Chương 13: Miêu Ly Chết
-
Đảo Loạn Đại Việt
- 009
- 1970 chữ
- 2019-08-14 08:34:47
Giữa dòng sông. Ngô Lâm cho thuyền bơi đến hội hợp cùng với Ma Xuân Trường, hiện giờ quân chủ lực trong tay hắn cũng hơn hai nghìn người, chỉ dựa vào số lượng quân này mà đòi cường công kên thuyền quân Hán khác gì muỗi đốt inox, nhưng không còn cách nào khác, nếu không liều sao biết không thắng, lần này Ngô Lâm quyết tâm, dù bại cũng phải bại sao cho huy hoàng nhất, nếu thắng thì cũng phải thắng sao cho thảm nhất. Sau trận chiến hôm nay, bất kể thắng hay thua thì chỉ cần còn sống danh tiếng của cậu sẽ được thay đổi, sẽ thành anh hùng chứ không phải một tên thế tử yếu đuối, cậu có lòng trống giặc nhưng bên dưới lại thiếu người tài, hiện tại cậu có thể xác định, thế giới này đã tụ họp toàn bộ danh tướng hào kiệt trong hai nghìn năm của lịch sử Việt Nam, bên trung quốc cũng thế, thậm chí nhân vật trong diễn nghĩa còn xuất hiện nữa là. Như hiện tại " An Nam Đại Tướng Quân " Nhạc Phi dẫn theo năm mươi vạn đại quân đang càn quyét Điện Biên không ai địch nổi, rồi Dương gia bát lang cũng xuất hiện tại Lạng Sơn. Chỉ cần qua trận chiến này, rất có thể sẽ có những võ tướng hiặc văn nhân yêu nước mà đến đầu quân cho cậu, chỉ cần có tướng tài văn giỏi trong lịch sử Việt Nam về giúp sức thì việc bắc phạt mà đến cả các ông vua nổi tiếng trong lịch sử còn không làm được thì cậu sẽ giám làm.
Tư tưởng của người hiện đại khác, nhất là với một tên trẻ trâu kiếp trước mới sống đến hai mươi tuổi, mà kiếp này cậu cũng mới chỉ mười bảy tuổi, bất kể về tuổi tác hay suy nghĩ, thì hiện tại cậu vẫn còn đang trong độ tuổi trập mạch, độ tuổi hiếu chiến nhất trong đời của một con người. Thanh niên dân tộc vùng cao đánh nhau vì mấy lí do vớ vẩn đến nhập viện không phải cũng đều ở độ tuổi này sao, cái tuổi bẻ gãi sừng trâu, tinh lực dư thừa không trỗ phát tiết kìm nén lâu ngày thành ra một con người có tính nóng như lửa.
Hai quân cách nhau còn vài nhau mười lăm mét mà Cam Ninh vẫn không cho quân bắn tên nên cậu có thể yên tâm một chút, trận chiến vẫn chưa diễn ra, Ngô Lâm vẫn chưa sẵn sàng để đối mặt với việc mình bất cứ lúc nào cũng có thể thành con ma chết vì đuối nước, sức khỏe của cậu bây giờ còn qúa yếu, không may rơi xuống nước thì cho dù biết bơi đi trăng nữa nhưng bơi từ đây đến bờ cũng năm, sáu mươi mét, sức khỏe của cậu không thể dai tới lúc đó.
Ngô Lâm hít sâu vài cái, phương pháp phổ biến nhất được lan truyền trên mạng là có thể nhanh chóng kấy lại sự bình tĩnh, cậu quay sang nhìn Ma Xuân Trường đang đứng ở con thuyền bên cạnh nói:
- bắt đầu đi.
Ma Xuân Trường quay người ra đằng sau, dùng sức hét lớn:
- tấn công!
Mấy trăm con thuyền đánh cá nhỏ trên sông lúc nhúc tiến lên, xông vào nơi mà chúng bất cứ lúc nào cũng có thể bị những con thuyền to trước mặt đâm cho tan nát.
o0o
Cam Ninh hài lòng nhìn quân Việt đang đánh tới, ít nhất kẻ chỉ huy của quân Việt không làm hắn thất vọng, hắn quay sang nhìn tên lính truyền tin ra lệnh.
- mau truyền lệnh cho tiên phong Ô Mã Nhi, dùng ưu thế về thuyền to đâm nát đám thuyền nhỏ đó.
Tên lính truyền tin chạy đi, một lúc sao mặt hắn đen sì quay lại bẩm bảo.
- bẩm tướng quân, không biết từ khi nào quân Đại Việt đã dùng dây thừng buộc vào đáy của thuyền trúng ta, ô tướng quân cho người xuống cắt dây thì bị quân Việt mai phục ở dưới nước giết hại, trên thuyền quân Việt không biết từ đâu chui ra giết hại người của ta vô số, Ô tướng quân bị tướng địch chém cụt tay trái rồi.
- thật đáng giận mà, truyền lệnh của ta, toàn quân xuống thuyền bé tiến công, giết sạch bọn chúng.
Bằy giờ toàn quân của Đại Việt đã ra hết, hắn trả còn gì phải đợi nữa cả.
Một vạn năm nghìn binh lính vội thả những con thuyền bé xuống nước, rồi nhảy lên chèo về phía quân Đại Việt, còn lại gần ba nghìn binh canh gác, nếu trúng ở trên thuyền lớn mà đợi quân Việt lên đánh thì quân Việt có thể lợi.dụng số người ít ỏi của mình lẻ lên những con thuyền sử dụng chiến thuật du kích ẩn nấp mà đánh giết từng người một tới sáng tất có hiệu quả, nhưng bây giờ phải quyết đấu chính diện.
Hai bên đều lao thuyền về phía quân thù vun vút.
Bập rắc rắc
- á
- cứu với ta bị mất một chân rồi không bơi được á...á
Những con thuyền tuy nhỏ bé nhưng có sức người trợ giúp chúng lao vào nhau như những con hổ, tiếng thuyền đâm vào nhau vỡ vụn, người rơi xuống sông, kẻ bị gỗ trọc thủng bụng mà không chết kêu la ầm ĩ. Ma Xuân Trường cầm cây gây sắt đứng trên đầu thuyền, hắn đã đánh bay ba chiếc thuyền định đâm vào thuyền của hắn, Ma Xuân Trường cậy khoẻ không sợ hãi cho đám thân binh chèo thuyền như bay vào thuyền trận quân Hán, thuyền nào cản đường hắn dùng sức mạnh đập cho bay lên trời nát bét vỡ tung.
Ngô Lâm không có được sức mạnh như Ma Xuân Trường, mơi vừa vào trận là thuyền của cậu đã nát vụn, cậu phải khó khăn lắm mới nhảy qua được thuyền Hán mà vunh đao chém người, những tên lính đằng sau không nhảy kịp sự chấn động mạnh rơi xuống nước.
Ngô Lâm vung đao chém tên lính Hán cuối cùng trên thuyền, dựa vào sự linh hoạt và kinh nghiệm chém giết của mình, cậu đã chém chết mười người tự chiếm cho mình một con thuyền.
o0o
Bờ trái con sông.
Nơi này bây giờ đang diễn ra trận đấu cung tên rất hoành tráng, sau khi thấy quân Hán dẫn người đến trặn lại quân mình, tên giáo úy chỉ huy không dám làm liều như Đặng Dung mà cho quân trốn sau các gốc cây cầm cung mà bắn, quân Hán đi tới cũng giương cung lắp tên, hai bên cách nhau có hai mươi mét mà tên bay sôi xả nhưng không chúng một ai.
Miêu Ly đứng trên thuyền tròn mắt nhìn cảnh này, quân hai bên đã giương cung bắn tên vào nhau hơn bai mươi phút rồi mà mới chỉ có chưa đến năm mươi người chết, nếu cứ tiếp tục thế này thì quân lính hai bên chết không phải là bị đao hay tên bắn trúng, mà là chết vì mệt.
- toàn quân xuống thuyền bơi lên bờ giết sạch chúng cho ta._ Miêu Ly giận giữ ra lệnh, trong lòng thì chửi rủa tổ tông ba đời của tên giáo úy đó.
Tên giáo úy đứng trên bờ nhìn thấy quân Hán đã nhảy xuống sông thì nhếc mép cười lạnh.
- bỏ cung tên xuống, cầm giáo chuẩn bị đâm.
Gần một nghìn lính Việt vứt cung cầm thương lên đợi.
- giết! _ tên giáo úy hét lớn, dứt lời hắn cầm đao xông lên chém đứt cổ một tên lính Hán mới vừa ngoi đầu nhìn vào bờ, những tên lính sau lưng cũng vội chạy lên đâm cho quân Hán kêu cha gọi mẹ, Miêu Ly thấy vậy liền cởi áo giáp, cầm kích nhảy xuống sông bới đến cạnh bờ, khi một tên lính Việt vừa đâm chết một tên lính Hán, cấy giáo còn chưa kịp rút về, Miêu Ly liền vung kích chém đứt cổ hắn, lấy đà nhảy lên bờ múa máy kích trong tay khắp mọi nơi, lính Việt chết nhiều vô số kể, quân Hán ở đằng sau cũng theo đó mà kên bờ.
Miêu Ly đang đại phát thần uy, kích đến đâu quân Việt tán loạn đế đó, bỗng có tiếng gió rét lạnh sau lưng, hắn vội xuay người lại, một cây lao đang bay về phía mình, hắn địng dùng kích quyét bay cây lao nhưng ban đêm nhìn khó, cây lao bay tới lại qúa nhanh đầu lao đâm thủng bắp tay phải rồi xuyên vào vùng xương sườn của hắn.
Vũ Hải và Vũ Hộ chạy tới nơi liền nhìn thấy cảnh một tên Hán tướng đang ra sức chém giết quân Việt, Vũ Hải muốn giao đấu một chút với tên tướng Hán một chút, nhưng vì ở quá xa nên hắn đành ngồi trên lưng ngựa ra sức nhổ cây vàu chặt làm lao phóng. Vũ Hộ thấy anh mình tùy tiện phóng lao mà tên Hán tướng đã không còn nhúc nhíc được, hắn không chịu yếu thế ra roi đuổi ngựa chạy lên, cầm đao chặt bay đầu tên Hán tướng, rồi xông vào chặt chém quân Hán như chém rau.
- tướng quân chết rồi! Tướng quân chết rồi!
Binh lĩnh quân Hán sợ hãi kêu to, đám giáo úy khó khăn lắm mới dữ lại được quân kỷ. Hai anh em họ Vũ cậy khoẻ cầm đao cưỡi ngựa chạy băng băng trong trận, gặp giặc là chém không ai cản nổi, sau vài lượt sĩ khí của quân Hán đã xuống tới dốc dù cho mấy tên giáo úy có chém chết vài tên đang chạy trốn cũng không ngăn lại được.
Năm nghìn quân Miêu Ly mang theo lên bờ kẻ chết người bỏ chạy, binh bại như đất xụp.
Vũ Hải phóng ngựa đến bên cạnh tên giáo úy nói:
- tôi là Vũ Hải, còn đây là em trai tôi Vũ Hộ là tướng trấn giữ đô thành quận vương, do bại trận nên bỏ chạy hôm nay nghe tin Thế tử đang quyết chiến với quân Hán nên chạy đến giúp sức.
- thuộc hạ Nông Văn Vân tham kiến hai vị tướng quân._ tên giáo úy trả lời.
- tướng quân gì người anh em, tuy chúng ta được phong tướng nhưng cũng chỉ ngang bằng với chức giáo uy của anh thôi ha ha._ Vũ Hải xuay người xuống ngựa vui vẻ cười.
- chiến trận bên kia sao rồi?_ Vũ Hộ xuốmg ngựa rồi hỏi.
- thế tử đang dẫn quân chủ lực trặn đánh quân Hán trên sông, tôi v à Đặng tướng quân nhận lệnh phục binh ở hai bên bờ bắn tên, bây giờ tôi cũng không biết tình hình như thế nào nữa.
- thế tử dẫn quân chủ lực?_ Vũ Hải vội hỏi lại, hắn không tin tên thế tử yếu đuối đó dám tham gia chiến trận.
- đúng vậy! Trận chiến chiều nay thế tử đã vô cùng dũng mãnh, lần đầu tiên lên chiến trường mà giết tận bảy người._ Nông Văn Vân khẳng định.
- xem ra chúng ta đã đánh gía thấp vị thế tử này rồi, toàn quân lên thuyền._ Vũ Hải tự nói một mình rồi hét lớn ra lệnh.
Ba người Vũ Hải, Vũ Hộ, Nông Văn Vân và gần sáu nghìn binh lính lên thuyền của Miêu Ly mang đến chèo vào dòng sông, nơi đang diễn ra trận đánh quyết liệt.
Thích ngọt sủng, thích tiêu tiền không hết hãy đọc Xuyên Nhanh: Nam Thần, Có Chút Cháy!
Sự Kiện Dzựt Cô Hồn