Chương 910: Ở chỗ tôi không có nói đùa
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 757 chữ
- 2022-02-15 04:41:04
Mọi người ai nấy đều trợn tròn mắt, nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mặt mình với vẻ mặt không dám tin.
Trong chốc lát, xung quanh trở nên8 vô cùng yên tĩnh. Ngoài tiếng nhạc nhảy đầm ở quảng trường cách đó không xa, hễ là những người vừa nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy thì sẽ đều nhìn s3ang bên này bằng ánh mắt khiếp sợ.
Lúc này Lăng Dật Trần liền nhoi lên trước, cậu ta cười ha ha nhìn ông chủ, còn đưa tay ra đòi đồ.
Vừa rồi Vân Tiên đã trả tiền bắn bóng, huống hồ nhiều người chứng kiến như vậy, chủ tiệm không thể chơi xấu được.
Đúng vậy, chuyện vừa rồi đều là chúng tôi đùa thôi! Ha ha, tôi thấy hay là bỏ qua đi!
Một thanh niên ở bên cạnh lập tức đứng ra nói giúp Trương Thành Thụy.
Cho qua?
Chính xác là nhìn Vân Tiên.
Cô… cô… cô cô…
Trương Thành Thụy bị dọa tới mức không nói nên lờ9i. Cậu ta sớm đã bị dáng vẻ một tay phi tiêu vừa nãy của cô dọa cho sững người, giọng cũng lắp bắp mãi mới nói ra được một từ
cô
.
Không thể không nói, chiêu thức vừa rồi của Vân Tiên quá khủng bố, quả thực đã đạp đổ hết nhận thức của mọi người có mặt tại đây.
Đến ngay cả ông chủ tiệm cũng ngây người đến há hốc miệng, mất một lúc lâu vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Quý Sa Sa sững sờ, cô ta chưa bao giờ nghe Lăng Dật Trần nói năng thô lỗ với mình như vậy.
Cũng đúng lúc này, giọng nói của Vân Tiên truyền tới:
Tôi thắng rồi, đến lúc cậu thực hiện lời cam kết đấy.
Câu này là Vân Tiên nói với Trương Thành Thụy.
Ông chủ lấy con gấu bông lớn đặt trên quầy của mình, cuối cùng cũng buộc lòng phải đưa cho Lăng Dật Trần.
Quý Sa Sa thấy Vân Tiên thật sự ném trúng được con gấu bông lớn thì hâm mộ vô cùng.
Lúc trước, khi Lăng Dật Trần và Quý Sa Sa còn yêu đương, thứ gì cậu ta cũng mua cho Quý Sa Sa, đối xử với cô ta cũng rất tốt. Nhưng sau này Quý Sa Sa lại cắm sừng cậu ta, chạy theo người khác, nguyên nhân là chê Lăng Dật Trần không bằng người ta.
Quý Sa Sa thầm nghĩ, dựa vào mối quan hệ yêu đương của hai người trước đây, chắc Lăng Dật Trần sẽ đưa con gấu cho mình thôi nhỉ?
Nhìn Lăng Dật Trần ôm con gấu trong lòng.
Quý Sa Sa cực kỳ ngưỡng mộ.
Như vậy là… Trúng rồi à?
Khà khà, ông chủ, trúng rồi trúng rồi, có phải là nên đưa gấu bông cho chúng tôi rồi không?
Trương6 Thành Thụy ngây ngẩn cả người, Quý Sa Sa thì như chết đứng. Vốn dĩ cô ta muốn Vân Tiên thua, kết quả không ngờ Vân Tiên lại có thể thắng.
Chẳng những cô có thể thắng mà còn đồng loạt phóng mười lăm phi tiêu, giành chiến thắng trong khoảng thời gian ngắn nhất.
Hai tay cầm mười lăm phi tiêu, sao Vân Tiên có thể phóng ra toàn bộ phi tiêu trong cùng một lúc được. Quan trọng nhất là, cô có thể khiến mỗi một mũi tên bắn vỡ một quả bóng!
Mẹ kiếp, cút đi! Ai muốn đưa cho cô, đây là của Vân Tiên!
Lăng Dật Trần không buồn nhìn Quý Sa Sa mà thẳng thừng từ chối.
Vân Tiên nhíu mày.
Nếu hôm nay người thua là cô, Vân Tiên đảm bảo Trương Thành Thụy sẽ bắt cô phải thực hiện lời cam đoan đó.
Chuyện này…
Trương Thành Thụy đột nhiên nhớ lại chuyện đã hứa với Vân Tiên, cậu ta cắn môi.
Ầy dà, vừa rồi tôi chỉ nói đùa thôi. Người đẹp cũng nói đùa thôi phải không? He he, chúng ta đều là bạn bè, chuyện vừa rồi coi như bỏ qua đi nhé!
Trương Thành Thụy nói lung tung như mê sảng.
Này… Lăng Dật Trần, anh có thể tặng em con gấu đó không?
Quý Sa Sa mở miệng đòi Lăng Dật Trần mà chẳng hề xấu hổ.
Cô ta không quan tâm con gấu này thuộc quyền sở hữu của Vân Tiên, dù sao bây giờ nó cũng nằm trong tay Lăng Dật Trần.
Hừ.
Không muốn chấp nhận hình phạt?
Vân Tiên nhìn Trương Thành Thụy, trong ánh mắt lóe lên sát ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.