• 293

Chương 960: Tò mò bủa vây, không thể nói rõ


Vân Tiên cũng không để tâm, đợi đám người Đường Kỳ Huyên đi khỏi thì Vân Tiên và đám Ninh Lam Lam mới quay về.


Tiên Tiên, cậu không sao chứ8?
Ninh Lam Lam bị Vân Tiên làm cho sợ phát khiếp, cô chạy tới hết nhìn tay phải lại nhìn tay trái của Vân Tiên, xác định là Vân Tiên không có chuyệ3n gì mới buông tay ra.
Ngay đúng lúc Vân Tiên định rời khỏi đây cùng với mọi người thì có một giọng nam vang lên từ phía sau:
Cô gái à, chờ chút đã.

Vân Tiên nhớ rất rõ giọng nói này, đó chính là giọng của nhân viên cứu hộ trong chuồng hổ đã mắng cô là kẻ phá đám, nhưng lại có lòng tốt khi dám cầm dùi cùi điện xông lên cứu người.

Vạn Tư Dao,6 cậu im đi, Tiên Tiên nhà tôi thế này được gọi là thấy việc nghĩa thì dũng cảm ra tay thôi!
Ninh Lam Lam vừa nghe thấy giọng nói của Vạn Tư Dao là 5lập tức cảm thấy khó chịu, nhất là dưới tình hình như thế này mà Vạn Tư Dao lại nói với Vân Tiên những lời như thế.

Cậu…
Vạn Tư Dao bị chặn họng nhưng cô ta không phục thốt lên.

Tôi đi vệ sinh.
Vạn Tư Dao vô cùng khó chịu đứng dậy, trước khi đi cô ta còn đẩy Đơn Tử Hào một cái, tỏ ý
nếu anh không tới thì tôi sẽ tố cáo anh
.
Không ai nhìn thấy hành động lén lút đó nhưng Vân Tiên lại nhìn thấy rõ.
Hàn Diệc Thần lại còn là lớp trưởng, lời nói của cậu ta cũng có thể gọi là có chút trọng lượng.
Chí ít thì Vạn Tư Dao nghe xong cũng đã ngậm miệng lại.

Cô gái à, vừa nãy cảm ơn cô nhé! Nếu không có cô thì chúng tôi không thể cứu được người nhanh như vậy!
Người này vò đầu bứt tai rồi cười nói với Vân Tiên.
Vân Tiên cong môi, sau đó trả lời:
Không có gì đâu.

Thực ra tốt xấu của lòng người không chỉ ở vẻ bề ngoài mà nằm tận sâu trong đáy lòng.
Những người nói chuyện khó nghe nhưng chưa chắc đã xấu.
Nhưng Vạn Tư Dao chưa kịp nói hết câu thì đã bị Hàn Diệc Thần ngắt lời:
Được rồi, đừng nói nữa, chỉ cần không ai bị làm sao là tốt rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi.

Dù có xảy ra chuyện như thế đi nữa thì cũng không thể ngăn cản hứng thú vui chơi của họ.

Ha ha, vậy chúc mọi người hôm nay đi chơi vui vẻ.
Nhân viên cứu hộ lại nói với đám bạn của Vân Tiên.
Vân Tiên gật đầu rồi lại cùng đám Ninh Lam Lam tiếp tục tham quan.

Phù, lúc nãy cậu làm mình sợ chết khiếp.
Ninh Lam Lam thở phào nhẹ nhõm.

Các cậu còn dám đi cùng với cô 9ta sao? Cô ta vừa giết hổ đó! Dù sao đó cũng là một sinh mạng đang sống sờ sờ ra đấy!
Lúc này Vạn Tư Dao lại đá xoáy vài câu.

Mọi người ở đây chơi nhé, mình và Vân Tiên có chút chuyện cần nói riêng.
Ninh Lam Lam nhớ ra có việc nên cô ta đã kéo tay Vân Tiên đi về phía lùm cây.
Cô muốn hỏi Vân Tiên một chút chuyện thầm kín của con gái.
Vườn bách thú rất lớn nhưng bởi đang mùa vắng khách nên cũng không có nhiều người đến tham quan.
Mọi người tham quan từ sáng tới tận chiều, sau đó cùng ngồi xuống một chỗ để nghỉ ngơi.
Vân Tiên bặm môi nhưng cũng không để tâm.
Chỉ một lát sau, Đơn Tử Hào lại lấy cớ đi vệ sinh.
Giống như nhân viên cứu hộ vừa gọi Vân Tiên lại, ngoài miệng anh ta mắng cô rất khó nghe nhưng so với những nhân viên khác thì khi Vân Tiên gặp nguy hiểm chỉ có mình anh ta dám xông lên định giúp đỡ.

Sao vậy?
Vân Tiên thấy thế thì nghiêng người nhìn anh ta.
Thế là Ninh Lam Lam kéo Vân Tiên đi, tới tận nơi cách mọi người rất xa.


Tiên Tiên, mình…
Ninh Lam Lam định lên tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.