Chương 91: Vô địch làm mất mặt người khác, anh nhận lấy đi
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 808 chữ
- 2022-02-04 07:18:14
Ba cọc nhân dân tệ màu hồng dày cộp, đó chính là ba mươi nghìn nhân dân tệ.
Hơn nữa tiền này được lấy ra từ trong ví da của Xà Tích.
Nói cách khác, trong ví của Xà Tích toàn bộ đều là nhân dân tệ!
Ở thời đại này vật giá rất thấp, học sinh có thể lấy ra một trăm tệ giống như Ngô Bính đã là ghê gớm lắm rồi.
Ít nhất phụ huynh đám học sinh này đều là quan chức cấp cao hoặc sở hữu doanh nghiệp có quy mô lớn.
Một trăm tệ bọn họ có thể lấy ra, nhưng một nghìn tệ lại không phải là con số nhỏ.
Ngần ấy tiền đủ để một gia đình bình thường sống trong một thời gian dài.
Cho nên khi mọi người nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, tất cả đều trợn mắt há mồm, suýt nữa rớt cả tròng mắt ra ngoài.
Nhà Vân Dịch nghèo, đương nhiên em gái anh cũng nghèo.
Nhưng vì sao trong ví của bạn em gái anh lại cất nhiều tiền như vậy?
Quan trọng hơn, vì sao Vân Tiên vừa lên tiếng thì Xà Tích đã nghe lệnh của cô?
Tiểu Tiên, em...
Vân Dịch trừng mắt, kinh ngạc nhìn Vân Tiên và Xà Tích đứng sau lưng cô.
Cô em gái của anh thực sự càng ngày càng thần bí.
Thân thủ thần bí, bạn bè thần bí...
Vì sao càng ngày anh lại càng không thể nhìn thấu cô nữa?
Rõ ràng là anh em ruột cùng nhau lớn lên, nhưng giờ phút này Vân Dịch lại có cảm giác như đây là lần đầu tiên quen biết Vân Tiên, anh không khỏi ngây người.
Vân Tiên trấn an Vân Dịch bằng ánh mắt yên tâm, không giải thích thêm điều gì.
Mà giờ phút này, Ngô Bính thật sự muốn chạy trốn.
Anh ta nắm chặt ba tờ nhân dân tệ tưởng rằng có thể dùng để sỉ nhục Vân Dịch trong tay, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh. Ngô Bính lại nhìn ba cọc nhân dân tệ trên tay Xà Tích, chợt cảm thấy thất bại vô vàn.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy hành động vừa rồi của anh ta nực cười biết mấy.
Đúng lúc này, một giọng nói nam tính bỗng truyền đến làm dịu đi bầu không khí lúng túng hiện giờ:
Mọi người đã tới rồi à. Mau lên lầu đi, tôi đang chờ các cậu đó!
Âm thanh vừa dứt, Hứa Hách Triết chợt bước xuống từ cầu thang xoắn ốc. Hôm nay anh ta mặc một bộ âu phục bảnh bao, thân hình cao lớn cường tráng, gương mặt anh tuấn ngang ngửa Vân Dịch.
Khi Hứa Hách Triết trông thấy Vân Tiên, anh ta sững lại đôi chút, thế rồi trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh ta chạy đến trước mặt Vân Tiên, dùng ánh mắt sùng bái nhìn cô:
Em gái Vân Dịch cũng tới rồi sao? Nào, nhanh lên ngồi đi, thật vui vì hôm nay em lại nể mặt mà tới tham gia tiệc sinh nhật của anh đó!
Hành động của Hứa Hách Triết làm cho mọi người ở đây kinh ngạc thêm vài phần.
Không ngờ Hứa Hách Triết lại coi trọng cô gái này!
Kết hợp với cảnh tượng vừa nãy, xem ra cô không đơn giản chút nào!
Em gái của Vân Dịch không đơn giản, không hề tầm thường!
Ừm.
Vân Tiên cười với Hứa Hách Triết, lại khôi phục trạng thái bình thường.
Sau đó cô chỉ ba cọc nhân dân tệ trên tay Xà Tích rồi nói với Hứa Hách Triết:
Số tiền này là tiền mừng mọi người chuẩn bị cho anh!
Cô thật sự dám đưa sao? Tròn ba mươi nghìn tệ đó!
Mọi người vốn tưởng rằng Vân Tiên lấy ra ba mươi nghìn tệ chỉ để xả giận giúp anh trai mà thôi, không ngờ cô thật sự định tặng số tiền này.
Ba mươi nghìn tệ... đâu phải chuyện đùa!
Chuyện này...
Hứa Hách Triết vừa liếc mắt nhìn qua đã bị dọa hết hồn.
Anh nhận lấy đi!
Vân Tiên nháy mắt ra hiệu với Hứa Hách Triết, ý bảo anh ta nhận lấy.
Hứa Hách Triết không hiểu chuyện gì còn thật sự cho rằng đây là tiền mừng của bạn học.
Trong lòng thầm nghĩ lần này các bạn thật hào phóng, vì vậy không hề do dự mà nhận lấy tiền mừng.
Giờ phút này, sắc mặt Ngô Bính khó coi nhất.
Suy cho cùng chuyện này là do anh ta khởi xướng, vốn dĩ các bạn học ở đây không thiếu tiền, tuy thật sự bỏ ra một nghìn tệ cũng hơi nhiều nhưng ít ra có thể có chút mặt mũi.
Chỉ có điều hành động của Vân Tiên không khác nào tát thẳng vào mặt anh ta một phát đau điếng, khiến anh ta xấu hổ đến mức không còn chút mặt mũi nào.