• 67

Chương 7: Đi Săn


Ba ngày sau, Năng Lượng Thăng Cấp của Nghĩa Võ Đang đạt tới 88%. Trong đó, gần 15% đến từ Ma Cây, số còn lại là nhờ vào công cuộc đào giun. Số lượng giun bị giết lên tới 15 ngàn con, gồm khoảng 5 ngàn giun lớn và 10 ngàn giun nhỏ. Đừng tưởng rằng công việc này nhẹ nhàng. Để đào được số giun đó, Nghĩa phải vận dụng tất cả thời gian rảnh rỗi. Ngay đến việc nhắn tin với người yêu, hắn cũng chỉ trò chuyện hai đợt, mỗi đợt chưa tới năm phút.

Hiện tại hắn đang đứng ở ngang lưng đèo Hải Vân, thuộc địa phận Thừa Thiên Huế. Hắn không có xe máy nên phải đi xe ôm tới đây. Nhưng dù hắn có xe đi chăng nữa thì cũng không thể lái xe. Bởi vì mục đích của hắn là đi săn. Nếu đem xe đi, hắn phải để ở đâu.

Ông xe ôm thấy hắn đem theo Rựa nên không dám chở qua đèo Hải Vân. Nhưng hắn nói là hẹn bạn đi du lịch, giải thích cặn kẽ, chỉ rõ phòng trọ và đưa thêm tiền thì ông ta mới cắn răng liều mạng. Nếu vị xe ôm biết trong ba lô của hắn còn có hai thanh Dao Bầu, chẳng biết ông ta có dám đi hay không.

Dự định ban đầu của Nghĩa là tới Cấp 4 mới đi săn. Nhưng không biết do may mắn hay là xui xẻo, bà con cô bác đều đã chuyển tiền tới thẻ của hắn, tiệm Ná online cũng trao hàng kịp thời, kể cả ông thợ rèn cũng hoàn thành nhiệm vụ. Do đó, Nghĩa muốn lên đường thăm dò núi rừng. Hắn muốn tiến sâu vào bên trong thì cần rất nhiều thời gian. Trước khi hắn gặp nguy hiểm, hắn đã thăng lên cấp 4.

Lúc này, chân Nghĩa mang ủng da bảo hộ. tay đeo găng da, đầu đội mũ bảo hiểm, quần áo đầy đủ. Trên lưng của hắn là ba lô. Trừ vũ khí, trong ba lô gồm có võng dù, dây thừng, một tấm bạc che mưa, hai bộ quần áo, hai bình nước đóng chai, một ít lương khô và một số vật dụng linh tinh.

Vì ba lô của hắn đã đầy ắp, nên tay của hắn còn cầm theo một bình nước. Số lượng nước sẽ không đủ nếu như hắn không gặp được dòng suối. Tuy nhiên, hắn đã từng ngồi thiền trên đèo Hải Vân. Hắn biết một dòng suối ở khu vực này và kế hoạch của hắn là đi lần theo dòng suối đó. Hắn đem theo bình nước là để bổ sung khi thiếu, tích trữ thêm nước nếu như hắn tiến vào khu vực khô cạn.

Hắn vác Rựa, tiến vào một lối mòn theo hướng Tây Bắc. Khi nào gặp dòng suối thì hắn sẽ men theo dòng suối đó, để xâm nhập vào vườn quốc gia Bạch Mã.


……………….


Nghĩa tiến vào sâu bên trong chừng 4 km, thì trời đã trưa. Do quãng đường này có người qua lại nên thú rừng không hoạt động ở đây.

Hắn tiếp tục vung rựa, mở đường. Bỗng nhiên một loại động vật xanh lè phóng về phía hắn. Hắn hoảng hồn, ngả ngửa về phía sau và lập tức lùi lại.


Đây là Rắn Lục.
– Khi bình tĩnh trở lại, hắn mới nhìn rõ loài động vật tấn công mình.

Thời điểm không nhìn thấy động vật, hắn buồn bã. Nhưng khi thấy con Rắn Độc Lá này, hắn vô cùng kinh hãi. Đừng cho rằng tố chất gấp ba lần người bình thường là ngon, phải biết rằng lá gan của hắn vẫn chưa được mài dũa. Đối với những loài động vật bò sát này, bản năng bẩm sinh của hắn cực kỳ sợ hãi.

Rắn Lục đến cũng nhanh, mà đi cũng nhanh.

Nghĩa Võ Đang thấy rắn đã bỏ đi, liền thở dài một hơi. Bây giờ nghĩ lại, hắn cảm thấy bản thân còn quá kém cỏi. Đáng lẽ, sau khi tránh thoát được cú cắn của Rắn Lục, hắn phải cầm rựa xông lên, chặt đầu nó.

Càng nghĩ tới rắn, hắn càng lo lắng. Hắn đã lỗ mãng và quá hấp tấp rồi.

Ban đầu, hắn cho rằng mình mang ủng da, đeo găng tay, cầm Rựa mở đường thì sẽ an toàn. Rắn nghe tới tiếng động thì sẽ bỏ đi. Nhưng hắn không nghĩ tới chuyện:
Nhiều loài rắn không bỏ chạy, mà còn có thể tấn công ngược trở lại
.


Không những rắn, ta còn phải đề phòng nhiều loài ‘động vật có độc’ khác nữa.



Không lẽ bây giờ quay về, lên cấp 5 hoặc cấp 6 rồi hẵng đi.



Thấy việc khó liền lùi bước, chả lẽ cuộc đời ta cứ mãi vậy sao?



An toàn thăng cấp, nguy hiểm thăng cấp, giữa hai cái này, ta chọn cái nào? Đương nhiên là chọn an toàn. Kẻ thức thời là một trang tuấn kiệt, kẻ liều mạng là một thằng điên
.


Hôm này rời đi, ngày mai ta gặp khó khăn thì ta cũng rời đi. Chẳng lẽ ta gặp một chút khó khăn là ta liền từ bỏ.



Nếu như thế, ta dùng dị năng này đi ăn trộm, ăn cướp cho nhanh!


Nghĩ thông suốt điều này, tâm linh của Nghĩa sáng sủa hơn. Ánh mắt hắn hướng về trước với một tinh thần cực kỳ kiên định.

-----------

Đi thêm chừng hai trăm mét, Nghĩa đến một hồ nước đầy bèo và rong rêu. Xung quanh hồ nước có rất nhiều Ếch và Nhái. Ngoài ra còn có Chàng Hiu. Nghĩa thấy những loài động vật, miệng liền cười vui sướng.

Cười không được lâu, hắn phát hiện một vấn đề khó chơi nên lâm vào ảo não.

Những loại động vật này cực kỳ nhạy cảm, hắn phải bắt chúng như thế nào? Nếu bắt một con thì những con khác sẽ bỏ chạy. Dù hắn dùng kỹ năng
Đánh Tại Vô Hình
hay dùng Ná bắn thì cũng không giết được bao nhiêu.


Thôi kệ, con muỗi cũng là thịt


Đến một vị trí thích hợp, Nghĩa đặt ba lô xuống đất, sau đó lấy Ná ra ngoài. Vì trong bị quần của hắn có sẵn đạn, cho nên hắn không lấy đạn trong ba lô. Những viên đạn mà hắn dùng là những viên bi thủy tinh, gồm hai loại, một loại có đường kính 2 cm và một loại có đường kính 3 cm. Nghĩa mua mỗi loại 500 viên. Trong đó, loại 2 cm có giá 300 đồng 1 viên, loại 3 cm có giá 500 đồng 1 viên.

Nghĩa bỏ đạn 2cm vào bọc, rồi kéo Ná.


Phốc
. Con Ếch gần hắn nhất ra đi. Một nguồn năng lượng nhập vào cơ thể hắn. Nó tầm 0,05%, nhiều gấp 5 lần năng lượng của giun.

Hắn kéo Ná lần thứ hai.


Phốc
. Một chú nữa lại ra đi. Chú này cách chú thứ nhất hơi xa nên không nghe được động tĩnh.


Phốc
. Đây là chú thứ ba. Lý do khiến hắn bắn chính xác như vậy là do tố chất của hắn rất cao. Hắn đã tập bắn ở nhà. Trong phạm vi 20 mét, độ chuẩn xác cao tới 90%; phạm vi càng xa thì độ chuẩn xác càng giảm. Nhưng hắn tin, nếu như tố chất của hắn tăng cao hơn nữa thì độ chuẩn xác của hắn càng ngày càng cao.


Phốc
.
Phốc
.
Phốc
.

Giết tới con ếch thứ sáu, Nghĩa không thể giết thêm được nữa, bởi vì nhóm động vật này đã chạy mất dép.

Lúc này, trời đã đứng bóng, Nghĩa cảm thấy có chút đói bụng nên tới nhặt những con ếch bị bắn chết. Hắn muốn ăn ếch nướng.

Khi ếch nướng chín, hắn liếm môi và nhấm mồi.

Cắn một lát đầu tiền, mặt mày của hắn bí xị.

Hắn quên mất một điều, năng lượng trong cơ thể của ếch đã được đưa vào kho Năng Lượng Thăng Cấp. Bây giờ thịt ếch không hề có mùi vị và năng lượng.

Hắn cố gắng ăn hết con ếch, thịt ếch cực kỳ bở và nát. Hắn ăn tiếp con thứ hai, thứ ba, rồi thứ sáu. Bụng của hắn đầy, nhưng cơ thể không hề có chút sảng khoái nào cả. Hắn biết thứ mình nuốt vào là đồ phế thải chứ không phải là thịt ếch.

Điều này khiến hắn đau đầu vô cùng. Phải biết rằng, hắn đem theo rất ít lương khô, nhưng thứ lương khô này chủ yếu là dùng để ăn vặt hoặc nhằm để đề phòng tình huống bất ngờ.


Trở về sao?
.

Hắn không muốn trở về sớm như vậy.


Tiến tiếp sao, lỡ như lạc đường thì sao?
.


Aiii…
Nghĩa thở dài một tiếng. Hắn cảm thấy:
Hắn quá ngu, chuyện đơn giản như vậy mà hắn cũng không nhớ
. Hắn không có bản đồ, cũng không có thiết bị định vị GPS, thế nên hắn không dám tiến vào sâu hơn. Bởi vì nếu như lạc đường, hắn chỉ có nước chết đói.


A… Đúng rồi, bản đồ! Tại sao ta lại quên mất cái này nhỉ? Trong Divide and Fight cũng có bản đồ mà!


Nghĩ tới đây, hắn liền niệm tinh thân, lòng thầm hô:
Bản đồ, bản đồ…


Ngay sau đó, một khung bản đồ hiện trong đầu của hắn. Nó không phải bản đồ thế giới hay bản đồ khu vực. Nó là một tấm bản đồ vẽ lại những nơi mà hắn đã đi qua.


Phòng trọ, chợ Nam Ô, lò giết gà, bờ biển, chợ Hòa Khánh, quán internet, tiệm rèn,…, đây đều là những nơi mà ta đã đi qua. Ừm, lúc ta bị sét đánh, những khu vực ta đi qua không có xuất hiện. Vậy cái bản đồ này xuất hiện khi ta thăng lên Cấp 2. Nghĩa là nó xuất hiện cùng một lúc với Bảng Kỹ Năng, chỉ là do ta không chú ý mà thôi.



Để xem, để xem…


Nghĩa Võ Đang đứng dậy, đi về phía trước. Hắn vừa đi vừa niệm bản đồ. Từ đó, hắn kết luận những nơi hắn đi qua và những phạm vi mà hắn nhìn qua đều sẽ được lưu trữ trong bản đồ.

Điều đáng nói, bản đồ của hắn còn có chức năng phóng to thu nhỏ. Chức năng này khá giống với Google Maps. Nghĩa là chỉ cần hắn muốn nhìn thấy nơi ở của mình, hắn chỉ cần phóng to bản đồ. Không những thế, hắn còn có thể nhìn thấy bàn ghế giường trong phòng của mình. Hắn còn thấy hình ảnh của chị Kim Anh, hình ảnh chị Kim Anh ở trong bản đồ là lần cuối cùng mà hắn nhìn thấy. Nói chung, Bản Đồ của hắn mạnh hơn Google Maps rất nhiều, trong đó phải kể tới sự rõ ràng, cập nhật cơ sở dữ liệu và khả năng dùng tinh thần định vị khu vực. Nhưng nó cũng có một nhược điểm, đó là phải mở rộng bản đồ bằng cách thủ công.

Vì để kiếm chứng những điều trên, đồng thời xem xét thử Bản Đồ của hắn có cập nhật lại cơ sở dữ liệu hay không, nên hắn dời một cục đá đi chỗ khác. Xong xuôi, hắn niệm Bản Đồ. Không ngoài dự đoán của hắn, Bản Đồ thực sự cập nhật lại cơ sở dữ liệu. Cục đá trên bản đồ đã bị dịch chuyển.


Có cái bản đồ này thì lo gì lạc đường. Nếu sợ lạc đường thì học kỹ năng 3 của Nhà Tiên Tri, sau đó biến về nhà.


Tương lai quá tươi đẹp, tinh thần cũng tươi đẹp theo.

Lúc hắn quay trở lại chỗ nướng ếch, hắn toan định lấy lương khô thì bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề. Nếu như bản đồ xuất hiện thì Tiệm Trang Bị cũng phải xuất hiện. Nghĩ tới đây, đầu óc hắn kết nối tới Tiệm Trang Bị.

Tiệm Trang Bị xuất hiện theo suy nghĩ của hắn. Tại trong đó, hắn thấy rất nhiều loại trang bị. Những loại trang bị này cực kỳ quen thuộc, bọn chúng đều có ở trong game. Nghĩa Võ Đang niệm tinh thần, điểm mua một thanh kiếm, thế nhưng cơ thể của hắn không thay đổi gì cả. Hắn đoán, hắn không đủ vàng.


Vàng này là gì đây. Giết quái không nhận được vàng, chỉ nhận được năng lượng. Chẳng lẽ vàng ở đây là Năng Lượng Thăng Cấp. Thế nhưng Năng Lượng Thăng Cấp hiện tại là 88%, tại sao ta không thể mua được vũ khí.



Chẳng lẽ vàng ở đây là vàng trong hiện thực. Được rồi, được rồi, sau này ta kiểm tra, bây giờ muốn kiểm tra thì cũng không được
.

Sau khi kiểm tra Bản Đồ và Tiệm Trang Bị, Nghĩa Võ Đang ăn lương khô tạm thời. Tiếp theo đó, hắn đi về khu vực gần hồ nước. Lúc này một số ếch và nhái đã tụ hợp trở lại. Nghĩa nhìn một lát, sau đó cầm lấy hạt giống và chuẩn bị sử dụng kỹ năng.


Khi sử dụng kỹ năng Hạt Giống, Ma Cây được triệu hồi và gây thêm 50 sát thương xuống khu vực quanh Ma Cây. Sinh mệnh của Ếch và Nhái chắc chắn dưới 50 điểm. Hi vọng kỹ năng này sẽ giúp đỡ ta.


Trên thực tế, hi vọng của Nghĩa Võ Đang không thể thực hiện. Khi Ma Cây xuất hiện, vụ nổ giết một số ếch và nhái. Năng lượng từ trong cơ thể của ếch và nhái nhập vào người của Nghĩa.

Điều này có nghĩa là hi vọng ăn thịt ếch của hắn hoàn toàn xa vời.


Được rồi, đây là kỹ năng là của ta, thế nên dị năng của ta và linh hồn của sinh mệnh phán định là ta giết nó. Không biết, nếu như Ma Cây giết chết sinh mệnh thì nó sẽ phán định như thế nào? Hi vọng Ma Cây là một sinh mệnh riêng biệt
.

Nghĩ vậy, Nghĩa Võ Đang muốn xuống hồ bắt cá. Nhưng nhìn thấy hồ nước quá nhiều rong reo và bèo nên tỏ ra ngần ngại:
Lỡ như dưới đó có rắn độc thì sao?


Vì cẩn thận, hắn cầm dao đi đào trùn. Không lâu sau đó, Nghĩa bắt được một con giun. Nghĩa ra lệnh cho Ma Cây giết nó. (Trùn là con giun)

Một nguồn năng lượng xâm nhập vào cơ thể của Nghĩa theo liên kết tinh thần giữa Nghĩa và Ma Cây. Nghĩa biết, Nghĩa đã đoán sai.

Nhưng giờ khắc này, hắn cũng đã chứng minh được một suy đoán. Động vật có linh hồn, khi nó bị giết hại, oán niệm của nó sẽ xông về phía người giết hại nó. Tại đó, dị năng của Nghĩa sẽ khiến linh hồn của động vật mang theo tất cả năng lượng trên cơ thể của nó xông về phía Nghĩa theo con đường mà oán niệm đã đi. Suy đoán này được chứng thực thông qua việc năng lượng tiến tới Ma Cây, sau đó mới chạy về phía Nghĩa.

Nghĩa không ngờ rằng, mình suy đoán lung tung như vậy mà cũng hợp lý. Điều này khiến hắn quyết định nâng cao tinh thần ảo tưởng và suy đoán.

Nếu như đây là sự thật thì thuyết pháp kẻ sát sinh sẽ bị oán niệm bám thân là có cơ sở. Giết càng nhiều, sát khí càng cao. Sát khí càng cao, kiếp sau sẽ không thành người.

"Nói vậy, kiếp sau ta không phải là người @@!"
 
Ta Không Muốn Nghịch Thiên A
Phàm full rồi hãy tới https://ebookfree.com/mot-khong-xem-chung-lien-vo-dich-roi/
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Divide And Fight.