Chương 463: Đón đưa
-
Đám Cưới Hào Môn
- Anh Vũ Tắm Trăng
- 898 chữ
- 2022-02-07 11:35:11
Vừa hay tôi cũng đến Điển Thành có công chuyện, chúc mừng Hà phu nhân sinh được quý tử.
Hà Mộc An giới thiệu với cô:8
Tấn tổng.
Hạ Diệu Diệu nghĩ một lát mới ý thức được Hà Mộc An đang đặc biệt giới thiệu với mình, khi biết được3 chuyện riêng của mẹ chồng, Hạ Diệu Diệu cũng không hề thấy xấu hổ, chỉ là cô rất ngạc nhiên về mắt nhìn người của bà, v9ị Tấn tổng trước mặt mặc âu phục, dáng vóc rất cao, người hơi gầy, ánh mâắt có thần, vừa nhìn là biết không phải kiểu ngườ6i chìm đắm trong tửu sắc, không thể không thừa nhận mẹ chồng cô rất có mắt nhìn, có điều những người như thế chỉ thích kiê5̉u phụ nữ lý trí, còn mẹ chồng cô thì...
Khổng Đồng Đồng đã quá quen với vẻ mặt này của anh rồi, nhưng mà người ta đến để chúc mừng mà vẫn thế này, anh có điều gì bất mãn với lớp trưởng của chúng tôi à:
Tiểu Diệu, mình đi tìm Tân Xảo đây, không làm phiền đôi vợ chồng bận rộn nhà cậu nữa.
Đi đi.
Khổng Đồng Đồng kích động chạy đi.
Hạ Diệu Diệu nhìn tổng thể tạo hình của cô ấy ngày hôm nay, tóc xoăn bồng bềnh, trang điểm tinh tế, mặc thiết kế mới tung ra mùa này của sư phụ, chân mang đôi giày cao gót mũi nhọn mới đưa ra thị trường, cô ấy không phải đến để thăm con trai cô mà là đến để xem mắt thì phải.
Tớ đến xem mắt đấy thì sao, cậu sinh con còn không cho người ta xem mắt à, rồi Khổng Đồng Đồng quay sang nói với Hà Mộc An:
Chúc mừng bạn học Hà sinh được quý tử nhé.
Hà Mộc An không quá nhiệt tình đáp lại:
Mọi người cùng vui.
Chào Tấn tổng.
Không làm phiền hai người tiếp khách nữa, tôi qua tìm người quen nói chuyện đây.
Hạ Diệu Diệu thấy Tấn Ngụy đã đi xa mới nhỏ giọng nói:
Anh phóng khoáng thật đấy, còn mời cả người cũ của mẹ nữa, anh không sợ ba và ông ấy đánh nhau à.
Ừ, chắc là hôm nay đã nghĩ ra chiêu gì đó để khiến Tiểu Trần đẹp mặt rồi nên mới hưng phấn như thế.
Cô ấy và thư ký Trần...
Nếu như thư ký Trần nhìn trúng cô ấy, cô ấy nên thắp hương cảm tạ.
Thần kinh không bình thường, nói nhiều, không muốn thấy người ta yên ổn, không hiểu rõ được tình cảm của mình, cuộc sống hỗn loạn, trừ khi thư ký Trần phải chịu tổn thương nghiêm trọng thì mới tìm một cô gái xuẩn ngôc như thế, nếu không thì cô ấy hoàn toàn không có cơ hội.
Chỉ là chuyện nhỏ thôi, không ảnh hưởng đến quan hệ làm ăn đâu.
Cô nghĩ thấy cũng phải, mỗi năm mẹ chồng cô đổi tới mấy người đàn ông, trong đó chắc chắn có những người có quen biết, không thể không qua lại được, ba chồng chắc cũng đã quen với những chuyện như thế này, nói không chừng cả hai người còn chẳng để trong lòng ấy chứ.
Khổng Đồng Đồng bay nhanh đến:
Diệu Diệu à, chúc mừng chúc mừng nhé, giờ mình mới có thời gian qua đây, cậu sẽ không giận mình chứ.
Anh nói năng kiểu gì đấy, Đồng Đồng của bọn em cũng không tồi đâu.
Tiểu Trần lại càng không tồi, tốt nghiệp trường đại học danh tiếng nước ngoài, xuất thân từ đội ngũ xuất sắc nhất, còn học nâng cao về tâm lý học, những năm này đi theo anh cũng đạt được không ít thành công, có thể nào thì cũng không đến lượt Khổng Đồng Đồng.
Hạ Diệu Diệu tiếc hùi hụi:
Sao Đồng Đồng đi đi về về vẫn là số làm mẹ kế người ta.
Sao cô ấy lại phấn khích như vậy nhỉ?
Hà Mộc An quét qua hướng Khổng Đồng Đồng chạy đi:
Em không biết sao, gần đây cô ấy rất thân thiết với Tiểu Trần.
Thư ký Trần?
Hà Mộc An nghĩ nếu Trần Tiểu Đậu có một bà mẹ kế như cô ấy thì không biết sau này trí thông minh có bị kéo xuống không.
Chúc mừng ngài Hà sinh được quý tử, chúc mừng chúc mừng!
Hoàng Vĩ Nghiệp kích động cứ như là nhà mình vừa có thêm một đứa cháu nữa:
Cũng xin chúc mừng phu nhân.
Hạ Diệu Diệu nhìn nhóm người đi đằng sau ông ta, mỉm cười gật đầu:
Hoàng tổng vội đến đây, đã vất vả rồi.
Phó Khánh Nhi đứng trong đám người chỉ đến cho đông, không dễ nhìn thấy.
Hạ Diệu Diệu nói xong, ánh mắt hướng về cô ấy.
Phó Khánh lễ phép gật đầu coi như chào hỏi.
Hạ Diệu Diệu đã biết tại sao Hạ Vũ lại thích cô ấy, mặc dù tuổi tác của cô và cô ấy xấp xỉ nhau, nhưng cô và cô ấy chẳng có gì để so sánh với nhau cả. Phó Khánh Nhi vô cùng xinh đẹp nhưng không phải kiểu quá chói mắt, một vẻ đẹp rất đặc biệt, nếu cô ấy cứ yên lặng không nói chuyện thì hoàn toàn không nhìn ra đã ba mươi tuổi rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.