Chương 25: Đi Tân Dược Đường
-
Đại Việt Thiên Đế
- mranex
- 1515 chữ
- 2019-08-21 04:50:15
Sau khi rời khỏi Tiêu gia biệt viện, tiểu An bước đi trên đường lớn của thành nội, một đường tiến tới khu vực kinh doanh đan dược. Khu vực này tập hợp rất nhiều cửa hàng dược liệu có khả năng cung cấp cho toàn bộ Tinh Cương thành này, mặt khác cũng tập trung rất nhiều dược sư khám chữa bệnh.
Hắn hướng tới nơi này vì hai vấn đề chính, một là mua dược liệu để cho Tiêu Thiên luyện chế ra phương thuốc luyện thể kì diệu có thể cứu chữa được cho Châu Trung, và thứ hai chính là điều tra một chút về nguồn cung dược liệu cho Lưu gia.
Đã bước đến khu dược liệu, mùi hương của vô số loại dược liệu, loại thuốc tán ra trong không khí, chúng có thể giúp cơ thể mọi người cảm thấy thư giãn, thoải mái, tuy nhiên, tiểu An đã tiếp xúc với dược hương ở Đan Các cho nên dược hương ở đây khiến hắn khá là khó chịu.
Tiểu An nhanh chóng tìm ra Tân Dược Đường, một tòa nhà lớn ở dược khu này, bên ngoài được trang trí bằng các nhành dược thảo tỏa hương thơm ngát. Nơi này là nơi tiểu An đã đến nhiều lần trước đây để trao đổi một chút dược liệu hắn vô tình tìm được trong khi săn Thất Vị Trư. Bước vào bên trong, một tiểu nhị nhận ra tiểu An, vội cười tươi chào hỏi.
- Ài, làn gió nào đưa tiểu An tiểu đại gia đến Tân Dược Đường vậy.
Tiểu An cũng mỉm cười, không dài dòng mà muốn ngay lập tức hoàn thành chuyện của mình.
- Huynh chuẩn bị giùm ta dược liệu trong dược phương này, có thể được bao nhiêu phần thì cứ lấy hết, tiền đây.
Nhận được dược phương và ngân phiếu từ tiểu An, tiểu nhị không khỏi bất ngờ.
- Tiểu đại gia hôm nay không đến đây bán thuốc mà là đi mua sao?
Tiểu An lắc đầu.
- Không, ta có chút việc, à mà còn một chuyện nữa, huynh thông báo với Tân đại sư giúp ta, ta muốn gặp ông ấy một chút.
Tiểu nhị gật đầu rồi nhanh chóng đi ra sau quầy, tiểu An thì ngồi xuống một bàn chờ gần đó.
Không đầy nửa nén nhang sau, tiểu nhị quay trở lại nói với tiểu An.
- Tân đại sư đã đồng ý gặp, tiểu huynh đệ đi theo ta.
- Đa tạ, đa tạ.
Nói rồi hắn đứng dậy, đi theo sau lưng tiểu nhị ra phía sau quầy rồi đi lên tầng trên. Vị tiểu nhị kia dẫn hắn vào một căn phòng nhỏ nằm cuối dãy tầng hai, bên trong đã có sẵn một lão giả mặc áo bào đã ngồi sẵn, tay cầm chén trà nhâm nhi.
- Tân đại sư, làm phiền rồi.
Tiểu An ôm quyền rồi ngồi xuống bên cạnh. Vị Tân đại sư nhìn thấy tiểu An, miệng cười vui vẻ nói.
- Ngọn gió nào đưa tiểu An tiểu đại gia ghé thăm cửa hàng của lão phu đây?
- Đại sư cứ nói đùa, ở thành nội nói người khá giả đại sư nhận hạng hai ai dám nói hạng nhất.
Tân đại sư khoái chí cười ha hả, rồi ông cũng dừng lại một chút hỏi tiểu An.
- Không đùa nữa, chúng ta vào chuyện chính thôi, hôm nay không phải ngươi đến bán dược liệu sao?
Tiểu An lắc đầu.
- Không giấu gì Tân đại sư, hôm nay ta được bằng hữu nhờ mua một chút thuốc, nhân tiện ghé qua đại sư hỏi han chút việc.
Tân đại sư tò mò.
- Bằng hữu ngươi bị bệnh hay sao mà cần mua thuốc, nếu có bệnh có thể đến đây ta tính giá rẻ, hay là…
Lão ngập ngừng đùa giỡn.
- Hay là tiểu An ngươi không tin tay nghề lão Tân ta?
Tiểu An cười ha hả, khua tay đáp.
- Đâu dám đâu dám, tay nghề đại sư là nổi tiếng khắp vùng, chỉ là cơ thể huynh ấy suy nhược, cần một chút dược liệu bồi bổ thôi.
- Ra là thế, được, nể tình chỗ quen biết lâu năm, ta sẽ lấy giá tám phần, coi như ưu đãi tiểu tử ngươi, ha ha.
Tân đại sư thoải mái vung tay, cười nói. Tiểu An cũng không dám chậm trễ, ôm quyền đa tạ.
- Đại sư đúng là thoải mái, tình này ta xin nhận, có chuyện ta lại muốn hỏi đại sư.
- Là chuyện gì?
Tiểu An ngồi lại ngay ngắn, mặt có chút nghiêm túc.
- Đại sư biết Lưu gia chứ nhỉ?
Tân đại sư gật nhẹ đầu, thấy thần sắc của tiểu An, lão cũng không cười to thoải mái nữa mà bắt đầu nghiêm túc.
- Chuyện chính hôm nay ta muốn tham khảo đại sư là về Lưu gia. Không giấu gì đại sư, ta có chút hiếu kì về Lưu gia này, về cách mà họ kinh doanh dược liệu.
Lúc này Tân đại sư mới nói.
- Lưu gia vốn rất biết làm, lúc ta mới khởi nghiệp ở thành nội, Lưu gia không hề có dược sư, nhưng gia chủ của họ đã biết về cung cầu của thị trường dược liệu, điểm này ta thật sự vô cùng khâm phục.
Trầm ngâm một hồi, lão nói tiếp.
- Ta hiểu tiểu tử ngươi muốn làm gì rồi, có phải ngươi muốn nối gót Lưu gia và ta, làm một thương nhân dược liệu?
Tiểu An cười cười, đầu gật một cái nói tiếp.
- Đại sư thật sự cao minh, chỉ một câu hỏi là đã nhìn ra tham vọng của ta, kì thật ta muốn chen một tay vào miếng thịt béo này.
Tân đại sư cười lên một tiếng, nói.
- Có vẻ ta đoán không sai, ngươi đã hỏi như vậy chắc chắn đã có tìm hiểu, được, chỗ nào không hiểu cứ hỏi ta, ta không giấu ngươi gì cả.
- Đại sư thoải mái, ta cũng không khách khí, ta chỉ muốn hỏi là nguồn dược liệu mà Lưu gia có được là đến từ đâu?
Ngẫm nghĩ một hồi, đại sư mới trả lời.
- Ngươi chú ý đến nguồn dược, thật sự là đúng đắn, theo theo dõi của ta, Lưu gia có làm ăn với Hoàng, Ninh, Lý gia ba nhà.
Tân đại sư nhấp một ngụm trà, nói tiếp.
- Ba nhà này vốn có một chút đất đai ở thành ngoại, có truyền thống canh tác dược điền hơn trăm năm, thường bị mối lái thành khác ép giá nên khi ta và Lưu gia nổi lên, họ cũng qua lại để cung cấp dược liệu.
Tiểu An gật gù, nói.
- Ra là ba nhà này, trước ta cũng có nghe sơ qua, không ngờ lại có vốn liếng thâm sâu như vậy.
Tân đại sư không khỏi cười khổ.
- Không giấu gì ngươi, ta cũng từng có ý định mua lại dược điền của bọn họ, có điều họ quyết tâm giữ lại, chỉ cung cấp dược thảo chứ không nghĩ tới chuyện bán.
- Vậy hôm nay phải đa tạ đại sư, nhờ đại sư ta mới có thể biết được mấy chuyện này.
Khoát tay một cái, lão cười ha hả, nói.
- Không phải khách sáo, chỗ bằng hữu lâu năm, thấy ngươi có chí làm ăn, ta cũng khó lòng không giúp.
Tiểu An đứng dậy, cười cười ôm quyền chào Tân đại sư.
- Vậy ta xin cáo từ, tình này xin nhận, sau này chuyện gì giúp được đại sư ta sẽ sẵn sàng.
- Tên tiểu tử này, không cần nhiều, chỉ cần tiếp tục bán dược thảo hiếm có cho ta là được, ha ha, mà nếu sau này ngươi trở nên giàu có, đừng quên lão bằng hữu này.
Tiểu An cũng cười đáp.
- Nhất định nhất định, cáo từ.
Nói rồi hắn quay người, đi theo đường cũ xuống lầu. Khi hắn trở xuống đại sảnh Tân Dược Đường, tiểu nhị lúc nãy đang đứng cạnh một bao tải lớn, trông thấy tiểu An, hắn cười nói.
- Tiểu huynh đệ, với hai ngàn lượng bạc mà ngươi đưa ta, ta chuẩn bị xong bốn mươi phần thuốc trong dược phương, ngươi có thể kiểm tra kĩ lại.
Nói xong hắn trả dược phương lúc nãy tiểu An đưa cho hắn. Cất dược phương vào túi, tiểu An cười một cái.
- Không cần thiết, ta tin tưởng cách làm việc của Tân Dược Đường, chúng ta lại là chỗ quen biết lâu năm.
- Tiểu huynh đệ sảng khoái, ta tiễn ngươi.
Tiểu An đeo bao tải dược liệu lên người, mùi dược hương tỏa ra xộc vào mũi hắn, hắn được tiểu nhị kia tiễn ra tận cửa Tân Dược Đường rồi một đường hướng thẳng Tiêu gia biệt viện mà đi, hôm nay hắn đã hoàn thành xong mọi chuyện mà Tiêu Thiên giao, hiện tại hắn chỉ cần lo củng cố tu vi cho ngày thi tuyển chính thức của Tinh Cương Đường.
Ai thích main dùng trường thương siêu soái thì vào team Dương tiện nhân nhé Vô Địch Từ Max Cấp Thiên Phú Bắt Đầu