Chương 47: Hỏi và Đáp.
-
Đan!
- ๖☯๖ۣG☯Thoátღಸ
- 1823 chữ
- 2019-08-25 04:44:52
- Ông ngoại, cháu nghĩ Ngoại nên về nằm nghỉ ngơi thì tốt hơn, không cần ở nơi đây mà quá lo lắng cho cháu, nơi này chẳng có ai làm gì được cháu dù chỉ là một cọng lông, đơn giản là vì…
Hơi mỉm cười dịu nhẹ với Tam trưởng lão, Đan chợt đưa bàn tay lên, vung về hai hướng kế cạnh nhau.
Chát chát
Hai tiếng vang thanh thúy bên trong phòng kín vang lên, cùng lúc đó Đại trưởng lão đột ngột mang theo vẻ đau đớn trên gương mặt, làm ngã cái ghế đang ngồi rồi cấp tốc lui về sau vài bước, sắc mặt là một hồi xanh trắng kinh sợ.
Rầm
Đại trưởng lão là một Luyện khí tầng 12, đòn ra tay của Đan cũng không toàn lực nên thương thế khá nhẹ, Lâm Bằng, hắn không được như vậy. Khi Đan vận dụng khí lực kết hợp với việc tụ khí, phát khí của khí công đánh đến liền khiến hắn, một Luyện khí tầng 10 cơ hồ chống đỡ không nổi, lập tức nôn ra một ngụm máu, phá toái cái ghế đang ngồi mà bay ra sau, đập vào vách tường, hắn gần như bất tỉnh.
- …Cháu có thể giết chết bất kì ai hoặc giết tất cả người trong phòng này một cách dễ dàng, cho dù đó có là gia chủ, 10 tên gia chủ cũng phải chết.
Thu tay lại, hai tay hắn nắm lấy một tay già yếu của Tam trưởng lão nhẹ nhàng nói như chuyện chẳng đáng chú ý.
Cả phòng im tĩnh đến lạ thường, không còn ai dám lên tiếng khi thấy tình cảnh Đan
quơ
hai cái liền hạ bệ hai người, đặc biệt trong đó còn có Đại trưởng lão, một vị cao tầng có thực lực gần bằng với gia chủ Lâm gia.
- Tường Nhi, ngươi, thực lực của ngươi…?
Mãi đến vài chục giây trôi qua, Tam trưởng lão mới quay đầu từ hướng hai người kia về nhìn Đan, lão run run giọng khàn nói.
Đan vẫn là cười nhẹ với lão.
- Phải, thực lực của cháu đã đạt đến đỉnh điểm, giờ chỉ cần thời cơ tốt liền mở ra đan điền, tiến nhập hàng ngũ Linh Sư.
Hắn lại diễn, nói láo khá là trắng trợn.
- Linh sư?
- Linh sư?
- Mở ra đan điền, thành Linh Sư?
Không chỉ có Tam trưởng lão cả kinh thốt lên, đó còn là sự rung động cùng với nghi hoặc của Lâm Thái, Nhị trưởng lão, Đại trưởng lão, riêng chỉ có gia chủ vẫn im ru hạ hỏa khi chỉ vừa mới bốc lên.
- Tất cả ra ngoài, trừ Lâm An Tường.
Qúa vài giây, gia chủ bỗng dưng mở miệng đuổi người, bao gồm luôn cả đứa con trai Lâm Thái sắp kế vị chức gia chủ của lão.
- Còn đứng đó làm gì, nhanh ra ngoài.
Thấy mọi người vẫn còn chưa cử động, nghi hoặc nhìn lão, lão lại quát lên một cách hùng hồn đầy lực.
Mọi người lúc này mới vội bước nhanh ra ngoài, Đại trưởng lão vẻ mặt khó coi đến cực điểm mà cũng vội cõng đứa con trai đi ra, trong đôi mắt lão đã ẩn ẩn từng tia, hắn có biết một ít tin tức về Linh sư và sự đáng sợ của họ, hắn lúc này đã dần sợ Đan khi biết thực lực của Đan lúc hắn thi triển và tự khai, lão chớp mắt tìm kế sách.
Cửa đóng, không gian chỉ còn hai người, Đan vẫn là người lên tiến trước
- Giờ chỉ còn hai người, ta liền không muốn phí thời gian, có gì nói thẳng với nhau những vấn đề chính.
Thở ra một hơi, tay đưa lên vuốt râu trắng, lão gia chủ nghiêm nghị
- Ta thật không ngờ, đứa cháu có thể nói là phế vật trong vòng 15 năm qua lại chỉ trong chưa đầy một tháng lại có thực lực còn hơn cả ta, một vị gia chủ già đầu, ta thật sự là không ngờ.
- Được, nếu ngươi đã muốn thẳng thì ta cũng nói điều thẳng, không vòng vo.
Lão không có một chút sợ hãi trước lực của Đan bày ra, lão chỉ là vô cùng bình tĩnh cho mọi tình huống có thể xảy ra. Điều này cũng đơn nhiên vì sau lưng ghế lão có một thanh kiếm thủ sẵn, khí lực Đan có đến đâu thì lão cũng chẻ ra được làm đôi.
- Thực lực của ngươi vì sao tăng mạnh như vậy, mới vừa gần tháng trước ngươi chỉ là một tên Luyện khí tầng 1 dựa theo báo cáo, ngươi có thể giải thích hay không?.
Suy nghĩ một chút, lão lại nói thêm nhằm phòng trừ trường hợp Đan khó chịu
- Nếu có gì bất tiện thì thôi, không cần nói ra.
Đan nghe thế, một tay cầm lấy tách trà được pha sẵn để trên bàn, mở nắp rồi quẳng hết nước bên trong vào miệng bao gồm cả lá trà rồi nuốt xuống bụng một cái, hắn nói
- Không có điều gì bất tiện, thực lực ta tăng cao là do thiên phú bá đạo, ngươi có phải cảm nhận trong gần 1 tháng nay là có vài lần linh khí trở nên yếu ớt? Ta hút đấy, thân thể của ta thuộc loại kì quặc, lâu lâu hấp thụ linh khí cực đại dẫn đến thực lực tăng nhanh, chỉ đơn giản vậy thôi.
Mặt hắn không chút chuyển động khi nói ra bí mật không đúng lắm của bản thân. Hắn đã tính toán, có nói ra cũng chẳng thiệt gì, người ta biết rồi thì làm được gì hắn, cưỡng hiếp hắn chắc?
Nhíu mày trầm tư chốc lát, lão gia chủ chợt nhìn Đan bằng một ánh mắt quái dị, trên đời này có tồn tại yêu nghiệt có thân thể hấp thụ linh lực kinh như vậy? Tuy thế hắn bên ngoài lại lộ vẻ hiểu ra
- Ra là vậy, ta đã hiểu.
- Câu hỏi tiếp theo, thực lực của ngươi, cái cách không tát người đó làm sao thực hiện được? Nếu như ta không lầm thì ở Luyện khí cảnh không thể nào thi triển trừ phi là Linh sư?
Lão tiếp tục hỏi những thắc mắc cần Đan giải đáp, hai người bây giờ như được đổi vai vế, Đan như lão già nhiều kinh nghiệm, lão gia chủ lại như một thiếu niên cần được giải đáp nhiều điều để học hỏi.
- Ồ, ra là gia chủ biết Linh sư sao?
Đan khá kinh ngạc khi lão gia chủ nói đến một cách thức thi triển linh lực của Linh sư, Đan nhớ rõ là ông Ngoại hắn không hề biết Linh sư.
Lão già này có vài điều giấu người khác, tất có nguyên nhân đằng sau
.
Lão gia chỉ khẽ cười nhạt đáp.
- Cũng không giấu gì, trong một lần đi thương mại với Miêu Thị trấn nằm cách phía Bắc chúng ta khoảng 100 cây số hơi nghiêng về phía đông chút, ta có bỏ ra địa giá mua về một quyển sách nói đến Linh sư.
- Vậy ngươi có bản đồ chi tiết bên ngoài trấn không?
Đan lập tức hỏi chi tiết, nếu có bản đồ, sau khi rời Ô Long trấn sẽ tiện hơn.
- Ta không có nhưng Thiệu gia chắc chắn có, trong các lần thương mại đều là Thiệu gia dẫn đường, họ khá rành rõi đường đi.
- Ừm, cảm tạ.
Trong đầu thoáng cái tính toán, hắn lại nói
- Việc thi triển cách không đả vật như vừa rồi là một loại võ công cổ mà ta có được, còn ta có được bằng cách nào thì ngươi không cần biết. Võ công này ta cũng không truyền lại cho ai vì yêu cầu thân thể phức tạp, cơ bản phải có thiên phú cỡ ta trở lên mới học được.
Vì tiết kiệm thời gian, hắn tiện thể trả lời luôn những câu hỏi mà lão gia chủ có thể hỏi thêm.
Lão gia chủ nghe vậy cũng chỉ có thể thở dài trong lòng, Đan không chịu chia sẽ thì không còn cách nào khác, An Tường có thể mạnh hơn hắn, uy hiếp là việc không thể.
Hắn lại hỏi tiếp.
- Mặc dù ta có đọc sơ qua quyển sách về Linh sư nhưng cũng không hiểu rõ nhiều thứ, nghe cách ngươi nói về Linh sư khi nãy khiến ta rất tò mò, ngươi có thể có thể cho ta biết thêm một hai?
Lão già câu giờ chết tiệt
Mắng thầm trong lòng, hắn vẫn trả lời
- Haizz, nơi này kiến thức quá lạc hậu, Linh sư chính là cảnh giới phía sau Luyện khí tầng 12. Khi ngươi tu luyện ra khí lực cực hạn 3000 cần, Luyện khí cảnh của ngươi viên mãn, tại lúc này ngươi không cần tu luyện gì thêm mà chỉ đợi đan điền xuất hiện, nói trắng ra tức là ngươi tự dưng thấy có cái quái gì đó xuất hiện trong người, khi đan điền xuất hiện chính là thời khắc ngươi trở thành Linh sư. Năng lực Linh sư, cảnh giới phía trên này nọ thì khi nào ngươi mở được đan điền lại nói, ừm, xem ngươi tuổi già rồi, chắc không còn cửa mở đan điền đâu, đợi kiếp sau đi.
- Kiếp sau?
Lão gia chủ nghe một đoạn dài do hắn thuyết trình thì chỉ cố gắng nhớ, chứ chưa hiểu mô tê gì, bắt gặp câu cuối của Đan liền nhíu mày hỏi.
Mẹ, may cho ngươi ta là một người tốt
- Đợi ngươi chết đi sẽ rõ.
Hắn chỉ nhàn nhật nói, ý nghĩa của câu đã rõ, hắn không muốn trả lời. Tiếp theo hắn lộ vẻ không vui lại nói
- Bây giờ dẹp mấy các khỉ đó qua một bên, ta không rãnh trả lời mấy câu hỏi mà ngươi sẽ chẳng bao giờ đủ năng lực để biết, vào vấn đề chính giùm, ta còn có việc.
Lão giả chủ lại thở dài, hắn chỉ đành vào vấn đề chính yếu khi kêu Đan đến đây.
- Kì kiểm tra thực lực trong Lâm gia vào ba ngày nữa sẽ tổ chức, với thực lực của ngươi hẳn là không tham gia.
- Đơn nhiên, ta đâu có rãnh.
Hắn ngay lập tức trả lời.
- Ta biết, vậy ngươi có thở tham gia hội Ô Long đệ nhất thiếu niên được tổ chức vào hơn một tháng tới không?.
Đây chính là một trong ba việc chính mà lão từ đầu muốn đề cập.
- Đéo, lúc đó ra đã rời khỏi Ô Long trấn rồi.
Vẫn là một câu trả lời ngắn gọn từ Đan. Vốn ban đầu hắn cũng dự tính tham gia, nhưng vài ngày trước hắn lại thôi, hắn phải ra khỏi nơi này sớm một chút thì tốt hơn, dự là sau khi đi đến dạo
U Lâm
rừng bên cửa phía Nam liền biến.