Chương 418: Sự thay đổi của trấn nhỏ
-
Dệt Ngân Hà Cho Em
- Tú Cẩm
- 830 chữ
- 2022-02-06 08:00:07
Nơi này khác xa với trấn Vạn Lý trong ký ức của Trì Nguyệt.
Căn nhà mới xây được quy hoạch và bố trí gọn gàng, khang trang, sạch s8ẽ, tường ngoài được sơn màu giống hệt với sa mạc, có những khóm cây xanh vươn ra khỏi tường, trong đầy sức sống. Khác với căn nhà ở những3 nơi khác, nhà ở trấn Vạn Lý có lỗ thông gió thò lên trên, có thể ngăn cản cát vàng bay vào và mang đến những cơn gió mát, khiến căn nhà 9bớt khô nóng. Có thể thấy người nơi khác đi lại ở khắp nơi trên đường phố trong trấn nhỏ, tỉa hoàng hôn cuối cùng chiếu lên khuôn mặt tươ6i cười của bọn họ khiến Trì Nguyệt có cảm giác ký ức lẫn lộn.
Đây không phải trấn Vạn Lý à?
Cô mong chờ nhìn Kiều Đông Dương, vừa căng 5thẳng vừa hưng phấn.
Trì Nguyệt than thở, vừa mừng vừa sợ vừa hoang mang:
Không ngờ tốc độ của anh lại nhanh như vậy. Kiều Đông Dương, có phải anh dồn hết tâm trí vào việc này rồi không?
Đâu có.
Kiều Đông Dương nhìn cô:
Là lão Kiều. Tính tình lão điều không tốt nhưng năng lực làm việc khá được. Chỉ chú ý tốc độ.
Vụ Phượng đang đứng trước cánh cửa mở rộng nhìn về phía cô, có một người quen đi ngang qua, bà mỉm cười nhiệt tình chào hỏi người kia, mọi người đối xử với bà rất khách sáo, vẻ mặt Vu Phượng cũng rất
vui.
Rõ ràng vẻ ngoài và cấu trúc của căn nhà này không giống với những căn nhà xung quanh.
Đây là.
Cô nghi ngờ hỏi:
Đây là đâu?
Hai người trò chuyện với nhau, bầu không khí trong xe rất tốt, trái tim Trì Nguyệt hưng phấn, ánh mắt bị phong cảnh ngoài cửa sổ xe hấp dẫn, không ngờ xe chạy chưa đến năm phút đã dừng lại:
Đến rồi. Xuống xe đi.
Trì Nguyệt:
???
Đến rồi hả?
Cô ngạc nhiên nhìn căn nhà trước mặt.
Nơi đó có một quảng trường giải trí rộng rãi, chính giữa dựng một bảng hiệu
trấn Vạn Lý
, dù đứng đằng xa cũng thấy rõ.
Đây là trấn Vạn Lý nhưng không giống với trấn Vạn Lý trong ký ức của cô.
Trì Nguyệt mím môi lắc đầu.
Muốn xây xong một trấn nhỏ phải tốn rất nhiều thời gian, nhưng Kiều Đông Dương chưa từng nói cho cô biết, ngay cả lúc Vụ Phượng gọi đến cũng không nhắc tới.
Trì Nguyệt còn phát hiện ra khách sạn nhỏ mà cô và Kiều Đông Dương từng ở trước đó đã biến mất, thay vào đó là một khách sạn đang được xây dựng.
Thay đổi quá nhiều. Em không nhận ra nữa.
Xe chạy một vòng trong trấn Vạn Lý.
Trì Nguyệt nhận thấy thật ra trấn nhỏ còn chưa xây xong. Chỗ Kiều Đông Dương vừa đưa cô đi là trung tâm trần nhỏ, hiện tại đây là những tòa kiến trúc tốt nhất và khu vực được xây dựng xong đầu tiên, những nơi khác còn trong quá trình xây dựng. Thế nhưng ở trấn nhỏ đã bắt đầu kinh doanh rất nhiều thứ bán quần áo, bản đồ kim khí, bán vật liệu xây dựng, mở quán cơm, xiên que... đủ loại, cần cái gì có cái đó. Khứu giác của người buôn bán rất nhạy bén, vừa thấy có cơ hội buôn bán là bắt đầu ngay, trong trấn nhỏ có rất nhiều khách sạn.
Đây là bất ngờ mà anh chuẩn bị cho em.
Trì Nguyệt:
...
Không thể tưởng tượng nổi!
Đây là chuyện khi nào, sao anh không nói cho em biết?
Trì Nguyệt yên lặng nhìn Kiều Đông Dương, nói:
Đi thôi, chúng ta về nhà trước, mẹ em đã giục em rất nhiều lần rồi.
Được.
Nhà em đó. Xuống xe đi.
Trong mắt Kiều Đông Dương đầy ý cười:
Em xem di đi ra đón em kìa.
Trong trấn nhỏ xa lạ mà quen thuộc này lại có nhà của cô sao?
Rõ ràng trong lòng đã biết rồi, nhưng lại muốn nhận được sự khẳng định từ anh.
Đây là trấn Vạn Lý, cô gái ngốc của anh. Nhìn bảng hiệu ở phía trước đi...
Trì Nguyệt giật mình:
Em đang du hành tới tương lai sao?
Em vẫn đang ở hiện tại, ở bên cạnh anh. Đừng nằm mơ nữa, em muốn du hành đi đâu?
Kiều Đông Dương trêu cô.
khiến Trì Nguyệt hít thật sâu, hơi mất bình tĩnh,
Kiều Đông Dương, anh nhân lúc em không có ở đây để đổi một thế giới khác cho em à?
Anh đầu tài giỏi như thế? Chỉ đổi một căn nhà thôi.
Kiều Đông Dương cười:
Đây là do lão Kiều sắp xếp. Căn nhà cũ của em đã bị phá dỡ. Lão Kiều nói, dì đã vất vả cả đời để nuôi lớn hai chị em...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.