu lên đứng lên tiến tới.

May mà các cậu kịp thời đưa cô ấy đến đây, trong viện vừa khéo vẫn còn nhóm máu A. Bây giờ bệnh nhân còn đang truyền máu, nhưng tình trạng đã ổn định, không có vấn đề gì.
Lúc này lời nói của bác sĩ còn êm tai hơn cả âm thanh của tự nhiên.
Trương Thiệu Phong thở phào một hơi, cả người nhẹ nhõm như được cứu rỗi.
Chờ đến khi Vân Tiên và Tư Dịch về đến nhà cũng đã hơn mười giờ tối, mấy đứa trẻ đã đi ngủ từ sớm.

Nghe thấy tiếng Vân Tiên và Tư Dịch trở về, Tần Y Nhu khoác vội chiếc áo ra đứng ở đầu cầu thang.


Về rồi đấy à? Tranh thủ lên lầu nghỉ ngơi cho sớm đi.
Tần Y Nhu nói.


Vâng, mẹ.
Vân Tiên gật đầu đáp, sau đó cùng Tư Dịch lên lầu.

Vân Tiên vừa mới lên lầu đã bị Tư Dịch kéo vào phòng anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.