Chương 189: Thân lực online
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2151 chữ
- 2021-12-31 05:31:36
Thỉnh thoảng có vài bóng đen bay đến cô cũng không khách sáo dùng sét đánh cho chúng tan thành khói.
Những bóng đen này ch8ỉ là Ma tộc chưa hoàn toàn thoát khỏi phong ấn, sức mạnh cũng không đầy đủ nên cô đối phó khá dễ dàng.
Tuy trận pháp này của cô có tác dụng nhưng cũng không chịu được một loạt công kích liên tiếp như vậy, choang một tiếng, nó vỡ tan như thủy tinh.
Khi cọc bằng còn lại sắp bay đến, ngàn vạn ánh chớp đột nhiên lóe lên, đan thành một hình cung bọc xung quanh Chúc Dao.
Hắn ngã ầm một tiếng ở gần chỗ cô.
Tiểu Lục!
.
Ánh chớp dần tan đi, trong nháy mắt một luồng ma khí dài len lỏi đâm vào bên trong.
Thôi xong, cô sắp thành con nhím rồi.
Cô biết đây là bản năng khắc sâu trong huyết mạch của Thần tộc, bản năng sống mái với Ma tộc.
Nhưng bây giờ cô lại không thể di chuyển, chỉ có thể liều mạng đè nén cảm giác kích động trong người, tập trung khởi động phong ấn.
Dưới chân cô hiện lên một loạt những phù văn, sau đó nó kéo dài về bốn phía.
Trong nháy mắt, ma khí ở những chỗ cô nhìn tới được đều bị phù văn này đánh tan hết.
Ngay giây phút cái gai kia sắp đâm vào người cô, đột nhiên có một ngọn lửa màu tím từ trên trời giáng xuống, thiêu rụi đám ma khí kia.
Chúc Dao ngẩng đầu nhìn lên, thấy không xa trên bầu trời có một con phượng hoàng lớn toàn thân cháy rực.
Sao loài chim ở cái thế giới này đều khó giao tiếp vậy hả? Mà hắn xin lỗi là vì chuyện lúc trước khi mình còn trong vỏ à? Vì hắn đẩy nên cô bị sinh non, lông đuôi vẫn chưa dài ra được.
Bà đây còn không trách ngươi, ngươi áy náy cái con khỉ gì hả? Bây giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính, Chúc Dao cũng không có thời gian gọi hắn quay lại nói chuyện, chỉ có thể nhanh chóng thúc giục phong ấn thì cả hai mới được cứu.
Không thể nào! Không lẽ thần lực còn có thể nạp online được à? Lúc này Chúc Dao cảm thấy dung lượng não mình có lẽ không đủ dùng.
Có thần lực này, không đầy một khắc đồng hồ, phong ấn đã hoàn toàn khởi động.
Rõ ràng tên Ma tộc này đã hoàn toàn thoát khỏi phong ấn,ma lực cũng
đã khôi phục hơn nửa.
May mà cô có chuẩn bị phương án dự phòng, bày hai trận pháp chồng lên nhau.
Còn có thuộc tính Lôi.
Gã Ma tộc kia hơi sửng sốt, sau đó hừ lạnh:
Để xem ngươi chống đỡ được đến bao giờ?
Cô hơi cắn môi đè nén cơn phẫn nộ trong lòng, bắt đầu kiểm tra điểm cực của phong ấn.
Thật ra cực phong ấn không khác với mắt của pháp trận là mấy, nó có tác dụng nâng cao hiệu quả phong ấn, nhưng cũng là vị trí yếu khó phòng thủ nhất.
Lúc đầu cô còn lo 3không biết tìm cực phong ấn của tầng phong ấn thứ nhất ở đâu, nhưng vào đến nơi rồi mới biết là mình lo thừa.
Cái chỗ đan9g lấp lóe ánh sáng đỏ, trôi nổi đầy phù văn lại toát lên thần uy kia, muốn người ta không nhận ra nó là cực phong ấn cũng khó.
Cô đáp xuống vị trí trung tâm, chỗ này đã hơi tối đi, lại gần mới thấy, xung quanh đã có vài cái xác khổng lồ, Long tộc, Kỳ5 Lân và cả Phượng tộc.
Khổ nỗi cô lại không thể dừng ở đây, nếu như quá trình đưa thần lực vào phong ấn bị gián đoạn thì phong ấn sẽ lập tức tan vỡ.
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Rốt cuộc sự tôn dựa vào đâu mà nghĩ cô có thể hoàn thành được nhiệm vụ này? Làm sao bây giờ đây? Chẳng lẽ lại đợi sự tôn sửa phong ấn khác xong rồi quay lại thế chỗ cho cô? Vấn đề là cô có chống đỡ được đến lúc đó không?
Ha ha ha...
Chúc Dao sửng sốt, tròn mắt:
Tiểu Lục?
.
Phượng hoàng dùng cách cô ba mét, trầm giọng nói:
Muội phải gọi ta là Lục ca, sao muội lại chạy vào đây?
Khi nó bay đến cách cô khoảng một mét thì bị trận pháp cản lại, tiêu tán trong nháy mắt.
Ồ?
Gã Ma tộc hơi kinh ngạc:
Ra là cũng có chút bản lĩnh, thảo nào có thể sống được đến bây giờ.
Trong nháy mắt bóng đen kia to lên gấp mấy lần, một cơn gió lạnh thổi qua, mấy trăm cọc bằng màu đen liên tiếp nhau lao đến trận pháp phòng ngự.
tiểu muội, ta xin lỗi.
Dứt lời hắn vọt về phía Ma tộc.
Mẹ kiếp!
Chúc Dao không nhịn được mắng, ta muốn người đi tìm cứu binh mà.
Chúc Dao sợ đến ngây người.
Ông trời đột nhiên đối xử với cô quá tốt, cô không thích ứng kịp thì biết làm sao? Làm ơn! Cô không kịp suy nghĩ, vừa truyền thần lực đột nhiên xuất hiện vào trong phong ấn, vừa cẩn thận cảm nhận dòng chảy của thần lực.
phong ẩn cũng không hề có chút phản ứng nào.
Hai tay Chúc Dao vẫn đặt ở trung tâm phong ấn, xúc động muốn khóc.
Những cọc băng đen bay đến càng nhiều, lao thẳng về phía vòng sét.
Lỗi trận mà Chúc Dao bày ra lần này là phiên bản thu nhỏ của cửu chuyển ngũ hành trận bên ngoài thần điện.
Mãi đến khi ký hiệu tràn đến nửa còn lại, hợp lại với ký hiệu giống hệt bên kia.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một pháp trận hình tròn khổng lồ, chia làm hai nửa một đen một trắng, trông hơi giống hình thái cực.
Sư tôn cử muội đến đây tu sửa phong ấn.
Trí nhớ của Chúc Dao bay về 400 năm trước, hình như Tiểu Lục vẫn luôn trấn thủ ở cực Nam, hai người họ cũng chỉ gặp nhau một lần trong nghi thức truyền thừa, không ngờ hắn vẫn nhận ra cô.
Nếu vậy để ta hộ pháp cho muội.
Hắn vung cánh lên, không có ý định biến thành hình người, mà đốt lên lửa nóng khắp bốn phía xung quanh, ma khí cũng bị xua tan không ít.
Cô không cam lòng! Nếu thần lực nhiều hơn chút nữa thì tốt biết bao.
Đột nhiên cô cảm thấy người mình thật ấm áp, thần lực khô kiệt lúc nãy tăng vọt trong nháy mắt, liên tục dâng lên trong cơ thể cô.
Không ngờ ở đây vẫn còn có người sống, đã thế còn là một con phượng hoàng.
Giọng điệu của gã đầy vẻ khiêu khích, mỗi từ đều lạnh như băng, cái lạnh đó thấm vào tận trong xương.
Chúc Dao không kìm được run rẩy, đáy lòng cũng trào lên cảm giác tức giận, không khống chế được cảm giác xông lên tấn công.
Máu chảy đầy đất nhuộm ánh sáng của phong ấn thành màu đỏ.
Chắc những Thần tộc này đều hy sinh để bảo vệ phong ấn, tim Chúc Dao nhói lên, có chút nghẹn ngào khó chịu.
Chúc Dao thở phào nhẹ nhõm, có người bên cạnh hộ pháp cô có thể tập trung đưa thần lực vào bổ sung.
Không biết trận đấu vừa rồi đã khiến đám Ma tộc khác chú ý hay vì nhận ra bọn họ muốn sửa chữa phong ẩn mà càng ngày càng có nhiều Ma tộc tụ tập đến đây.
Trong nháy mắt bóng đen kia đã bay tới gần cô thêm hai bước, chậm rãi ngưng tụ một quả cầu màu đen.
Nếu chỉ còn một mình ngươi, vậy chi bằng để ta tiễn ngươi một đoạn.
Vừa dứt lời, ma cầu màu đen kia lập tức bay về phía cô, Chúc Dao muốn tránh đi nhưng lại nhịn xuống.
Mẹ kiếp.
Cách cô năm thước, một thân hình mờ ảo đột nhiên xuất hiện, cả người đen như mực, xung quanh có khói đen bay lượn, ma khí tỏa ra nồng đậm.
Chúc Dao liều mạng truyền thần lực vào, chỉ hy vọng thần lực của mình đủ để khởi động phong ấn, trong lòng luôn tự nhủ nhất định sẽ khởi động được, nhất định sẽ khởi động được...
Cô bắt đầu cảm thấy thần lực càng ngày càng cạn kiệt, đến tận lúc một giọt thần lực cũng không ép ra được nữa...
Ngọn lửa vừa rồi là do nó nhả ra.
Sau khi cứu cô, phượng hoàng lớn lại đập cánh về phía gã Ma tộc kia, trong nháy mắt xung quanh gã cũng bùng lên ngọn lửa tím.
Nhưng hắn không nằm trên mặt đất lâu, một bên cánh còn lại cố gắng vung lên, mấy nhánh lông vũ bắn về phía Ma tộc:
Ta không sao.
Huynh mau đi khỏi đây...
Tìm sự tôn muội đến.
Tiểu muội!
Hắn đột nhiên ngắt lời cô:
Đừng lo, Lục ca có thể bảo vệ muội.
Ngọn lửa quanh người hắn thay đổi, biến thành màu xanh da trời, âm thanh cũng trầm hơn:
Và...
Tuy cô dùng thần lực bày trận thì uy lực có thể bằng trận gốc kia, nhưng vì thời gian quá gấp gáp nên trận pháp này không hoàn chỉnh như trận ngoài thần điện, chưa kể đến ngoài kia còn một tên Ma tộc.
Quả nhiên được một lúc, gã Ma tộc kia thấy thời gian tấn công quá lâu, sốt ruột phóng ra vô số ma khí quấn quanh trận pháp của cô, định dùng ma khí ăn mòn những tia chớp.
Chúc Dao không do dự nhiều, trực tiếp sửa lại phần bị hư hại, sau đó bày trận pháp phòng ngự trùng điệp ở xung quanh, đứng ở vị trí trung tâm kết ấn đưa thần lực vào khởi động lại phong ẩn.
Thế nhưng vừa mới đưa thần lực vào, Chúc Dao lập tức hối hận, vốn dĩ tể ấn không dùng được nhiều thần lực lắm, nhưng cô không ngờ cực phong ấn này lại cần lực lớn như vậy, thần lực cổ truyền vào như đá chìm đáy biển, không dây lên nổi một gợn sóng.
Lúc đầu Tiểu Lục còn khá nhẹ nhàng, nhưng sau đó số lượng quân địch tăng lên, hắn cũng dần rơi vào thế yếu.
Lúc này Chúc Dao chỉ có thể lo lắng suông, quan trọng hơn là thần lực trong người cô càng ngày càng ít đi, thậm chí có xu hướng khô kiệt, vậy mà cực phong ấn này lại không hề có chút phản ứng nào.
Cho dù trận pháp của cô có mạnh hơn nữa, nhưng thần lực lúc đầu bày trận cũng có hạn, hơn nữa cô còn cố gắng giữ lại năng lượng để tu sửa phong ấn, không bao lâu sau những ánh chớp càng ngày càng mờ.
Mà hơi thở lạnh lẽo của ma khí càng kích thích bản năng Thần tộc của cô tăng đến cực hạn, toàn thân căng cứng, chỉ hận không thể lao ra giết gã chết tươi nhưng lại không thể không khống chế bản thân.
Cô biết rõ ràng năng lượng này không thuộc về mình, nhưng lại có cảm giác vô cùng gần gũi thân thiết.
Bản thân cô còn chưa làm gì, nhưng thần lực này lại như có ý thức riêng, không ngừng tiến vào, yên lặng tụ lại trong người cô rồi theo cơ thể chảy vào phong ấn.
Nếu còn tiếp tục như vậy cả hai người họ đều sẽ có chuyện.
Nửa khắc sau, Tiểu Lục không tránh kịp nên bị Ma tộc bắn trúng, một bên cánh rũ xuống, máu tươi phun ra.
Cô kiểm tra xong thì thấy điểm này không tổn hại gì lớn lắm, chỉ là thân lực bị xói mòn, nên mới không thể hoạt động được nữa.
Vậy nên chỉ cần tu sửa một chút và bổ sung thêm thân lực là được.
Chúc Dao nghe thấy một tiếng hét thảm, bóng đen trong đám lửa lập tức nhạt đi vài phần.
Tiểu Thất, muội không sao chứ?
Một giọng nam quen thuộc mang theo chút lo lắng thấp thỏm vang lên.
Sao lại có thể như vậy, rốt cuộc là ai thiết kế ra cái cực phong ấn này hả, chẳng khoa học chút nào? Chẳng lẽ cô phải login phiên bản tiếp theo ở
đây?
Chúc Dao ngạc nhiên phát hiện, luồng thần lực xuất hiện bất ngờ này được truyền
trực tiếp vào người mình qua lòng bàn chân, thần lực mang theo khí tức cổ xưa nồng đậm.
Xem ta tìm được gì này?
Một giọng nam âm u lạnh lẽo vang lên, trong nháy mắt xung quanh tối thêm một chút.
Trong đầu Chúc Dao hiện ra hai chữ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.