• 1,487

Chương 354: Từ chối


Trì Nguyệt đứng trước cửa sổ nhà bếp một lúc lâu mới đi ra cửa đón.

Những cơn gió trong ngày Đông chí lạnh lẽo, nhiệt độ ở vùng ngoại8 thành thấp hơn trong nội thành, vừa mở cửa nhà đã có một cơn gió lạnh ập vào mặt. Thiệu Chi Hành bước vào cửa cùng cơn gió lạnh lẽo.
Kiều Đông Dương đứng chờ sẵn ở đó, xem ra đã nhận được tin tức từ trước:
Tổng giám đốc Thiệu, mời vào.
Vẻ mặt anh lạnh nhạt, Thiệu Chi H9ành lại cười:
Cậu Kiều, đã lâu không gặp.


Hai người bắt tay nhau, siết chặt rồi buông ra. Trì Nguyệt vuốt tóc, mỉm cười bước đến: 6
Anh Thiệu đến à?


Nói linh tinh gì thế, anh Thiệu còn trẻ trung lắm.

Độ tuổi 30 là thời điểm hoàng kim của đàn ông, vừa đúng độ trẻ trung khỏe mạnh. Nếu không phải sợ Kiều Đông Dương không vui, Trì Nguyệt còn muốn nói thêm một câu
đẹp trai lịch sự
.
Thiệu Chi Hành cười rất thoải mái.
Thế giới đàn ông hoàn toàn khác với thế giới phụ nữ, đó là không gian mà phụ nữ không thể tưởng tượng nổi.
Diện tích trong căn nhà gỗ của Kiều Đông Dương không lớn, cũng không có nhiều phòng. Vốn di căn phòng của Vu Phượng và Trì Nhạn là phòng trà kiểu Nhật mở cửa sổ ra có thể thấy hồ nước. Sau khi hai người về, Trì Nguyệt dọn dẹp căn phòng về dáng vẻ vốn có của nó.
Lúc rảnh rỗi cô và Kiều Đông Dương sẽ ngồi đây trò chuyện trời đất, chơi trò chơi, đánh cờ. Lúc này cửa sổ mở rộng, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau, cơn gió lạnh trên hồ thổi tới luồn vào tay áo.
Kiều Đông Dương im lặng nhìn cô hơi hất cằm lên, Thiệu Chi Hành vẫn mỉm cười.
Đã lâu không gặp hai người rồi nhỉ5? Nghe nói ngày nào nhà hai người cũng mở tiệc, lại chẳng thấy mời tôi.

Trì Nguyệt:
Đâu có, chỉ có mấy người bạn thôi, bọn họ rảnh rỗi không có việc gì lại chạy đến trồng rau, nhậu nhẹt. Đấu giống anh Thiệu vẫn luôn bận rộn, không có thời gian chạy đến căn nhà sơ sài nghèo nàn này...

Thiệu Chi Hành cười:
Em nói vậy là quá xa lạ rồi. Đang mỉa mai tôi hả? Tôi thì bận gì chứ, tôi chỉ sợ có khoảng cách thể hệ, không thể hòa nhập vào hoạt động của những người trẻ tuổi như các em.

Kiều Đông Dương lễ phép rót trà cho Thiệu Chi Hành nhưng không đóng cửa sổ vì lạnh.

Tổng giám đốc Thiệu là người bận rộn nhỉ? Có chuyện gì không thể nói trong điện thoại mà phải đến tận đây.

Thiệu Chi Hành cười nhìn anh:
Không thể nhân tiện đến thăm hai người một lát à?

Ba người đi vào nhà, Trì Nguyệt đi pha trà, Kiều Đông Dương mới Thiệu Chi Hành ngồi xuống, cầm bao thuốc lá trên bàn trà đưa tới:
Anh hút không?
Thiệu Chi Hành đặt cặp công văn xuống rồi nhận lấy, rút ra một điều đưa lên miệng. Kiều Đông Dương khom lưng châm lửa cho anh rồi lại châm cho mình một điểu.
Hai người đàn ông nhìn thoáng qua nhau, không ai lên tiếng trước.
Trì Nguyệt thấy hơi khó hiểu.
Cô còn chưa hỏi, Kiều Đông Dương đã hỏi cô:
Tối nay ăn gì thế?

Suy nghĩ của Trì Nguyệt bị cắt ngang:
Anh không thấy vừa rồi em đi hái rau à? Chờ chút nữa làm thêm hai món.

Kiều Đông Dương cười véo má cô:
Nấu đơn giản thôi đừng mệt quá, anh sẽ đau lòng.
Thể hiện tình cảm trước mặt Thiệu Chi Hành khiến Trì Nguyệt thấy hơi xấu hổ.
Cô nhìn Kiều Đông Dương với vẻ trách móc:
Anh không nói trước có khách đến nhà để em làm thêm mấy món...

Không cần rắc rối thể đầu. Tối nay tôi có một bữa tiệc, chỉ ngồi một lát rồi đi ngay.
Thiệu Chi Hành cười nhẹ nhàng nói, lúc nhìn về phía Trì Nguyệt hơi nhướn mày lên:
Tôi cần nói mấy câu với cậu Kiều, hay em cứ đi làm việc đi?

Trì Nguyệt giật mình, nhìn anh rồi lại nhìn Kiều Đông Dương.

Được.

Kiều Đông Dương nhướn mày, thản nhiên hỏi lại:
Anh đến thăm tôi à? Hừ!

Một tiếng hừ khẽ để lộ ra lòng dạ nhỏ mọn của anh.
Xét về tuổi tác, Thiệu Chi Hành lớn tuổi hơn Kiều Đông Dương rất nhiều, rất nhiều sự từng trải và kinh nghiệm cuộc sống này có thể khiến một người đàn ông trở nên sành sỏi, thông minh và ung dung hơn. Thiệu Chi Hành luôn công nhận Kiều Đông Dương là người tài giỏi, nhưng trên vấn đề tình cảm với Trì Nguyệt, Kiều Đông Dương luôn kéo chỉ số IQ của mình xuống đáy, trở thành một người đàn ông trẻ dễ ghen tuông.
Vẫn còn quá ít kinh nghiệm!

Đến độ tuổi của Thiệu Chi Hành, dù yêu hay thích đều không dễ hành động theo tình cảm. Anh mỉm cười nhẹ nhàng, bỏ qua đề tài này.


Tôi muốn nói một chuyện quan trọng với cậu, không tiện nói trong điện thoại.


Kiều Đông Dương nghiêm túc nhìn đối phương hai giây:
Anh nói đi.


Thiệu Chi Hành nhìn mặt hồ bị gió thổi gợn sóng:
Cậu có tính toán gì với tương lai của Đông Dương?
Thiệu Chi Hành là một trong những nhà đầu tư lớn nhất của Khoa học kỹ thuật Đông Dương, đã giúp Kiều Đông Dương vào lúc quan trọng nhất, hoàn toàn có quyền hỏi tới chuyện này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dệt Ngân Hà Cho Em.