• 1,703

Chương 359: Lời đồn nổi lên khắp nơi


Mấy cây trâm trên đầu gần như là toàn bộ gia tài bà ta tích trữ được. Nếu không phải Thân lão bà tử nói hôm nay nhất định phải ăn mặc sa8ng trọng một chút, thể hiện Thân phủ của bà ta nhiều tiền như nước, hơn nữa bà ta II cũng muốn ra oai ở cái thôn này thì còn lâu bà ta 3mới cài chúng lên. Bây giờ mẹ Xuân Sinh chưa giúp được gì đã lấy mất một cái trâm, sao bà ta không tức cho được.

Vì vậy, Lâm ma9 ma liền tính sau chuyện này nhất định phải đi tìm mẹ Xuân Sinh tính toán cho ra lẽ.

Ha ha... Đổng Đại thiếu gia đùa đấy à? Đại thiếu gia nhà chúng ta thật lòng muốn nạp Đổng Tam tiểu thư làm quý thiếp, các ngươi dám vả mặt hắn như vậy, rõ ràng chính các ngươi mới là người không để ý đến giao tình, sao thiếu gia có thể nghe lời các ngươi xử lý lão thân được.


Hử? Vậy sao? Thế Lâm ma ma có muốn thử xem thế nào không, đúng lúc chúng ta cũng muốn biết thái độ của Thân thiếu gia thế nào!


Lâm ma ma đúng không? Hôm nay ai phái bà đến gây sự, chắc bà và ta đều rõ, có điều nể mặt giao tình giữa hai nhà, chuyện hôm nay ta sẽ không truy cứu. Nhưng nếu bà vẫn muốn đứng trước cửa nhà chúng ta gây chuyện thì đừng trách ta gửi bái thiếp đến cho Thân Đại thiếu gia. Ta tin là hắn sẽ nể mặt chúng ta, trừng trị một nô tài điêu ngoa như bà thật thích đáng.
Mấy câu ngắn ngủi của Tử Thụ rõ ràng đã đánh sâu vào lòng Lâm ma ma.
Đúng rồi! Sao bà lại không nghĩ đến chứ? Có thể là đám Tử Thụ không dám xử lý nhân lão bà tử và Tổ Sở Nguyệt, nhưng muốn xử lý bà ta thì chẳng tốn đến một phút.
Còn Hạ Hà, mục đích của nàng là đánh đuổi 6Lâm ma ma, vậy nên sau khi đuổi được mẹ Xuân Sinh đi, nàng cũng không đuổi theo nữa mà quay sang tiếp tục công kích Lâm ma ma.
5Dù có ngu nàng cũng biết không thể để Lâm ma ma đến trước cửa nhà mình làm loạn, nếu không sẽ khiến rất nhiều người chú ý, sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Nhưng mà Lâm ma ma này cũng cực kỳ khó chơi, cũng rất gian xảo, có bị đánh cũng chỉ chạy quanh trước cửa, không chịu chạy xa, mà nàng cũng ngại nhiều người nên không dám dùng mấy chiều đặc biệt. Nhất thời, Hạ Hà cũng vô cùng sốt ruột. Thấy trước cửa càng ngày càng nhiều người, cửa lớn nhà Tử La lại rộng mở, sau đó ba người Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục xuất hiện.

Hạ Hà, dừng lại nghỉ một chút đã! Đánh chó lâu vậy rồi mà không thấy mệt sao?
Giọng nói của của Tử Hiên vang lên đầu tiên, lời của hắn cũng lập tức khiến cả đám người sững sờ.
Người ở đây chỉ cần không ngốc cũng nghe ra được sự nguy hiểm trong mấy câu nói nhẹ nhàng của Tử Thụ. Còn mấy người Tử La thì biết đây chính là điềm báo giận dữ của Tử Thụ. Nghe Tử Thụ nói xong, lòng Lâm ma ma run lên, biết hôm nay không thể lừa Tử Thụ được. Nếu tiếp tục làm loạn nữa thì kết cục của bà ta nhất định sẽ rất tồi tệ, bà ta liền hoảng sợ.
Lâm ma ma cực kỳ luống cuống:
Ha ha... Lão thân... Hôm nay lão thân chỉ nói đùa với Đổng Đại thiếu gia thôi. Đổng Đại thiếu gia đại nhân đại lượng tha cho lão thân lần này đi, lão thân không dám nữa...


Đúng vậy! Đúng vậy!
Tiếp đó, mọi người đều rối rít phụ họa theo.
Nói mới nhớ, hôm nay ba người Đông Hoàng thị, mẹ Lâm Tử và mẹ Xuân Sinh đúng là kỳ cục...
Tiếp theo, mọi người lại khiển trách ba người Đông Hoàng thị.
Đúng vậy, ba người đó đúng là không biết xấu hổ...

Tử Thụ, Tử Hiên và Tiểu Lục thấy mọi người đều nói sẽ đứng về phía bọn họ, hơn nữa bây giờ còn trách cứ ba người Đông Hoàng thị thì đều thở phào một hơi.

Các ngươi đúng là khinh người quá đáng!

Lâm ma ma phục hồi tinh lần lại trong trận công kích vừa rồi, nghe lời này của Tử Hiên xong thì suýt sặc khí, một lúc lâu sau mới tìm lại được tiếng nói của mình.
Nếu họ báo cho Thân Diệc Phàm, người khác có thể không biết, nhưng bà ta biết hắn ta chẳng hề biết gì về chuyện này, cũng không có chút nào cảm kích. Nếu Thân Diệc Phàm biết hôm nay bà ta làm loạn, vậy nhất định hắn sẽ đứng về phía đám Tử Thụ, trừng trị bà ta, kết quả lúc đó thế nào bà ta cũng không dám tưởng tượng.
Vì vậy, Tử Thụ nói mấy câu đã khiến Lâm ma ma ngậm miệng lại, nhưng vẫn không nhịn được đấu tranh lần cuối, cố gắng lừa dối đám Tử Thụ, bảo rằng chính Thân Diệc Phàm muốn nạp Tử La làm thiếp.
Hạ Hà nói xong liền đi về chỗ đám Tử Thụ, không đuổi theo Lâm ma ma nữa. Có mấy người Tử Thụ ở đây, nàng không cần đuổi đánh con mụ kia nữa rồi.

Các ngươi... Các ngươi...
Nhìn Tử Hiên và Hạ Hà kẻ xướng người họa, Lâm ma ma tức muốn hộc máu, chỉ và đám Tử Hiên cả buổi mà chẳng nói thành lời. Thì ra mấy vừa rồi mấy người Lâm ma ma và Phan thẩm làm loạn đến mức gà bay chó sủa, trong mắt Tử Hiên chỉ là đang đánh chó thôi. Tử Hiên chỉ nói một câu nhẹ bẫng mà chửi thẳng vào mặt Lâm ma ma như vậy, sao bà ta không tức cho được.
Ôi, sao Lâm ma ma vẫn ở đây thế, chúng ta còn tưởng bà đi lâu rồi chứ! Xin lỗi nhé, lúc nãy vội đánh chó nên không chú ý tới bà.
Tử Hiên làm bộ vô cùng kinh ngạc, không ngờ Lâm ma ma vẫn còn ở đây, lại còn quay sang xin lỗi bà ta nữa chứ.
Cái gì mà đánh chỉ thấy mệt, còn dừng lại nghỉ ngơi, nghỉ ngơi ha ha ha... Chẳng phải là nói Lâm ma ma cùng đám Đông Hoàng thị, Phan thẩm, mẹ Xuân Sinh là chó sao? Có điều, câu chửi người này chẳng thủ tục chút nào, lại còn được nói ra vô cùng nhẹ nhàng, cậu còn muốn người ta sống nữa không hả?
Câu trả lời của Hạ Hà còn ác hơn:
Vâng, thiếu gia. Nhưng con chó này gian manh lắm, đuổi thế nào cũng không đi, đáng ghét hơn cả mấy con ruồi nữa. Đã sủa bậy sủa bạ, lại còn cắn người, đúng là đáng ghét! Không được ta phải nghỉ một lát mới được.

Lâm ma ma sợ hãi thật sự, nói xong thì chân mềm nhũn, ngồi thẳng xuống đất.
Vậy còn không mau cút đi? Thế nào? Lâm ma ma còn muốn chúng ta cho người đưa bà về à?
Thấy Lâm ma ma sợ đến mức ngã ngồi xuống đất, Tử Hiên liền bỡn cợt, nhưng ý uy hiếp vẫn không giảm chút nào.
Không... Không dám, không dám, lão thân xin cáo lui.
Lâm ma ma nghe Tử Hiên thì càng sợ hơn, vội vàng đứng lên, gọi tên phụ xe đi cùng đang trốn ở phía xa:
Lưu Ngân, Lưu Ngân...
Sau khi thấy Lâm ma ma hoảng hốt lên xe ngựa rồi chạy trối chết, Tử Hiên cực kỳ hả giận. Thấy mọi người vẫn đứng vậy trước cửa, hắn liền chắp tay nói:
Lúc nãy đám nổ tài làm loạn đã khiến mọi người chê cười rồi. Chuyện hôm nay thể nào, huynh muội chúng ta nhất định sẽ đi điều tra, sau khi biết rõ chân tướng sẽ truy xét rõ ràng. Chuyện hôm nay đã quấy rầy đến các vị rồi, chúng ta vô cùng xấu hổ.
Lời của Tử Hiên nói rõ rằng mọi chuyện hôm nay đều do Lâm ma ma cố ý, huynh muội hắn nhất định sẽ tra xem có chuyện gì, mong mọi người đừng nói lung tung.
Hiện ca nhi nói đúng, chuyện hôm nay rõ ràng là do bà già kia cố ý gây chuyện. Thụ ca nhi, Hiên ca nhi, các cháu yên tâm, bà con chắc chắn sẽ không tin mấy lời bừa bãi của bà ta đâu. Chúng ta nhất định sẽ đứng về phía các cháu.
Một cụ ông đã có tuổi trong thôn thấy vậy lập tức phụ họa theo.

Đúng vậy, đúng vậy. Chúng ta đều tin tưởng cách làm của Đổng Đại thiếu gia, Đổng Nhị thiếu gia. Chuyện này nhất định là do bà già kia cố ý, muốn hủy hoại thanh danh của nhà cậu. Chúng ta nhất định sẽ đứng về phía các cậu, vậy nên Đống Đại thiếu gia cứ yên tâm.
Một phụ nhân trong nhà có mấy người đang làm trong xưởng đồ gia dụng và cửa hàng Malatang của nhà Tử La nói theo.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Điền Viên Cẩm Tú.