CHƯƠNG 4: Tình hình nguy cấp
-
Đại Nạn Zombie: Sống Sót Và Chiến Đấu
- churuadinang
- 807 chữ
- 2019-08-23 08:52:15
Phân chia xong tôi bắt đầu cùng thằng Hải và Hùng chạy thẳng lên tầng 3, bỏ mặc những con người ngu ngốc cùng những con xác sống khát máu đang dần tiến đến. Đến cửa lớp A1, tôi không chào hỏi bà giáo đang dạy nữa mà hét lên:" CÓ XÁC SỐNG CHẠY NHANH LÊN ĐI, NẾU KHÔNG MUỐN CHẾT". Tiếng hét của tôi vừa dứt thì một tràng cười như pháo nổ diễn ra, cô giáo bộ môn thì mặt xanh lại mà nhìn chúng tôi quát:" Các em trốn học đã đành rồi, lại còn vào đây phá lớp không cho tôi dạy nữa à, ra ngoài mau". Tôi cởi chiếc áo bị ướt ra mà lau hết nước mưa trên gương mặt tôi, hét:" THẾ CÔ NGHĨ SAO MÀ EM LẠI CHẠY RA TRỜI TRONG LÚC MƯA TO THẾ NÀY? CÔ VÀ TẤT CẢ HỌC SINH PHẢI CHẠY NHANH NẾU KHÔNG MUỐN CHẾT, KHÔNG CÒN THỜI GIAN ĐÂU"," RA NGOÀI", bà giáo lại hét lên vào thẳng mặt chúng tôi. Thấy thuyết phục bà giáo không được, tôi quay ra nói với Ánh - người tôi thích một cách không ấp úng vì hoàn cảnh bây giờ không cho phép:" Đi với tớ đi, cậu không muốn chết khi còn ở tuổi này chứ". Cả lớp lại cười hô hố lên, mặt Ánh thì đỏ bừng lí nha lí nhí. Không đợi cậu ấy trả lời, tôi chạy thẳng ra chỗ cậu ấy nắm tay rồi kéo thẳng một mạch ra khỏi lớp, thằng Hải cùng thằng Hùng chạy theo sau. Mặt bà giáo kia sầm lại quát lên to tướng nhưng tôi không để tâm," Đây là một trò đùa dai à Tiến", Ánh bẽn lẽn hỏi tôi, tôi đứng khựng lại đột ngột khiến thằng Hùng cùng Hải suýt đâm sầm vào tôi, tôi chỉ tay xuống dưới khuôn mặt hơi nhăn lại quay sang nói với Ánh:" Cậu nhìn xuống dưới kia kìa". Ánh quay đầu về hướng tôi chỉ rồi nắm chặt tay tôi, ánh mắt sững sờ, cả người run run không nói thành lời: Hàng trăm bóng hình xiêu vẹo, cả người dính toàn thứ chất lỏng sền sệt màu đỏ đang bước đi khập khiễng từ từ vào cổng trường bất chấp cơn mưa.
Không còn thời gian chần chừ, tôi cùng ba người kia chạy xuống tầng 1. Khi đến giữa tầng hai thì chúng tôi nghe thấy tiếng gào thét vang lên từ mọi phía, tiếng những đồ đạc bị ném lung tung hay đập vỡ, thấy thế Hùng nói:" vậy là mọi chuyện đã bắt đầu rồi". Các học sinh, giáo viên chạy loạn trong trường, kẻ thì chạy lên người thì chạy xuống, miệng luôn mồm gào thét, cũng có những thằng ngu sợ quá đứng đực nên không thoát khỏi số phận làm mồi cho lũ xác sống kia. Nhiều người chạy ra chỗ chúng tôi, xô đẩy làm chúng tôi không thể nào đi tiếp được nữa mà phải chạy vào căn phòng gần đấy và khóa kín cửa vào và có một sự bất ngờ lớn.
Ba bóng đen quen thuộc hiện ra trước mắt tôi, đó là Hưng, Nam và Thành đang lấp ló sau bức tường." Sao bọn mày lại ở đây, tao bảo chúng mày lên lớp thông báo rồi chạy đi cơ mà?", tôi nhìn chứng nò với vẻ mặt kinh ngạc mà hỏi. Nam trả lời:" Bọn tao lên lớp thông báo rồi nhưng chỉ có một số đứa nghe theo mà chạy đi, bọn tao theo sau nhưng khi đến tầng một thì lũ xác sống đầy dưới đó rồi lên lại quay lên đây","thế còn chúng nó đâu"," tao không biết, khi bọn tao xuống thì không thấy bóng dáng chúng nó đâu cả". Đang nói chuyện, bỗng dưng có tiếng đập cửa cùng hơi thở hổn hển từ ngoài vang vọng vào làm chúng tôi giật mình." Có ai không mở cửa ra, cho tôi vào với, nhanh lên đi chúng sắp đến rồi", người đó nói một cách vội vàng, tay thì liên tục gõ mạnh vào cánh cửa. Tôi chạy ra chuẩn bị mở thì thằng Hải níu tay tôi lại ngăn tôi không cho tôi mở cửa, tôi hét vào mặt thằng Hải:" Mày bị điên à, cho nó vào đi, nhanh lên không nó chết đấy". Nó cãi lại tôi :" Không được mở, mày mở bọn chúng vào đây thì làm sao, chẳng lẽ mày muốn chúng ta chết hết à". Tiếng gõ cửa ngày càng nhanh và mạnh hơn, tôi bỏ tay thằng Hải ra chuẩn bị mở cửa thì bên ngoài không còn có tiếng đập của nữa mà chỉ còn những tiếng gầm gừ của xác sống cùng tiếng hét thảm thiết của người đó.