• 293

Chương 952: Có một đám người trốn vé vào cửa



Được rồi, được rồi, mọi người đừng nói nữa! Chúng ta tới vườn bách thú thôi! Mình nghe nói vé vào cửa của vườn bách thú không rẻ đâu, chúng ta v8ào đó chơi từ sáng đến tối, tới khi công viên đóng cửa hẵng ra, như vậy mới không phí tiền.


An Mạt thấy tình huống không ổn nên đứng ra3 nói một câu.

An Mạt và cô gái tên Vạn Tư Dao này cũng không mấy thân thiết.
Lúc này, đoàn người Vân Tiên vẫn đang tiếp tục đi tới.
Suốt chặng đường, Ninh Lam Lam đều nắm lấy tay Vân Tiên, phụng phịu, dường như cô thật sự rất tức giận vì chuyện vừa rồi.
Vườn bách thú nằm ở ngoại ô, cũng chính là một nơi dựa núi.
Anh ta luôn xem Ninh Lam Lam như em gái nên thường hay quan tâm cô hơn một chút.
Nơi mấy người họ hẹn gặp mặt cách vườn bách thú không xa nên cả đám nhanh chóng tới được điểm đích.
Từ chỗ hẹn đến cổng vườn bách thú cần phải đi thêm một đoạn đường nữa.
Ninh Lam Lam vốn còn muốn mở miệng mắng Vạn Tư Dao một câu, nhưng An Mạt đã lên tiếng, cô chỉ có thể cố nuốt cơn giận này vào bụng.

Tiên Tiên, chúng ta đi thôi! Đừng để ý tới mấy người không biết xấu hổ kia, hừ!
Ninh Lam Lam khẽ hừ một tiếng, sau đó kéo Vân Tiên đi trước.
Tiêu Trí Minh đứng tại chỗ nhìn gương mặt tức giận của Ninh Lam Lam, cũng mỉm cười.
Nếu như chỉ từ chối Vạn Tư Dao thì không phải thể hiện thái độ tẩy chay rõ ràng quá sao?
Vì thế, dù mọi người không thích Vạn Tư Dao, nhưng cũng chỉ thầm nghĩ lúc đi chơi không để ý tới Vạn Tư Dao là được.
Do đó, ngay từ đầu, Vạn Tư Dao vẫn luôn cô đơn một mình, không có bạn bè.
Mỗi lần đi chơi đâu hay có hoạt động gì đều là do l9ớp trưởng Hàn Diệc Thần tổ chức, đương nhiên đa số bạn đi cùng đều có quan hệ tốt với Ninh Lam Lam và An Mạt.
Vốn là Vạn Tư Dao sẽ khôn6g theo họ đi chơi, nhưng không biết vì sao cô ta đột nhiên lại nói muốn đi chơi cùng đám Hàn Diệc Thần.
Hàn Diệc Thần không thể từ chối,5 cậu ta là lớp trưởng, khi ấy chính cậu ta là người đứng ra tổ chức buổi đi chơi vào cuối tuần cho các bạn.
Vừa đi ngang qua chân núi, Vân Tiên chợt nghe thấy một âm thanh nói chuyện rất nhỏ:
Đậu má, vé vào cửa vườn bách thú mắc thế, tôi không mua vé vào đâu. Thế không phải là làm tiền chúng ta sao!



Đúng đấy! Tôi nghe nói đi dọc theo đường núi bên này có thể trèo vào vườn bách thú từ sau núi, chúng ta đi bên này đi.



Có chuyện đó nữa hả? Ha ha, mau đi!


Cho đến lúc này đều chỉ có giọng nam.

Vân Tiên hơi nhíu mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.