Chương 919: Bất đồng ngôn ngữ. clinton tới
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 641 chữ
- 2022-02-15 04:41:04
Kết quả, Trương Thiệu Phong vừa mới giơ con gấu bông đó ra thì Trần Hinh Di lại lao như bay tới trước mắt Lăng Dật Trần.
Oa, cậu thật sự 8đã mua mười xiên kẹo hồ lô cho tôi sao? Tốt quá, tôi thích lắm.
Trần Hinh Di vô cùng vui vẻ cầm mấy xiên kẹo hồ lô trên tay Lăng Dật Trần, nhìn n3ét mặt của cô thì có thể dễ dàng nhận ra cô đang rất vui vẻ.
Trương Thiệu Phong ôm con gấu bông đó nhìn Trần Hinh Di đang vui vẻ với mấy 9xiên kẹo hồ lô, ăn lấy ăn để.
Tiên Tiên nhà mình là giỏi nhất.
Trần Hinh Di lại lớn tiếng khen ngợi một câu.
Trương Thiệu Phong đứng ở bên cạnh khóc không ra nước mắt:
…
Vì sao trong mắt Trần Hinh Di, cậu ta lại không hề được tôn trọng vậy chứ?
Đã về hết rồi sao? Mau tới ăn hoa quả đi! Hinh Di, mời các bạn ăn hoa quả đi, mẹ vừa mới gọt hoa quả xong, còn tươi lắm đó!
Hà Thi Nhã thấy đám Vân Tiên đều đã về, bà bưng một đĩa dứa và dâu tây vừa mới rửa sạch từ trong bếp ra.
Vâng.
Trần Hinh Di lên tiếng đáp lại sau đó đưa đám Vân Tiên đi về phía bên đó.
Ngoài đám người Vân Tiên ra, đương nhiên Hà Thi Nhã cũng đã chuẩn bị hết cho tất cả mọi người.
Không chỉ có tiếp đãi đám Vân Tiên, mà cả những người bạn làm ăn của Trần Chấn Xuyên cũng đều phải được tiếp đãi chu đáo.
Vừa mới ăn được một miếng thì Trần Hinh Di lại quay đầu nhìn về phía Vân Tiên, cô lên tiếng hỏi Vân Tiên:
T6iên Tiên, cậu có muốn ăn không?
Mình ăn rồi.
Vân Tiên mím môi khẽ cười.
Vậy thì mình ăn nhé.
Trần Hinh Di nói xong, cô khua 5khua xiên kẹo hồ lô trên tay mình, sau đó ăn từng miếng một.
Tiên Tiên, cậu ăn cái này đi, đây là dâu tây sạch mà mẹ mình trồng trong vườn cây ăn quả đó!
Trần Hinh Di đưa đĩa hoa quả cho mọi người, cô nói xong liền lấy một quả dâu tây to tròn đỏ mọng đưa cho Vân Tiên.
Vân Tiên hơi cong môi cười mỉm nhưng cũng tiện tay nhận lấy.
Sau khi nhận lấy quả dâu tây Vân Tiên lại đưa dâu tây cho Tư Dịch trước:
Anh ăn trước đi.
Khóe miệng Trương Thiệu Phong khẽ giật, cậu ta bị ngó lơ hoàn toàn sao?
Sau đó, Trương Thiệu Phong lại bắt đầu cố gắng thu hút sự chú ý của Trần Hinh Di, cậu ta đã thông minh hơn, cho nên nói tiếp một câu:
Lúc nãy Vân Tiên đã ném phi tiêu giành được con gấu bông này cho em đấy...
Oa, Tiên Tiên cừ quá, mau đưa cho em!
Trần Hinh Di nói xong thì lấy hết mấy viên hồ lô đang nhồm nhoàm trong miệng ra, sau đó lao về phía Trương Thiệu Phong, giành lấy con gấu bông.
Dâu tây này là Vân Tiên đưa cho anh, dù không thích nhưng Tư Dịch vẫn sẽ ăn, huống hồ đây là loại hoa quả mà Tư Dịch rất thích.
Thế nên Tư Dịch đã nhận luôn dâu tây từ tay Vân Dịch.
Tiên Tiên, cậu cứ tự nhiên đi nhé, đừng khách sáo.
Trần Hinh Di thấy vậy lại nói một câu, sau đó vui vẻ cắn một miếng kẹo hồ lô đang cầm trên tay.
...
Thật xin lỗi, ông tìm ai? Ông không thể vào đây được! Ông…
Ở bên ngoài vang lên giọng nói của chú gác cổng nhà Trần Hinh Di.
Sau đó không lâu sau thì cửa lớn bị mở ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.