• 86

Chương 8: Sàn Đấu giá.


Sáng hôm sau. Trần Vũ thức dậy xuống dưới lầu dùng điểm tâm.

Trần Vũ ngồi ở một bàn vị trí góc trong ở tửu điếm tửu điếm, vẫn bộ bạch y bào đó, hắn ngồi uống rượu lắng nghe chuyện xung quanh, hắn muốn xác thực thêm thông tin về cuộc đấu giá này.

Bình thường buôn bán nô lệ cũng là chuyện bình thường, những buổi đấu giá công khai không phải chưa bao giờ xảy ra nhưng xác suất khá là hiếm. Có lẽ vì sẽ dẫn đến mâu thuẫn sắc tộc.

Bàn bên cạnh Trần Vũ ngồi, một vài tên bợm nhậu đang chè chén với nhau. Bỗng một tên giơ cốc lên nói:

-" "Đấu giá nô lệ sắp mở ra, nghe nói không thiếu một số chủng tộc khác cùng các mỹ nhân a, ta dự định đi xem cho mở rộng tầm mắt ... "

- " Đúng vậy a, nghe nói đấu giá nô lệ năm nay cực kỳ lớn nha, không thiếu mỹ nữ cùng với mỹ nam đây, hắc hắc... Ta có số tiền dành dụm được vài năm, không bằng cũng tham gia, nếu tiện tay bắt thử một cái hoa cúc về cũng không tồi a "

-" Sát, ngươi cuối cùng cũng bộc lộ bản chất, thảo nào mỗi lần nhậu với ngươi xỉn sáng hôm sau hoa cúc ta đề đau nhức ".

Hai cái thanh niên trong số mấy tên đang nhậu nhét bàn bên mở miệng thao thao,

Trần Vũ suýt nữa phụt cả rượu ra khỏi mồm, hai tên này nói chuyện có duyên quá đi a, việc như vậy mà không chút xấu hổ mở miệng nói.

Dù sao cũng đã xác thực quả thật có buổi đấu giá nô lệ sắp diễn ra, Trần Vũ liền có chút tò mò. Thế giới cũ, thế giới này, chỗ nào cũng thế, địa phương ở đâu, thì thực lực vẫn vi tôn, tiền vẫn là giấy thông hành. Không có thực lực, nhưng có một bộ túi da tốt, hay khả năng gì đấy thì bị người ta bắt về chà đạp, bán làm nô lệ. Có khác biệt thì thế giới cũ thì chúng nó hầu như là chủ động bán vì tiền, chỉ có một số ít do bị ép hay hoàn cảnh đưa đẩy mà thôi. Và không biết nô lệ của tộc khác đến tột cùng là trông ra làm sao

Hắn cảm khái, một lát hắn cũng đi xem náo nhiệt sao a, xem có ai để đáng giá cứu.

Sinh mạng tuy đáng quý nhưng cũng phải xem là ai. Hắn cũng không thể giúp hết được, chả lẽ mỗi một cái người khốn khổ hắn đều phải giúp hết sao, bản thân hắn cũng không phải sáng thế thần gì đó cả.

Trần Vũ biết hắn tuy không phải người tốt, hắn cũng chẳng ưa thích mấy chuyện này. Nhưng đó là quy tắc sinh tồn. Thắng làm vua thua làm giặc, mạnh được yếu mất, không thể vì một người muốn thay đổi liền thay đổi được.

Trần Vũ đặt ít bạc lại trên bàn rồi rời khỏi khách điếm.

Hắn đi chẳng mấy chốc thì đến, Thái Nguyên thành, một chỗ khu nhà rộng lớn.

Đây là một khán phòng rộng lớn sức chứa hơn năm trăm người là chuyện bình thường.

Từ khách điếm này nhìn sang liền có thể thấy được khu đấu giá. Nhưng khi tới nơi mấy thấy rõ được đọ to lớn của nó.

Thái Nguyên thành, một chỗ khu nhà rộng lớn.

Đây là nơi tổ chức buổi đấu giá ngày hôm nay, sàn đấu giá Quán Triều. Không giống như bên ngoài phồn hoa, nhộn nhịp. Bên trong sàn đấu giá khá là yên tĩnh, hầu hết khách tham gia buổi đấu giá đều có phòng riêng của mình.

Nó cũng không đông nghịt như Trần Vũ tưởng tượng. Nhưng nếu vì vậy mà coi thường cuộc đấu giá này thì thật là mười phần sai lầm.

Nguyên lai sàn đấu giá này do tam đại gia tộc thiết lập quy tắc. Nơi đây sở dĩ ít người, là do ở "Quán Triều đấu giá hội" cấp bậc rất cao, liền một cái vào bàn phí, muốn 2 vạn lạng vàng , cái này tương đương với 200 vạn bạc.

Lại càng không cần phải nói, tại đây đấu giá các loại cao cấp vật phẩm, cao cấp nô lệ, động cái đều là hơn vạn lạng vàng, bình thường luyện khí cảnh cường giả tiến vào tại đây, hơn phân nửa chỉ có thể giương mắt nhìn.

Trần Vũ đứng ở trước cửa phòng đấu giá.

Trả tiền phí, hắn liền tiến vào bên trong. sàn đấu giá được chia làm hai, một bên là đấu giá bảo vật, bên còn lại là đấu giá nô lệ

bàn phí hai bên đều là 200 vạn bạc nhưng 200 vạn bạc chỉ mua được một cái phổ thông chỗ ngồi mà thôi. Vào bên trong muốn đổi ghế vip hay phòng vip giá tiền đều lớn hơn nhiều.

Một cái ghế vip 5 vạn lạng vàng, một cái phòng vip 10 vạn lạng vàng.

"Cho ta một phòng đấu giá nô lệ"

Trần Vũ móc ra một túi tiền chứa 50 vạn lạng vàng ném cho tên lính canh cửa. Hắn có hệ thống, bảo vật khiến hắn động tâm có lẽ ở nơi này sẽ không có. Thay vào đó hắn có hứng thú với buổi đấu giá nô lê hôm nay hơn. Hắn cũng không tiếc số tiền này, đống kim ngân mà hắn thu được trong bí động kia muốn đột phá hơn triệu lạng vàng rồi. Hắn giờ chính là người có tiền, không tiêu xài liền có lỗi với bản thân, dù sao tiền bạc cũng chỉ thông dụng ở dưới siêu phàm cảnh.

Đột phá siêu phàm cảnh trở đi được coi là vượt xa phàm nhân , lúc đó hầu như không dùng vàng bạc nữa mà dùng Huyền tinh.

Cầm túi ngân lượng kiểm tra, tên lính thấy vậy mắt sáng lên, hắn lật đật gọi người quản lý tới.

Một lát sau một gã trung niên nhân bụng phệ lật đật chạy tới.

" Vị công tử này, hân hạnh a, mời đi theo ta lên phòng để ta kêu thức ăn mỹ tửu chiêu đãi công tử " một gã trung niên béo đi ra, cái bụng phệ, mặt cười tươi như hoa, ra dáng nịnh hót mời.

Trần Vũ cũng không nói, chỉ gật đầu rồi bước lên phòng.

Gã trung niên bụng phệ quay lại : " Vị công tử kia tuy không biết thân phận gì, nhưng chắc chắn là con gà vàng của phòng đấu giá chúng ta, không thể đắc tội, dặn người mang đồ ăn chu đáo tới " Hắn nghiêm túc nói với một tên lính, sau đó xoay người đi vào.

Lúc này người vào đấu giá phòng đã dần dần chen chúc. Tuy nói số lượng ít, nhưng đó là so với số người qua lại tấp nập bên ngoài mà thôi. số người trong khán phòng bây giờ cũng phải vượt quá con số hai trăm người, chưa tính số người ở phòng riêng như Trần Vũ nữa. Có thể vào đến đây không phải là người của các gia tộc lớn thì cũng là người của các môn phái nào đó.Ân, ta có thể thấy được sức hút của buổi đấu giá nô lệ này thiệt là lớn đi a. ( Toàn ae đồng dâm).

Sau một hồi chờ đợi, người của ba đại gia tộc mới tới. Họ tiến lên căn phòng cao nhất của khán phòng.


Lúc này một lão giả mới đi lên đấu giá đài chủ trì đấu giá. Mỗi một cuộc đấu giá đều có một vị giám định sư, đặc biệt phải có mồm mép chủ trì buổi đấu giá. Lý do để giám định vật phẩm, kích thích mọi người đập giá.

Phòng đấu giá cũng gần ổn định, chuẩn bị bắt đầu.

" Chào mừng tất cả mọi người đến với phòng đấu giá Quán Triều, ta tin tưởng mọi người cũng không cần giới thiệu dài dòng nữa, ta đã chủ trì nhiều buổi đấu giá mấy chục năm a, nên chất lượng là mọi người không cần lo " Hắn mỉm cười nhìn xung quanh rồi nói...

Hắn dùng cây búa đập đập cái bàn gỗ ra dấu hiệu cho mọi người im lặng, sau đó nói tiếp :

" Mọi người đều biết, một buổi đấu giá nô lệ thì khoảng một vài năm mới có một lần. Quý khách tham gia buổi đấu giá ngày hôm nay đều rất may mắn. Cũng như mọi năm a, nhưng năm nay đấu giá không thiếu thú tộc, tinh linh tộc cùng mỹ nữ a, luật lệ mọi người cũng biết. Nhân càng cường thì giá cả càng cao, càng đẹp thì giá cũng tăng theo a. Mỹ nam mỹ nữ đặc biệt hôm nay đều có, mỹ nữ thì một số vẫn còn thân xử nữ a, quý vị đừng ngần ngại mà đấu giá, tin tưởng ánh mắt bất cứ ai cũng nhìn ra được, còn không còn là xữ nữ, nhưng nhan sắc cũng không kém nha, mua về làm cái đồ chơi hay nha hoàn không sai ni.. "

Lão giả thao thao bất tuyệt, lời nói đầy chuyên nghiệp cùng kích thích đúng điểm tâm lý của người mua... Cuộc đấu giá chưa mắt đầu mà không khí ở đây đã hưng phấn với sôi động lên hẳn...
 
Này năm... này tháng... này hoa mộng... Phút chốc quay đầu hoá hư không...!Nhập Ngã Thần Tịch
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Dị Giới Kiếm Thế.