Chương 832: Đi chung đi, đi thôi, đi thôi
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 659 chữ
- 2022-02-15 04:30:29
Sao thế? Em họ, nhà em đang định...
Lúc này, Lâm Gia Hào mới nhìn thấy những dụng cụ nướng thịt đang bày trên cả bàn và sàn8 nhà.
Thật ra cũng không phải là giờ này mới thấy, chỉ là vừa rồi ông ta ôm mục đích đến nói chuyện với Tần Y Nhu. L3úc này Lâm Gia Hào đã nêu ra mục đích của mình mà Vân Tiên không đồng ý, ông ta mới dùng giọng điệu này tìm chủ đề khác nói 9chuyện hòng lôi kéo tình cảm.
Em họ, nhà em đang chuẩn bị đi dã ngoại sao?
Lâm Gia Hào hỏi.
Vâng. Bây giờ6 đang vào xuân, lúc vạn vật sinh sôi nảy nở, em muốn đưa mấy đứa trẻ ra ngoài chơi. Lúc trước không có thời gian, bây giờ đã5 rảnh rỗi nên cả nhà định sẽ ra ngoài chơi xuân.
Tần Y Nhu vui vẻ nói.
Ấy, trùng hợp thật đấy. Thật ra, hôm nay cả nhà anh cũng định ra ngoài chơi, ai ngờ nhà em cũng đi, hay là chúng ta đi cùng nhau đi. Dù sao hôm nay thời tiết cũng rất đẹp, cùng nhau đi nhé? Thêm một người không phải thêm vui sao?
Lâm Gia Hào vẫn không mời mà đến như lúc trước.
Chuyện này...
Tất nhiên là Tần Y Nhu không hề muốn chút nào.
Vốn dĩ Tần Y Nhu chỉ định dắt theo người trong nhà ra ngoài đạp thanh, vả lại đồ ăn cùng nguyên liệu để nướng đồ bà cũng không chuẩn bị nhiều.
Nếu như thêm ba người nhà Lâm Gia Hào nữa thì có lẽ đến lúc ăn đồ nướng, mỗi người chỉ được có chút ít.
Em họ cũng là người thấu tình đạt lý, chắc chắn là đồng ý rồi. Vậy cứ quyết thế nhé, chúng ta có thể lên đường rồi.
Lâm Gia Hào đứng dậy, lười biếng vươn vai một cái.
Tuyệt quá! Lâu lắm rồi không được ăn đồ nướng, tốt thật đấy!
Lâm Tuyên cũng đứng dậy, thân hình mập mạp của cô ta khiến người khác nhìn vào mà buồn nôn.
Tôi cũng lâu rồi chưa được ăn đồ nướng, muốn ăn ghê.
Thân Đồ Liên cũng đứng lên, nói rồi bà ta bày ra dáng vẻ không ăn được đồ nướng thì sẽ không đi.
Để anh đi mua thêm ít đồ về nướng.
Cát Quân Kiến thấy Tần Y Nhu hơi khó xử liền đứng dậy đi ra ngoài.
Cát Quân Kiến không muốn nhìn thấy Tần Y Nhu khó xử, ông chỉ muốn thấy bà vui vẻ, vì vậy chi một ít tiền cho người thân của Tần Y Nhu cũng không hề gì.
Em rể, không cần mua quá nhiều đồ nướng đâu, chúng tôi ăn rất ít, một trăm xiên thịt cừu là được. Đúng rồi, Tuyên Tuyên thích ăn xúc xích giăm bông, chỉ cần vậy thôi.
Lâm Gia Hào lại tự coi mình là chủ.
Cát Quân Kiến cũng chẳng phải người nghe theo lời người khác, ông vốn dĩ không thèm đếm xỉa đến lời của Lâm Gia Hào.
Người nông thôn thích nói này nói nọ, nhất là loại người như Lâm Gia Hào.
Nếu như hôm nay Tần Y Nhu thẳng thừng từ chối ông ta, e rằng Lâm Gia Hào sẽ chạy về trong trấn ăn nói lung tung.
Đến khi đó, tiếng xấu đồn xa, danh tiếng của Tần Y Nhu sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.
Mặc dù Vân Tiên không ưa đám người nhà Lâm Gia Hào, nhưng nếu Tần Y Nhu đã không phản đối thì cô cũng không quan tâm nữa.
Đến lúc đấy, chỉ cần ăn phần của mình là được rồi.
Nếu như ba người nhà Lâm Gia Hào dám thừa nước đục thả câu hay là đi quá xa thì cô cũng không ngần ngại để cho bọn họ có được một ký ức khó quên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.