Chương 207: Tĩnh tỷ tỷ.
-
Đế Quốc Mỹ Nữ
- Lam Đậu Sinh Lam Quốc
- 2070 chữ
- 2021-01-20 02:56:32
Sau khi buông toàn thân mình vào làn nước ấm, trong lòng cô mới có chút bình tĩnh trở lại, hiện tại toàn thân đã ngâm trong bọt biển, hắn có muốn nhìn cũng không nhìn được gì.
- Dương tử, bên ngoài chắc là không có ai chứ?
Dương Tĩnh vươn tay nhẹ nhàng té nước lên trên bầu ngực của mình, lấy bọt biển chà xát toàn cơ thể, trong lòng quanh quẩn một tình cảm khác thường.
Nếu đây là hai tên tiểu tử thối vậy sẽ phải làm như thế nào đây? Cô nhất định là không thoải mái thế này được? Nghĩ nghĩ, khuôn mặt cô lại đỏ bừng lên, chính mình lại đang suy nghĩ lung tung chuyện vớ vẩn gì nữa chứ.
- Xem ra, chắc là cắt điện bất ngờ rồi.
Trương Dương đứng cạnh tai nghe rõ thanh âm Dương Tĩnh té nước và tắm táp mê người của Dương Tĩnh, buộc lòng phải tận tâm tận lực mà dốc sức chú ý ra phía ngoài cửa sổ, từ sau khi học được thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp với một số biện pháp tu tâm hắn hiện tại có thính lực tốt hơn hẳn so với trước đây, nhưng vẫn cẩn thận áp sát tai mà nghe ngóng trong chốc lát mới không phát hiện điều gì bất thường cả.
Xem ra là chính hắn đã quá đa nghi rồi, chắc là mất điện ngoài ý muốn thôi, có lẽ ở chỗ khác cũng mất điện như vậy.
Nhưng mà hiện tại hắn tuyệt đối sẽ không tự mình đi ra khỏi phòng tắm này, giúp Tĩnh tỷ tỷ đại mỹ nữ này tắm rửa là chuyện vô cùng hạnh phúc đây.
Sau khi đã hơi hơi yên tâm, thanh âm té nước tắm táp từ phía sau vọng lại lại lần nữa khơi dậy ngọn lửa tình, vừa rồi liếc mắt thoáng nhìn, tuy là hắn không có nhìn hoàn toàn nhưng hắn cũng có thể tưởng tượng được toàn bộ tấm thân tuyết trắng mềm mại nóng bỏng của Dương Tĩnh kia giờ phút này đang ngâm trong chiếc bồn tắm lớn nhất định là ướt át đến cực hạn.
Tuy rằng trong ngày hôm nay hắn đã cùng với Hứa Đan Lộ và Cao Kỳ đại chiến bốn bận, nhưng sau mấy giờ nghỉ ngơi thì giờ phút này tinh lực hắn lại lần nữa dồi dào trở lại. Nhất là biết đằng sau có đại mỹ nhân đang tắm rửa thân mình, mà chính hắn với cô cũng chỉ cách có vài mét nhỏ nhoi, từ chỗ hắn đến bồn tắm lớn ấy cũng không có gì ngăn cách, hoàn toàn trống không, cho nên chỉ cần là quay đầu lại một chút, tinh mắt là có thể thấy toàn bộ thân thể tuyết trắng của cô.
- Thật là mất điện thôi sao? Đúng là có chút kỳ quặc, khu phố này chưa bao giờ xảy ra chuyện như thế này đâu.
Dương Tĩnh nhìn nhìn Trương Dương, tắm táp, nhưng không biết thế nào trống ngực cô bắt đầu đập bình bịch.
- Chắc là vậy rồi, tôi nhìn bốn bề bên ngoài đều một màu tối đen hết cả.
Trương Dương đáp lại cho có lệ.
- Cậu giúp tôi lấy cái giá để khăn mặt lại đây một chút nhe.
Dương Tĩnh lúc này cũng đã tắm gần xong, cho nên lúc này mới phát hiện từ chỗ cô không thể tự tay với đến cái giá khăn đó.
Cái giá đó lại ở ngay bên cạnh Trương Dương cho nên nếu cô muốn tự mình đi lấy thì Trương Dương nhất định sẽ nhìn thấy toàn bộ cô. Trong lòng Trương Dương lại kích động một trận, cảnh tượng này đúng thật là khiến người ta mê muội mà, làm thế nào mà khiến cho một thanh niên
nhiệt huyết như hắn có thể nhẫn nại được chứ. Hơn nữa, hắn còn biết phía sau kia là một thân hình nóng bỏng đến cỡ nào nữa.
Cái loại cơ thể trưởng thành tuyệt mỹ này đối với bất kỳ một thằng đàn ông nào mà nói chẳng khác gì đang đi giữa sa mạc lạc đường rồi mất đi túi nước lại gặp được một vũng nước trong suốt, không thể nào không nhào tới được.
Trương Dương quay đầu lại, lúc này ánh mắt hắn đã có thể rất rõ ràng nhìn thấy đồ vật trong bóng đêm đen, cho nên trong nháy mắt đó cũng đã thấy được Dương Tĩnh đang ngâm toàn bộ thân mình trong chiếc bồn tắm lớn, thêm nữa là bởi vì bọt biển lúc này đã tan ra gần hết, hắn dễ dàng nhìn thấy cả thân thể ngâm dưới nước của cô, thân hình tuyết trắng bập bềnh trong nước càng thêm quyến rũ.
Trương Dương không nhịn được mà nuốt lấy một hơi nước miếng, chìa tay làm ra vẻ với lấy cái khăn trên giá, Dương Tĩnh lúc này đang ngâm mình trong nước hé miệng mỉm cười.
- Sướng cậu nhé, Dương tử thối. Đưa đây cho tôi nào.
Từ trong bồn nước cô vươn ra một cánh tay, hướng về phía Trương Dương.
Trương Dương đang chuẩn bị giao khăn cho cô thì trong phòng đột nhiên phát sáng trắng lên, có điện thoại gọi đến…
Trương Dương ngẩn ngơ, vô ý thức mà cúi đầu nhìn xuống toàn bộ cơ thể đang ngâm trong nước của Dương Tĩnh.
Ngọn đèn sáng như tuyết trong nháy mắt khiến cho cả gian phòng tắm tối đen như mực bỗng chốc sáng trưng, mọi vật đều có thể nhìn thấy được rõ ràng, tất nhiên bao gồm cả thân hình không mảnh vải che thân của Dương Tĩnh nữa.
Mặc dù hiện tại cô còn đang ngâm mình trong bồn tắm lớn nhưng giây phút đó bọt sữa tắm đã gần như tan biến hết rồi, đối với Trương Dương mà nói thì chắng khác không có gì che đậy cả.
- Ôi!
Dương Tĩnh hét lên một tiếng, nhanh chóng đưa hai tay lùi về ôm lấy ngực để che đi đôi đại thỏ ngọc tuyết trắng đang lồ lộ của mình, nhưng mà cô che kín được phía trên thì lại phát hiện phía dưới mình còn chưa có gì che đậy cả, toàn bộ khu rừng rậm màu đen đó đều có thể thấy được rõ ràng.
May là cô bạo gan, đối mặt với Trương Dương cũng không phải người ngoài mà khách khí, nhưng với cái tình cảnh như thế này cô vẫn xấu hổ, khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ bừng lên, hướng đôi mắt nhìn chằm chằm Trương Dương, cả người như cứng đơ đi.
Trương Dương đương nhiên so với cô cũng chẳng khác được tý nào, đúng lúc ngọn đèn bỗng nhiên sáng chói, cả người hắn cũng hóa đá mất rồi. Hiện tại lại nhìn thấy bộ dáng vừa thẹn vừa giận của Dương Tĩnh, trong lồng ngực hắn quả tim không khác gì đang đánh trống ra trận, vang lên bịch bịch.
Cả đôi mắt tinh anh cũng như đang dán vào thân thể của Dương Tĩnh trong nước, không chịu dời đi dù chỉ là nửa phân.
- Cậu… cậu mau đi ra.
Dương Tĩnh bấy giờ mới kịp phản ứng, mặt đỏ bừng mà xua đuổi Trương Dương.
Trương Dương không nói bất kỳ câu nào, vươn tay nắm lấy cổ tay của cô, dùng thêm chút lực kéo cả thân thể trần truồng của cô lên rồi ôm vào lòng.
- Không được đâu…
Dương Tĩnh dường như ý thức được sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì cho nên trong lòng không khỏi hoảng hốt thấy rõ, không có sức mà đấm lên ngực Trương Dương.
- Chúng ta không thể được…
- Tôi muốn chị…
Trương Dương chỉ nói đơn giản có ba chữ như vậy rồi lập tức lấp đầy đôi môi hồng nhuận anh đào của cô bằng một nụ hôn. Dương Tĩnh chỉ kịp "ưm" lấy một tiếng, thoáng cái toàn thân đã mềm nhũn.
- Cậu quá đáng quá rồi… Tôi nhất định không để yên cho cậu…
Thấy sự việc đã không thể quay lại được, chỉ trong nháy mắt, cô lập tức chuyển từ trạng thái bị động sang chủ động, run rẩy đưa đôi bàn tay trắng như tuyết của mình chậm rãi hướng đến lưng quần Trương Dương đang mặc…
- Chị Tĩnh,… chuẩn bị tốt chưa?
Nhìn chằm chằm khuôn ngực đầy đặn của cô lúc này giống như con thỏ đang khiếp sợ run rẩy, tấm thân mềm mại trắng như tuyết của Dương Tĩnh trong tay, Trương Dương chậm rãi thở ra một hơi nhè nhẹ, le lưỡi liếm lên vành tai cô, nhẹ nhàng hỏi.
Dương Tĩnh xấu hổ ra mặt, cô không nhịn được đành phải ra tay, bấu véo khắp mọi vị trí mềm mềm của hắn.
- Cậu là cái đồ tiểu tử thối. Tôi xem như bị hủy hoại trong tay cậu… đừng… nhẹ một chút… đồ tồi!
Chỉ trong khoảnh khắc, hắn khiến cô không nói thêm được gì…
Trong phòng tắm giờ đây chỉ còn nghe thấy âm thanh tiếng rên rỉ yêu kiều, tiếng nước vỗ đập vào cơ thể, tiếng thân thể va chạm vào nhau liên tiếp…
Cũng không biết là qua bao lâu, hai người sau cùng cũng đều mệt mỏi đến cực điểm mới ngồi phịch trong chiếc bồn tắm lớn, phút giây ân ái mãnh liệt qua đi, Dương Tĩnh mới hung hăng mà bấu cho Trương Dương một trận, cả giận nói:
- Cậu đúng là tên tiểu tử thối mà, tôi sau này như thế nào có thể gặp người…
- Hả… Như thế nào lại có máu…
Trương Dương nhanh chóng tìm cớ đánh trống lảng sang chuyện khác, lập tức nhìn chằm chằm một dòng đỏ tươi bập bềnh trôi nổi trong nước, vẻ mặt kinh ngạc muôn phần mà hỏi.
- Cậu là cái đồ bại hoại. Cậu muốn làm tôi tức chết à? Biết rõ còn hỏi.
Dương Tĩnh vừa nghe, vừa giận lớn, lập tức vươn tay tìm kiếm trên người hắn chỗ nào mịn màng mà đánh một cái,
Trương Dương nắm lấy tay cô, đặt lên trên mặt mình, thêm một nụ cười mà nói:
- Thật sự là người ta cảm thấy rất bất ngờ, Tĩnh tỷ tỷ xinh đẹp đến như vậy, không nghĩ tới tuy như thế nhưng vẫn còn là trinh nữ.
- Hừ, cậu cho là ai cũng đều giống như cậu à? Nhìn thấy mỹ nữ là vừa đấm vừa xoa, đè người ta ra làm cái chuyện đó được ấy.
- Nước lạnh rồi… chúng ta nhanh chóng trở lại phòng ngủ đi.
Trương Dương biết rõ, còn tiếp tục không mặc quần áo như thế này thế nào cũng lại khiến đàn ông đè đàn bà ra làm thêm vài trận cho coi.
- Bế tôi đi vào, tôi đi không được…
Dương Tĩnh hung hăng liếc mắt nhìn hắn ai oán, cuộn tròn cặp chân dài trắng như tuyết lại trong lòng, nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng.
Trương Dương đương nhiên rất sẵn lòng, lập tức ôm trọn thân thể cô đứng dậy bước vào phòng ngủ, dùng gót chân đá lên cửa sau đó cẩn thận mà đặt cô xuống chiếc giường mềm mại, đưa tay mở lại hệ thống sưởi ấm của điều hòa.
Sau đó xoay người năm lên bên cạnh cô, hai tay ôm trọn một vòng chiếc eo thon tinh tế của cô từ phía sau. Da thịt cô mịn màng mềm mại mang theo chút cảm giác mát rượi, cái cảm giác nhẵn nhụi này khiến cái vật đàn ông của hắn không khỏi kích động lại lần nữa cứng lên như sắt, Dương Tĩnh biết hắn lại muốn nữa, hoảng sợ, cô xoay xoay thân mình, oán trách:
- Chỗ đó còn đau lắm… không được đụng chạm nữa.
Nghe cô nói vậy, Trương Dương cũng tự trách mình một hồi, vội vàng ôm sát cô, thấp giọng nói:
- Thực xin lỗi, anh cam đoan không làm gì nữa.
Hắn nghĩ nghĩ một hồi rồi vươn tay kéo lấy chiếc chăn bên cạnh lại, đắp kín hai người.
Trong đầu bất chợt lại nhớ đến một việc phải làm, nhiệm vụ cấp M tìm kiếm bổ tinh sử mà… Giật mình, đôi bàn tay ma quái của hắn lặng lẽ hướng lên vuốt ve các vị trí bên trên cơ thể cô, đến chóp đỉnh núi non trắng mịn của cô…