• 1,148

Chương 112: Thú giỏi kiếm tiền


Sau khi rời khỏi rừng rậm không lâu, bọn họ bỗng đụng phải một người.

Đó là một tu sĩ Kim Đan, PS: Tu sĩ loài người! Có8 vẻ như Thần Ninh quen biết người đó, vừa nhìn thấy gã đó từ xa, đôi mày của hắn đã chau lại với vẻ mặt đầy cáu kỉnh.

3
Chủ nhân.
Gã đó ôm quyền hành lễ với Thần Ninh, không thèm liếc mắt tới Chúc Dao đang đứng bên cạnh, khuôn mặt thoáng nét ki9êu ngạo:
Giám bảo hội năm nay đã chuẩn bị xong xuôi, chủ nhân tới đảo Mịch Bảo luôn chứ ạ?

Không.
Thần Ninh buông một chữ 6lạnh lùng.
Vì thế tầng một gần như đông đến con kiến cũng không lọt, còn tầng hai tầng ba chỉ lác đác vài người, tầng bốn lại càng yên tĩnh hơn, đoán chừng mấy năm cũng không được một hai lượt khách.
Còn về tầng năm, nơi này thuộc sở hữu của riêng Thần Ninh, theo lời của tổng quản Kim Đan đến đón bọn họ thì từ xưa đến nay chưa có ai dám bước chân vào.
Nhưng hiện nay, Thần Ninh lại vô cùng nhiệt tình mời Chúc Dao lên đó.
Bây giờ hai bên còn đang trong giai đoạn cố gắng nâng cao thực lực, thỉnh thoảng chỉ ganh đua vài ba câu ngoài mặt mà thôi.
Chúc Dao hoàn toàn không thể nhúng tay vào những chuyện như thể được, dù sao cô cũng không thể vượt nghìn trùng xa xôi tới khuyên can họ.
Hơn nữa, Chúc Dao cũng đã làm xong tất cả các công tác chuẩn bị rồi, vì thế trong một trăm năm này, cô cũng không biết nên làm gì nữa? Hay là điều tra cái bóng làm cô có cảm giác bất an ấy? Chúc Dao do dự một hồi, sau đó nhìn về phía Thần Ninh đang trưng ra vẻ mặt chờ mong.
Chúc Dao đi một vòng tầng một để tìm và xem xét ghi chép về những sự vật kỳ bí hay nội dung đồn đại cổ xưa, nhưng mãi mà không tìm được thứ mình muốn.
Cô chỉ có thể lên tầng hai, tài liệu trong tầng hai thì càng đơn giản hơn, ngoài công pháp ra cũng chỉ có kỹ năng sống.
Một tiếng sau, Chúc Dao vừa bước vào tầng bốn đã quét một lượt tất cả thẻ ngọc, nhưng vẫn không có thông tin nào liên quan đến cái bóng.
Hồn phi phách tán: Người có ba hồn bảy phách, dù xác thịt chết thì vẫn còn hồn phách luân hồi, hồn phi phách tán nghĩa là ba hồn bảy phách đều tan biến, mãi mãi không được siêu sinh.
Nhưng tuổi thọ của yêu thú cấp mười quả thật là quá dài, cứ ở dí trong rừng rậm quá lâu cũng thấy chán, Thần Ninh chính là một con yêu thú rảnh rỗi đến phát điên.
Sau khi vào cấp mười, hắn liền hóa hình trà trộn vào giới tu sĩ loài người, hơn nữa còn rất có đầu óc kinh doanh, liên tiện tay mở một cửa hàng trong thành trấn của tu sĩ loài người.
Cô còn tưởng chỗ này cùng lắm giống như một siêu thị quy mô lớn mà thôi, nhưng giờ mới biết không ngờ nó lại là cả con phố.
Trên phố bán đủ loại linh phù, pháp khí, thảo dược, đan dược,...
ngay cả hiệu cầm đồ cũng có.
Do là yêu thú cấp cao nên những linh thảo linh dược hay vật quý hiếm gì đó trong rừng rậm gần như hắn đều có thể tùy ý lấy, những yêu thú khác cũng không dám ho he tiếng nào.
Vì thế tình hình kinh doanh ngày càng phất lên, chỉ trong mười nghìn năm ngắn ngủi, Tề Vật Các đã trở thành chuỗi trung tâm mua sắm giao dịch lớn nhất giới tu tiên.
Khi đứng trước nơi gọi là Tề Vật Các, Chúc Dao mới giật mình hoảng hốt.
Gã nhất thời hiểu ra, thì ra chủ nhân đang mong muốn chiêu mộ cô ta về phe bọn họ, thế là gã vội vàng sửa lời cố đấm ăn xôi:
Giám bảo hội rất náo nhiệt, không biết vị đạo hữu này có muốn cùng tham gia không?

Ta còn có việc.
Tuy Chúc Dao cũng rất hiếu kỳ nhưng mang theo nhóc củ cải thì không tiện lắm.

Trụ sở Tề Vật Các ở ngay đằng trước thôi, sẽ không mất nhiều thời gian đâu.
Gã tiếp tục khuyên bảo:
Hơn nữa, bên trong còn có rất nhiều hàng cao cấp, không chỉ là vật quý hiếm lạ mà còn là công pháp sách cổ, cần gì có đó.

Công pháp sách cổ ư?
Chúc Dao hơi ngẩn người, cô đột nhiên nhớ tới cái bóng kỳ dị sau lưng Mộc Mị Nhan.

Đúng vậy, trong Tàng Thư viện của Tề Vật Các có đủ loại công pháp sách cổ, đây cũng là nơi sưu tập sách hoàn thiện nhất giới tu tiên.
Trận chiến giữa những người phụ nữ của Mộc Mị Nhan và Nguyệt Hàn Tinh một trăm năm sau sẽ chính thức mở màn.
Tổng quản bày tỏ, đầu óc lúc này hình như không đủ dùng nữa.
Yêu thú cấp mười có thể hóa hình, hơn nữa đều có tuổi thọ dài hơn tu sĩ loài người, nhưng muốn phi thăng thì lại rất khó, vì thế rất nhiều yêu thú sẽ không dễ dàng nâng tu vi của mình lên cấp mười một trước khi tuổi thọ hết.
Bởi vì lên cấp mười một có nghĩa là bước vào Phi Thăng kỳ, không chừng một ngày đẹp trời nào đó sẽ có lôi kiếp Phi Thăng giáng xuống, phi thăng được thì tốt, còn không được thì hồn phi phách tán
là cái chắc.

Tài liệu trong Tàng Thư Điện gì đó đầy đủ như thế thật sao? Thần Ninh vội vàng gật đầu:
Chỉ cần trên đời này có, Tàng Thư viện cũng sẽ có, nhất là tầng trên cùng, nơi đó còn có rất nhiều công pháp và sách cổ còn chưa xuất hiện trên đời này.

Chẳng phải tầng trên cùng ngoài chủ nhân ra không ai được vào sao?
Tu sĩ Kim Đan đột nhiên lẩm bẩm một câu.
Thần Ninh quay đầu liếc gã một cái sắc lẻm, gã tu sĩ lập tức câm miệng, hôm nay chủ nhân đáng sợ quá đi mất.
Nhất thời, gã lại càng hiểu kỹ về thân phận của hai người đứng bên cạnh hơn.
Huống chi những pháp quyết sư phụ để lại cô còn chưa xem hết nữa là.
Nhìn thấy từng hàng thẻ ngọc dày đặc, Chúc Dao cảm thấy rất may mắn khi thế giới này còn thứ có ích như thần thức, không cần phải mở từng quyển tra cứu, chỉ cần quét thần thức qua là có thể biết nội dung đại
khái được khắc trong thẻ bài.
Chúc Dao lẳng lặng nhìn Thần Ninh một cái, cô bỗng có cảm giác được gặp đại gia phố núi.
Cả con phố đều là của hắn.
Hơn nữa, nghe ý của tu sĩ Kim Đan kia thì đây chỉ là trụ sở Tổ Vật Các, ở những khu mua bán tu tiên khác còn có nhiều chi nhánh nữa.
Trong lòng Chúc Dao thoáng trào lên một cảm giác, thế giới này đảo điên.
Thần Ninh, ngươi chỉ là thú thôi mà cũng thành công như thế, có từng nghĩ đến cảm giác của con người không hả? Nơi gọi là Tàng Thư viện là một tòa lầu có năm tầng, diện tích không lớn, từ xa xa nhìn lại trông rất giống một tòa tháp cổ Khi bước vào liền phát hiện bên trong có một không gian khác, lớn hơn vẻ ngoài đến gấp đôi, khắp nơi đều là giá sách, trên mỗi giá sách có rất nhiều ngăn nhỏ, mỗi ngăn đều đặt thẻ ngọc.
Thần Ninh nhiệt tình giới thiệu cho Chúc Dao mỗi tầng lầu, tầng lầu bình thường này thường cất chứa các ghi chép bút ký đủ thể loại, cơ sở nhập môn của các kỹ năng sống như luyện khí chế phù, và cả công pháp tu sĩ Luyện Khí và Trúc Cơ có thể tu luyện, tầng hai và ba đều là công pháp tu sĩ Trúc Cơ đến Kim Đan có thể tu luyện, cũng như các kỹ năng cuộc sống trung cấp, tầng bốn chính là khu kỹ năng cao cấp mà chỉ tu sĩ Nguyên Anh trở lên mới có thể bước vào.
Tu sĩ Kim Đan lập tức lạnh toát cả người, gã chỉ nói đúng sự thật thôi mà, rốt cuộc câu nào đạp trúng bom vậy hả? Thế là gã quay sang nhìn thẳng vào hai người đang đứng bên cạnh chủ nhân.
Đứa bé vừa nhìn đã biết là người phàm, còn cô gái bên cạnh...
không ngờ gã lại không nhìn ra tu vi của cô ta, có vẻ như là trên Nguyên Anh, xét thấy mức độ xem trọng của chủ nhân với cô ta, chẳng lẽ là tu sĩ Hóa Thần?
Gã nghệch mặt ra, dường như cũng không ngờ chủ nhân của mình lại phũ phàng với mình như thế, mãi một lúc lâ5u sau mới lấy lại tinh thần, gã mở lời khuyên nhủ:
Chủ nhân à, những năm trước giám bảo hội đều do ngài chỉ đạo trực tiếp, giờ nếu ngài không đi, thuộc hạ sợ người đồng phức tạp sẽ xảy ra chuyện không hay, giám bảo hội cũng khó mà diễn ra thuận lợi.

Vậy thì thôi, khỏi tổ chức nữa.

Gã tu sĩ Kim Đạn nghe như sét đánh bên tai, dường như không tin được những gì mình vừa nghe thấy, gã hoảng hốt nhìn Thần Ninh với từng cơ mặt căng ra như đang gào thét.
Chủ nhân, ngài sao thế? Chuyện gì đã khiến ngài trở nên thể này vậy chủ nhân? Đó là sự kiện mà ngài thích nhất mà.

Được rồi, không còn chuyện gì khác thì đi nhanh đi.
Thần Ninh phất phất tay về phía gã tu sĩ Kim Đan như đuổi ruồi nhặng.
Khuôn mặt gã tu sĩ Kim Đan vẫn đang sượng cứng, nghĩ thế nào cũng không hiểu tại sao mới chỉ xa nhà vài ngày mà chủ nhân đã trở nên thế này? Đừng nói bị ai đoạt xá rồi nhé?
Giám bảo hội là cái gì thế?
Chúc Dao không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, nhiều chuyện hỏi một câu.
Thần Ninh cười lơ đãng đáp:
Không có gì, chỉ là nơi bán vài thứ linh tinh ấy mà.

Trung tâm giao dịch à?
Chúc Dao hỏi tiếp, cô đến với thế giới này đã lâu nhưng còn chưa được dạo chơi phố phường bao giờ.

Bọn ta không phải tổ chức giao dịch bình thường đâu.
Thấy vẻ mặt mờ mịt của Chúc Dao, tu sĩ Kim Đan không khỏi bất cằm lên, kiêu ngạo nói:
Bọn ta là Tề Vật Các, mỗi trăm năm sẽ tổ chức hội giao dịch một lần, những sản phẩm đấu giá trong hội giao dịch đều thuộc hàng quý hiếm, cho dù là công pháp, pháp quyết thượng cổ, hay tiền thảo hiểm có, cũng như các loại pháp bảo cao cấp, chỉ cần có linh thạch đều có thể tham gia đấu giá để giành bảo vật.

Ồ.
Thì ra là hội đấu giá, hơn nữa nghe có vẻ rất cao cấp, Chúc Dao quay đầu nhìn sang Thần Ninh:
Ngươi đã có việc thì cứ xử lý việc của ngươi trước đi, không cần đi theo ta đâu.
Nghe xong lời của Chúc Dao, vẻ mặt Thần Ninh tối sầm xuống.
Trông vẻ dứt khoát không có ý thương lượng của Chúc Dao, Thần Ninh quay sang trừng mắt nhìn kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này với ánh mắt đầy sát ý.
Chúc Dao lườm hắn một cái, sau đó đi thẳng tới tầng một.
Cô muốn tìm tài liệu về cái bóng chứ không phải công pháp lợi hại gì đó.
Thông thường, tu hành đến cảnh giới Hóa Thần thi công pháp nên biết cũng biết rồi, tất nhiên không thèm xem những thứ trên tầng năm kia.

Chủ nhân, hay là chúng ta lên tầng năm xem thử?
Thần Ninh lại bắt đầu mạnh mẽ đề xuất:
Nơi đó cất chứa những công pháp thất truyền mà ta tự tay sưu tầm đấy, còn có rất nhiều trang điển tịch cổ xưa không còn nguyên vẹn, những thông tin bí ẩn và điển tịch quan trọng.
Hơn nữa, chắc chắn là bản độc nhất không ai có trong tay.
Chúc Dao hơi chau mày, cô cảm thấy lời tên này không đáng tin lắm, ở đây càng lên tầng cao hơn thì nội dung lại càng ít đi, nhất là tầng bốn, cả tầng chỉ có tầm mười mấy thẻ ngọc.
Có thể thấy tầng năm sẽ càng ít hơn

Vậy thì đi.
Chúc Dao cuối cùng cũng gật đầu, sau đó ngự kiếm bay về hướng tu sĩ Kim Đan vừa tới.

Chủ thượng, chờ ta với.
Thần Ninh mừng rỡ lập tức đi theo cô.
Nhưng gã tu sĩ Kim Đan lại nghe như sét đánh bên tai:
Chủ thượng
? Từ lúc nào trên đầu chủ nhân lại có thêm một chủ thượng nữa vậy? Gã ta làm tổng quản của Tề Vật Các nhiều năm như thể sao lại không biết gì? Chẳng phải T Vật Các là do chủ nhân mở sao?
nữa.


Chủ nhân, dù sao đã tới rồi, thôi thì cứ lên xem xem thế nào?

Vậy thì đi xem thử.
Dù sao cũng đã tới rồi.

Nghe thấy cô đồng ý, Thần Ninh lúc này mới mừng rỡ đi trước dẫn đường, tầng thứ năm trông có vẻ nhỏ hơn những tầng dưới rất nhiều.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.