• 293

Chương 891: Dám động tới mẹ vợ tao, mày nghĩ chỉ dừng ở đây sao


Vì thế, Cát Hiên cảm thấy rất ngạc nhiên.


Thôi thôi, chuyện này nói nhiều nữa cũng vô ích, về nhà thôi.
Cát Quân Kiến cảm thấy tra8nh cãi với Cát Hiên khiến ông hơi đau đầu. Ông giơ tay lên day trán rồi nói với Cát Hiên.

Mặc dù Cát Hiên không phục nhưng Cát Quân3 Kiến đã nói đến mức này rồi, huống chi anh ta cũng không còn là một cậu bé nữa, hơn nữa dù gì hai người cũng là cha con, sao anh ta có thể9 không hiểu Cát Quân Kiến được?
Thậm chí ngay cả Thẩm Kiệt cũng không ngờ, Tư Dịch vừa nãy không cùng Vân Tiên về phòng là vì muốn ở lại
dạy dỗ
mình.
Mà lúc này, Thẩm Kiệt bị đá ngã xuống đất, thậm chí gã ta còn chưa kịp phản ứng lại.
Xương cốt trên người gã ta vẫn còn vang lên âm thanh răng rắc.
Trong chớp mắt, tiếng kêu rên đầy đau đớn của Thẩm Kiệt vang tới tận mây xanh:
A! Chân của tôi! A!!!

Tiếng xương gãy vang lên đủ để thấy xương chân của Thẩm Kiệt đã nát!
Tư Dịch đạp một phát đã làm gã ta gãy chân.
Mọi người ở đây đều bị dọa đến mức rùng mình bởi hành động hung hãn của Tư Dịch.
Đặc biệt là Cát Hiên và Cát Quân Kiến.
Vừa rồi còn thấy Tư Dịch đứng im lặng bên cạnh Vân Tiên, kết quả thì sao?
Cát Hiên và Cát Quân Kiến cùng quay đầu lại nhìn.
Nhìn thấy Thẩm Kiệt vừa mới đứng lên, đang cầm khăn giấy lau bùn đất trên mặt, mắt vừa mở ra lại bị Tư Dịch giơ chân đá một cú ngã lăn xuống đất lần nữa, đồng thời phát ra tiếng vang ầm ầm.
Cú đá này của Tư Dịch làm Thẩm Kiệt bay ra ngoài, xương cốt trên người cũng vang lên tiếng
rắc rắc
giòn giã.
Cát Quân Kiến đã làm việc gì thì chưa từng hối hận.
Cát Hiên hiểu rõ điều này, nên cũng khô6ng định dùng dằng nữa.

Rầm!
Ngay lúc Cát Hiên đã ổn định lại tâm trạng kích động của mình, muốn về nhà với Cát Quân Kiến thì lại 5nghe thấy âm thanh của một vật nặng đập mạnh xuống đất.
Vân Tiên vừa mới đỡ Tần Y Nhu vào nhà, Tư Dịch còn ác hơn Vân Tiên, đá gãy chân Thẩm Kiệt, thậm chí còn phát ra âm thanh
răng rắc
khiến người ta sợ hãi.
Trong lúc mấy người ở đây đều đang nhìn Tư Dịch bằng ánh mắt sợ hãi, lại thấy Tư Dịch nhấc chân lên, chậm rãi bước từng bước tới gần Thẩm Kiệt bị đá ngã đang ôm chân kêu gào trên nền đất.

Mày… Mày muốn làm gì?
Hai người bạn khác của Cát Hiên và Thẩm Kiệt nhìn thấy Tư Dịch đi về phía bên này, hai người họ chỉ cần nhớ lại hành động vừa rồi của Tư Dịch thì đã sợ tới mức nổi da gà.
Lúc này vì Tư Dịch đang đi về phía này mà bọn họ đã sợ đến mức liên tục lùi về phía sau.

Nhưng Tư Dịch lại không nói gì, anh đi thẳng tới trước mặt Thẩm Kiệt, hơi cúi người, duỗi bàn tay có khớp xương rõ ràng túm chặt lấy cổ áo của Thẩm Kiệt.

Với cái túm này, Tư Dịch lại lôi thẳng Thẩm Kiệt đang bò lăn trên mặt đất dậy.


A! Mày… Mày muốn làm… Làm cái gì!!!
Trong mấy giây đau đớn, Thẩm Kiệt đã chảy mồ hôi đầm đìa, gã ta nhìn chằm chằm vào Tư Dịch, ánh mắt như nhìn thấy con thú dữ nào đó dưới sông.


Dám động tới mẹ vợ của tao, mày nghĩ hôm nay chỉ dừng ở đây thôi sao?
Trong đôi mắt sắc bén của Tư Dịch lóe lên sát ý, đôi môi nhếch lên, vẻ mặt tàn nhẫn khiến người khác không thể phớt lờ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.