Chương 219: Nước cờ.
-
Đế Quốc Mỹ Nữ
- Lam Đậu Sinh Lam Quốc
- 2036 chữ
- 2021-01-20 02:56:59
- Tự mình nhìn đi, tất cả tài khoản cổ phiếu của em đều được lưu tại đây, mật mã là tên tiếng Anh cùng với ngày sinh nhật của em.
Ngày sinh của Kiều Hi Nhi đương nhiên là Trương Dương đã biết đến, Trương Dương nhìn nhìn màn hình, wow, đúng là cô có tiền, bao nhiêu là cổ phiếu cùng quỹ tiền, cổ phiếu ưu đãi…
- Cảm ơn em, vợ yêu!
Trương Dương nhịn không được mà hôn nàng một chút.
Kiều Hi Nhi vươn cái khuỷu tay chọc lại hắn một chút như muốn đánh trả lại:
- Hừ hừ, nếu mà làm không tốt thì em sẽ đem Công ty Nữ Oa mà anh gán nợ đi bán đấu giá đấy!
- Không thành vấn đề, anh đây cũng có thể cho em luôn!
- Tiểu tử thối này, ai muốn chứ! Đừng…
Kiều Hi Nhi đột nhiên phát hiện có cái gì đó không đúng, trên khuôn mặt cười thoáng chút đỏ hồng thì ra là sau khi Trương Dương ôm lấy cô, tay hắn tự nhiên mò mẫm sờ mó núi non no đủ của cô. Tuy rằng còn cách cả lớp quần áo cũng cái áo nâng ngực, nhưng mà cái áo nâng ngực mà cô mặc bây giờ là loại được làm từ chất liệu vô cùng tốt vừa vặn ôm sát thân mình, hơn nữa cũng không có mang theo vòng nâng đỡ cho nên dù là sờ qua lớp áo thật cũng giống như không có mặc gì vậy, chẳng khác nào là trực tiếp tóm lấy meo meo cả.
Chỉ trong nháy mắt Trương Dương liền có phản ứng lại, cái bộ phận đàn ông của hắn đó trực tiếp cứng lên đâm thẳng vào phía dưới vị trí nhạy cảm của cô. Mà cực kỳ nguy hiểm ở chỗ là chiếc váy len ngắn của cô cũng là loại chất liệu cô cùng mềm mỏng, hắn liền cảm nhận được không thấy có gì ngăn cản, nói đúng hơn là những ngày đèn đỏ của cô đã kết thúc rồi.
Thân mình Kiều Hi Nhi bấy giờ cứng đờ, sắc đỏ rực chậm rãi khuếch tán trên toàn bộ gương mặt thanh tú của cô, không khác gì bị bệnh lây nhiễm cả, cô muốn dời đi nhưng Trương Dương ôm chặt lấy cô không tha. Có một thứ gì đó xuyên qua lớp váy mỏng của cô, hơn nữa cô càng xoay thì càng cảm nhận rõ ràng sự hiện hữu của nó hơn. Tên Trương Dương kia mang theo bàn tay ma thuật của thầy phù thủy khéo léo chào hỏi tất cả các bộ phận mẫn cảm của cô, hai ba lượt, Kiều Hi Nhi cô chống đỡ không nổi, toàn bộ thân mình thoáng cái đã mềm nhũn trong tay hắn.
Ngay sau đó, Trương Dương đưa tay đến vạt áo váy của cô, vuốt vén lên mà luồn tay chui vào, tiến thẳng đến trung tâm, Kiều Hi Nhi nóng lên, không biết là cô dùng đến sức lực từ nơi nào mà nhẹ nhàng ngâm nga một tiếng, vội vàng đứng dậy từ trên đùi hắn, thoát khỏi bàn tay ma quái của Trương Dương rồi sau đó quay đầu cấu véo hắn một trận.
- Anh rõ thật là vừa háo sắc vừa hư hỏng, mặc kệ anh đấy.
Giống như là bị sét đánh ngang người, Kiều Hi Nhi vươn tay xoa xoa ngực mà giờ phút này trái tim trong lồng ngực cô còn đang đập thình thịch, giống như là vừa mới chạy thi ma-ra-tông xong vậy, còn không biết điều hòa hơi thở thế nào cho được.
Quan trọng hơn hết chính là toàn bộ thân mình đều rã rời, khẽ lay là đổ, lại có chút cảm giác luyến tiếc. Đây chỉ có thể là thủ pháp của Trương Dương quá lợi hại mà thôi, chỉ cần vừa rồi mà kéo dài thêm mấy phút đồng hồ, chính cô xác định sẽ tự nguyện để hắn ăn tươi nuốt sống mất thôi.
Sau một phen sợ hãi, cô ai oán liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, đột nhiên cảm giác cái nơi chốn ấy của cô có chút gì đó bất bình thường, giống như nơi đó đang ẩm ướt vậy, ngay tức khắc mặt cô đỏ lựng lên, vội vàng chạy thẳng vào phòng rửa tay.
Sau khi đi vào, lại vội vã chạy ra, từ tủ quần áo cầm một ít quần áo giặt đổi lại, ôm ở ngực, nghĩ nghĩ một hồi cô không cam lòng, đi đến bên cạnh Trương Dương, chu cái miệng nhỏ nhắn, xoay đôi bàn tay trắng như phấn lại là dừng lại mà đập thẳng Trương Dương một trận.
- Tên chết bằm, tiểu tử thối, tên vô lại.
Trương Dương mơ hồ đoán được cô có chuyện gì nhưng ngoài miệng lại làm bộ như mờ mịt không hiểu tý gì, cười hì hì hỏi lại.
- Làm sao vậy, có chuyện gì mà phải đi thay váy?
Nói xong, hắn liền chuyển ánh mắt xuống thân dưới của cô, ngắm ngắm.
- Đừng nhìn!
Kiều Hi Nhi cực kỳ xấu hổ, bụm chặt lấy cái váy rồi chạy đi nhanh như chớp.
Từ phía sau Trương Dương nhìn cô một chút, phát hiện ở mặt sau váy của cô, đúng ở chỗ bộ phận nhạy cảm ấy rõ ràng có một vết ướt. Nha đầu này, có vậy mà đã ướt… Tiếc thật, vừa rồi hẳn là hắn có cơ hội đẩy ngã cô mà.
Kiều Hi Nhi tắm rửa xong, sau khi thay sang một cái quần bò, mới lén lút từ toilet đi ra, từ phía sau lưng liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, phát hiện hắn đang tập trung tinh thần làm việc cao độ.
Hắn không phải là lưng còng, nhưng trong khoảng thời gian này phỏng chừng là quá mệt mỏi cho nên giờ phút này lưng hắn cong cong, mang theo dấu vết một tia mỏi mệt.
Đều nói đàn ông khi nghiêm túc làm việc là tối mê người, lời này đặt ở trên người Trương Dương hắn quả thật cũng chẳng sai chút nào, nhìn hắn hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm máy tính màn hình, mười ngón tay dài nhỏ bay nhanh lên lên xuống xuống trên bàn phím, trong chốc lát lại rất nhanh dùng con chuột mà kéo kéo.
Kiều Hi Nhi lén lút tiến sát đến cạnh hắn mà liếc mắt một cái.
Con mắt cô thiếu chút nữa rơi ra khỏi tròng, vươn tay vỗ vỗ bả vai Trương Dương, kinh ngạc hỏi han:
- Anh đem toàn bộ tiền hiện đang có đi mua cổ phiếu Dịch Mậu?
- Đang giúp em kiếm tiền mà!
Trương Dương gật đầu nói.
- Hiện tại rõ ràng có người muốn thao túng tập đoàn Dịch Mậu này, quỹ phi tài chính đó cũng đã ném vào ít nhất là sáu triệu tiền mặt rồi, với chút tiền ít ỏi ấy của chúng ta mà nói thì có ích lợi gì?
Kiều Hi Nhi toát mồ hôi lạnh mà hỏi.
- Bọn họ đúng là có dụng ý thao túng, chỉ có điều anh vừa rồi đã thâm nhập vào trong trang web của cái quỹ tài chính đó, xem qua một chút nội dung các giao dịch cũng như văn kiện, tài liệu của họ…
Kiều Hi Nhi hết chỗ để nói, đúng là không thể đề phòng nổi một hacker cao cấp mà, thế nào lại có thể tùy tiện ra vào bên trong trang web của công ty người ta như đi dạo như vậy. Nhưng mà cô vẫn cực kỳ cảm thấy hứng thú rốt cuộc không biết là Trương Dương này đã xem được những tin tức gì.
- Vậy anh đã xem những thứ gì rồi?
- Quỹ tài chính này là do một công ty ở nước ngoài của Thái gia có cổ phần khống chế cùng với một doanh nghiệp tư nhân trong nước hùn vốn lập quỹ, nói trắng ra là đây chính là tác phẩm của Thái gia. Mà nguồn tài chính mới rót vào gần đây ngoài năm triệu đến từ Đỗ gia còn có tiền từ tài khoản trong ngân hàng Thụy Sĩ của Thái gia. Hay nói cách khác thì chuyện thao túng cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu lần này chính là do Thái gia liên hợp với Đỗ gia tạo nên.
- Chỉ có điều người có mối tư thù với bọn họ chính là anh, bọn họ tìm cô giáo Dương Phi gây sự để làm gì? Đúng là một đám gia súc!
Trương Dương tuôn liền một hơi, trong lòng hắn giờ đang là lửa sôi sùng sục.
- Em biết rồi, không phải anh đã nói ngày trước đụng độ tới Thái Vũ, còn đánh hắn một trận đúng không?
- Ừ!
- Tại vì sao anh lại đánh hắn?
Kiều Hi Nhi xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, hỏi, cô mới vừa tắm rửa sạch sẽ, trên người bây giờ còn mang theo một hương vị cực kỳ thơm ngát của sữa tắm.
Trương Dương liếc mắt ngắm cô một cái, lén lút nuốt một ngụm nước miếng thèm khát.
- Hắn sai người điều tra thân thế cô giáo Dương Phi, anh cho rằng hắn là một tên háo sắc.
- Đây không phải là kết luận. Kết luận chính là tên Thái Vũ ấy ngắm trúng Xinh tươi tỷ!
Trương Dương nghe vậy, cau mày suy nghĩ một chút, nói rằng:
- Ý của em là cái tên quạ đen ấy ngắm trúng cô giáo Dương Phi, sau đó lại biết được năm trăm vạn cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu mà Dương Phi đang nắm giữ trong tay có ý nghĩa cực kỳ to lớn với cô ấy? Cho nên cố ý thao túng Dịch Mậu, thậm chí còn muốn nhân cơ hội thu mua Dịch Mậu? Lấy chừng đó để uy hiếp cô ấy nhằm đạt được mục đích là tiếp cận cô?
- Vậy anh cảm thấy sao?
- Khốn thiệt. Kẻ có tiền thật hống hách mà, sáu triệu liền, sáu triệu thì muốn abc, xyz nữ nhân nào chả được… khụ… khụ… Em đừng có đánh anh, anh không phải là nói em mà. Nếu mà là đại tiểu thư Kiều gia của chúng ta, khí chất tốt đẹp, tướng mạo hơn người hiện tại lại có cả tên tuổi không nhỏ, không thể nói là chỉ sáu triệu được, ít nhất cũng phải là mười triệu mới được… A, nói giỡn với em tý thôi mà, em đừng có cắn anh!
- Hừ, còn nói hươu nói vượn nữa em không để yên cho anh đâu.
Kiều Hi Nhi phẫn nộ mà đem cái miệng nhỏ nhắn rút khỏi cánh tay của Trương Dương.
- Anh nói xem, giờ phải làm sao bây giờ?
- Không phải chúng ta sẽ cần đối phó với bọn chúng hay sao?
Trương Dương quay đầu lại, tiếp tục chăm chú vào chiếc computer.
- Chiêu cờ của anh chính là mua vào cổ phiếu Dịch Mậu?
Kiều Hi Nhi lần thứ hai túa mồ hôi lạnh một phen.
- Chút tiền ấy bỏ vào không đáng là que tăm xỉa răng đâu.
- Không! Có một quỹ gọi là quỹ Hâm Kim hiện tại đang mua vào số lượng lớn. Anh còn đang điều tra về bối cảnh của công ty này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì đó hoặc là Thái gia hoặc là Đỗ gia mà thôi… Nếu như là bọn họ, vậy có khác nào là bọn họ tay trái mua tay phải bán? Chắc chắn là có ý đồ, chúng ta cũng nhờ thế mà chơi đùa với bọn họ một chút.
- Khốn kiếp, lại còn xây dựng cả tường lửa cho hệ thống, xem ra phải sử dụng phần mềm hệ thống rồi.
Trương Dương liếc mắt ngắm Kiều Hi Nhi một cái, nói thêm.
- Chờ anh một chút.
Lập tức hắn phi nhanh xuống lầu cầm lấy chiếc máy tính của hắn rồi lại chạy thùng thùng lên phòng cô. Khởi động máy xong, kết nối với mạng internet, tiến hành chạy phần mềm hệ thống và tiến vào trang web công ty Kim Hâm dễ như trở bàn tay.