• 1,148

Chương 259: Còn dư phần thưởng nào không?



Chủ nhân, ta có chuyện...
Hạt Vừng bò trở lại, giơ hai chân trước đứng thẳng người:
Cả thể xác và tinh thần của thú thú đều ch8ịu tổn thương, muốn được vỗ về, muốn được ôm.
Khoé miệng của Chúc Dao giật giật:
Cút! Mi là trẻ con à?
Chỉ có trẻ con mới cần3 được ôm thôi nhé!
Tỉnh rồi à?
Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, đầu giường xuất hiện thêm một bóng người mặc quần áo màu trắng. <9br>
Chúc Dao cảm thấy ấm áp hẳn lên, nỗi ấm ức chất chứa trong lòng trào ra ngoài như nước lũ:
Sư phụ...

cả tâm hồn 6và thể xác của đồ đệ đều chịu tổn thương, muốn được ôm!
Hạt Vừng:
...
Nguyệt Ảnh:
...
Bàn tay Ngọc Ngôn đang chuẩn bị bắt mạ5ch cho cô bỗng khựng lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, dường như lửa giận ngập trời sắp bộc phát ra ngoài, hắn nhấn mạnh từng câu từng chữ:
Tại sao lại tự ý dẫn oán khí vào cơ thể?

Ặc...
Cái kiểu hỏi tội này hơi sai sai nha! Sao bảo là sau khi gặp lại sẽ ôm nhau khóc lóc như trong tập phim cuối cùng cơ mà? Lần đầu tiên trong cuộc đời Ngọc Ngôn cảm thấy tức giận đến nỗi muốn đánh người, quay đầu nhìn hai chướng ngại vật bên cạnh.

Hạt Vừng:
Chủ nhân, ta chợt nhớ ra Bạch Nguyên đại nhân tìm ta có việc, ta đi trước đây.
Nguyệt Ảnh:
Dao tỷ tỷ, lát nữa để lại đến thăm tỷ.
Hai người lao vút ra ngoài, thoáng cái đã không thấy bóng dáng.
Giới Linh, anh nói thật đi, liêm sỉ của anh bao nhiêu tiền một cận thế? Chúc Dao thở dài thườn thượt, tuy khung đối thoại này hơi rẻ tiền nhưng không thể phủ nhận là đến rất đúng lúc.
Oán khí giải quyết xong rồi, chắc Giới Linh cũng muốn đổi bản đồ đánh boss cho cô rồi.
Do dự một lát, cô vẫn chọn gói A.
Chúc Dao lo lắng vô cùng, những gì Vương Từ Chi vừa nói đã khiến cô hết hồn hết vía rồi.
Hai em trai một tay mình nuôi lớn mà yêu nhau thì chắc chắn là do cách giáo dục của cô có vấn đề.
Cô cảm thấy nên giúp hai người phân tích tỉ mỉ kỹ càng, tốt nhất là phải ngăn chặn lại từ khi mới manh nha.
Lần này còn nói là dù thế nào cũng phải đưa cô lên.
Cô lại thở dài rồi vỗ vai cậu nhóc, sâu xa nói:
Haizzz, nhóc à, đây chính là phiền muộn khi có người yêu, chàng trai độc thân như đệ không hiểu được đâu.

...
Khoé miệng của Vương Từ Chi giật giật, sao lại có cảm giác bản thân như đang bị châm chọc vậy nhỉ? Còn nữa,
người yêu
là pháp khí gì? Ghê gớm lắm sao?
Chuyện ta có thể làm lúc này chính là nhanh chóng tu luyện, vợ chồng cùng nhau cố gắng đồng lòng vun đắp gia đình.
Chúc Dao lại thở dài:
Không nói nữa, nhóc con, ta phải đi tu luyện đây.
Đừng nhớ ta, ta sẽ luôn sống trong trái tim mọi người.

.
Rốt cuộc tỷ ấy không thích tu luyện đến mức nào cơ chứ!
À, đúng rồi, giúp ta nói với Nguyệt Ánh một tiếng, Hạt Vừng thì thôi, đừng làm phiền nó quấy rối Bạch Nguyên.

Ặc...

Đừng mà, sư phụ!
Chúc Dao ôm chặt chân của người nào đó gào khóc:
Thần thiếp không làm được đâu!

Không cần lo lắng.
Ngọc Ngôn đưa tay vuốt tóc đồ đệ nhà mình theo thói quen, thấp giọng nói:
Cho dù thế nào ta cũng sẽ ở bên nàng.

...
Thế còn đáng lo hơn đấy.

Hay là sư phụ cứ phi thăng trước đi?
Ngọc Ngôn đen mặt lạnh lùng nhìn cô, lời nói ra giống như sắp đóng băng:
Lần trước ta phi thăng trước đây.
Kết quả là mới chớp mắt nàng đã đi tìm chết rồi.

ẶC...
Ta sai rồi! o
-
_ Mức độ đáng tin cậy của đồ đệ bằng không, thật là quá bi kịch.
Dưới ánh nhìn chăm chú của cô, lửa giận của người nào đó dần dần biến mất, gương mặt mới đây còn giống như băng tuyết ngàn năm dẫn dịu đi, cuối cùng hắn thở dài, đưa tay kéo đồ đệ vào lòng, cảm xúc hỗn loạn trong lòng mới tạm trở nên ổn định.
Chúc Dao dùng sức ôm chặt hắn, cho đến khi xung quanh đều là hơi thở lành lạnh quen thuộc của hắn.
Cô lại dùng sức cọ cọ, trái tim dần trở nên ấm áp.
Thật chẳng có nghĩa khí gì cả, có thế nào thì ta cũng từng cứu kiếp trước của con gái ông đấy.

Chúc Dao tỷ, sắp tới tỷ có dự định gì không?
Vương Từ Chi hỏi.

Không biết.
Cô lắc đầu, cô đã nghĩ ra cách để loại bỏ oán khí rồi, Giới Linh không đưa cô đến nơi làm nhiệm vụ khác mà lại đưa cô trở lại, chắc là không muốn bắt cô giải quyết nốt đám oán khí còn lại đâu nhỉ.
Hẳn nghiêm túc:
Sức khoẻ mới hồi phục.

...
Rồi sao? Hắn dẫn dắt từng câu:
Lần trước nàng đã bị ngất rồi.

Cái gì?
Ngất gì cơ?
Bây giờ không thích hợp để song tu.

...
Chẳng lẽ hắn nghĩ là...

Sau này đừng làm chuyện mạo hiểm như thế nữa.

...
Hoá ra ăn thịt lại là một chuyện mạo hiểm à? Không đúng, cô chỉ hôn hẳn một cái thôi chứ đâu có muốn lăn lên giường! Sư phụ, xin hỏi huynh đang nghĩ đi đâu thế? Mau trở về đi, trả lại sư phụ trong trắng lương thiện cho ta đi!
Theo tin tức đáng tin cậy, Chúc Dao hôn mê tròn một tháng mới tỉnh lại.
Chúc Dao chỉ đành nhắm mắt lại, ngồi thiền để điều dưỡng linh khí, trong lòng hận không thể lôi Giới Linh ra đánh cho một trận.
Đã khôi phục lại hình dạng của chính mình rồi, tại sao không tăng thêm chút tu vi vậy hả.
Ting!
Mời lựa chọn...
Gói A: Luyện Khí đến Hoá Thần, tặng kèm hiệu quả đặc biệt là Cửu Trùng Thiên Lôi! Gói B: Địa Tiên đến Thượng Tiên, tặng kèm hiệu quả đặc biệt là Cửu Chuyển Lôi Kiếp.
Gói C: Thượng Tiên thành thần, tặng kèm hiệu quả đặc biệt là Sét Đánh Thành Tro! Gói D: Bất kỳ đến bất kỳ, tặng kèm hiệu quả đặc biệt là...
Hu hu hu...
Sư phụ đáng sợ quá.
Ngược lại, sư phụ nào đó cũng đề ra một kế hoạch dài hơi, mục tiêu của hắn là: Trong năm năm phải Kết Đan, hai mươi năm Kết Anh, một trăm năm Hoá Thần, qua mấy năm nữa là có thể thu hoạch được một đệ tử

Này nhóc, con gái trên đời này nhiều lắm, đừng từ bỏ việc chữa trị nhé.

Gay không phù hợp với nguyên tắc cơ bản của việc phát triển dân số thế giới đâu.

Nhìn về phía trước, đệ sẽ phát hiện CP được tạo thành từ nam và nữ mới là đẹp nhất.


Nhóc này, nếu đệ mà công thì ta không còn mặt mũi nào đi gặp cha mẹ đệ đâu.

Chúc, Dao, tỷ!
Phát điên mất...

Ta đi đây.

Được.
Vương Từ Chi gật đầu, lại như chợt nhớ ra chuyện gì, vội vàng gọi Chúc Dao:
Chúc Dao tỷ!

Sao?


Nguyệt Ảnh, cậu ta...
Cậu ta do dự, một lát sau mới nói:
Cậu ta thật sự là đệ đệ mà Chúc Dao tỷ nhận sao? Đệ luôn cảm thấy cậu ta có một chút...
Đệ luôn cảm thấy...

Sư phụ, ta nhớ huynh.
Hắn ngây người, lát sau mới vuốt tóc cô, nhẹ nhàng đáp lại một tiếng:
Ừm.

...
Chỉ ừm một tiếng như thế thôi hả? Chúc Dao hơi không hài lòng ngẩng đầu nhìn vẻ mặt không cảm xúc của hắn, với tay ôm chặt cổ hắn kéo xuống hôn.
Ngọc Ngôn đơ người, không phản kháng cũng không đáp lại.
Cô dứt khoát phải hôn cho đủ, để bù lại tất cả sau bao ngày xa cách.
Ừ, tại hắn dễ tính quá mà! Nghiêm khắc có thể tu thân, thoải mái lại gây nhiều lo lắng.
Hắn phải nghiêm lên mới được! Bởi vậy, Chúc Dao bị trông coi nghiêm ngặt hơn, bị quản lý chặt chẽ hơn, ngay cả bế quan ngồi thiền cũng bị sư phụ nào đó đích thân ở bên cạnh giám sát.
Chỉ cần hơi phân tâm là người nào đó lại bắt đầu toả ra khí lạnh không hài lòng, cho đến khi cô nhận ra lỗi sai của mình mới thôi.
Nghĩ đến oán khí của cả dòng sông Vong Xuyên, có khi mất cả mấy kiếp cô cũng không loại trừ hết được mất.

Mấy khi được rảnh rỗi đâu, hoặc là trở về Tiên giới đi loanh quanh với sự phụ trước rồi nói.

...
Khoé miệng Vương Từ Chi giật giật, nói như thể Tiên giới là sân sau của nhà tỷ không bằng.

Sư phụ không thể hạ giới quá lâu, nên sớm trở về thì tốt hơn.
Sư phụ bất chấp hạ giới, vốn đã là vi phạm thiên quy, cho nên lúc trước mới biến thành trẻ con rồi bị hôn mê.
Ta tuyệt đối không đồng ý để hai đứa làm gay đâu.
Gay là ý gì vậy?
Đệ không thích cậu ta!

Đệ chắc không?


Chắc, chắn!
.

Ờ, vậy ta yên tâm rồi.
Chúc Dao thở phào.
Từ cô gái xấu xí đến nữ thần không còn là giấc mơ, không phải là mơ! Tới đây, bây giờ hãy nhấc điện thoại lên...
à nhầm, bây giờ hãy đưa ngón tay nhỏ bé lên ấn nút xác nhận đi! Món quà lớn của hãng Khanh Điệp dành cho người mới, sự lựa chọn sáng suốt của bạn! Quyền giải thích cuối cùng của gói quà này thuộc về Giới Linh.
Nếu như thầy lôi cứ coi như là bạn mù loà.

thành tiên.
Như vậy là lúc nào cũng có thể ngăn ngừa cô đâm đầu đi tìm chết.
Ngẫm nghĩ một lúc, cũng thấy nó đơn giản mà.
Vương Từ Chi cảm thấy đắng lòng:
Ý của đệ là...
haizzz, thôi, Chúc Dao tỷ, tỷ đi bế quan đi.

Ừ.
Chúc Dao quét mắt nghi ngờ, vẻ mặt tràn đầy lo lắng rời đi.
Là một người chị gái đạt tiêu chuẩn, nên cô vẫn không quên ngoái đầu lại dặn dò.
Đệch, đúng là không có nghĩa khí gì hết!
Sư phụ...
Giọng nói của Chúc Dao yếu ớt hẳn đi, còn thoáng mang theo cả tiếng thút thít, cô quyết định phải tự cứu mình trước.
Cô học theo Hạt Vừng giơ hai tay lên, nhìn hắn với vẻ đáng thương tội nghiệp...
nhìn
Cô còn chuẩn bị một đồng tư liệu để phân tích kiểm chứng từ nhiều mặt, nhiều góc độ.
Bàn về tính quan trọng của CP nam nữ, bàn về cách nhìn của xã hội đối với tình yêu đồng giới, bàn về lịch sử phát triển của loài người, bàn về một trăm lý do mà em trai không thể gay, vân vân.
Hơn nữa cô còn nghĩ tới, nếu như hai đứa nó kiên quyết không nghe, cô còn có thể bắt đầu tác động từ Nguyệt Ảnh nghe lời nhất, để cậu ta không dễ dàng đi theo nhóc thổi kia.
hắn...
nhìn...
hắn!
Hơn nữa, oán khí toả ra từ người cô cũng bất chợt tự biến mất.
Nguyệt Ảnh và Hạt Vừng đến Linh giới trong lúc cô hôn mê.
Hạt Vừng ký khế ước với cô, tìm được vị trí cô cũng không có gì lạ, nhưng Nguyệt Ảnh lại có cách đi thẳng từ phàm giới lên Linh giới đúng là đã khiến cô hết hồn.
Tuy là có viên trân châu mà Vong Xuyên tặng nhưng cô vẫn không yên tâm.
Ai biết nó có thời gian bảo hành không, nếu đột ngột mất đi hiệu quả thì phải làm thế nào?
Thái sư tổ vốn là tiên thể, muốn lên Thượng giới chắc sẽ rất dễ dàng.
Vương Từ Chi đưa ra ý kiến:
Chỉ cần nói với Bạch Nguyên đại nhân một câu để mở cánh cửa vượt giới, đến lúc đó sẽ tự có lôi kiếp phi thăng giáng xuống.

Chúc Dao cười hì hì:
Nếu sư phụ mà chịu quay về Thượng giới thì tốt rồi.
Nếu như hắn mà yên tâm để có một mình ở hạ giới thì đã không lên trên đó rồi lại chạy xuống.

Bạn thân mến, bạn vẫn đang phiền não vì chẳng có tài cán gì sao? Hay là do tu vi thấp mà cảm thấy xấu hổ? Món quà lớn của hãng Khanh Điệp dành cho người mới, giải quyết nỗi lo của bạn, giúp bạn hưởng thụ khoái cảm khi tu vi được tăng nhanh một cách bất ngờ.
Cho dù là từ Luyện Khí đến Hoá Thần, hay là từ Địa Tiên lên Thượng Tiên, chỉ cần một nút, một nút giúp bạn có được giấc mộng tinh anh.
Cả quá trình không đau đớn, ấn nút là lên, đảm bảo đưa đến Tiên giới, cả quá trình là đãi ngộ VIP.

Hů?


Chắc không cần đến một trăm năm đầu, bây giờ ta có thể Hoả Thần được rồi.

Chỉ thấy trên khung đối thoại đó viết...
Não cô đột nhiên vang lên âm thanh gợi ý quen thuộc.
Chúc Dao giật mình, mở to mắt ra nhìn, phía trước bỗng xuất hiện khung đối thoại quen thuộc, trước mặt là một hàng chữ to như chữ chạy quảng cáo.
Khoé miệng của Chúc Dao giật giật, e dè nhìn sang sư phụ đang theo dõi ở bên cạnh:
Sư phụ...

Nhưng nghĩ lại, trước đây cậu ta có thể lên Tiên giới thì bây giờ đến Linh giới cũng không có gì bất ngờ.

Chúc Dao tỷ, tỷ liều thật đấy.
Vương Từ Chi vẫn chưa hết sợ hãi nói:
Sao tỷ có thể dẫn oán khí vào trong cơ thể mình như vậy chứ?

Thì là để hiểu rõ oán khí hơn đó mà, chẳng phải ta đã giải quyết xong rồi hay sao.
Chúc Dao vỗ đầu cậu ta.

Tuy là vậy.
Cậu ta nhíu mày:
Những ngộ nhỡ có gì xảy ra, tỷ làm sao biết được, sau khi thái sư tử tỉnh lại thì chỉ thiếu nước không lột da sư phụ ra thôi đấy.

Ặc...
Thật ra cô biết, đồng bọn của cô là bạn Tử Mộ bị người nào đó nhét vào trong tường, chắc là mãi mới ra ngoài được, bây giờ ông ta nhìn thấy cô giống như nhìn thấy ma vậy, chạy trốn còn nhanh hơn cả thỏ.
Giây tiếp theo, Ngọc Ngôn nhìn vào đồ đệ ngốc rõ ràng có số mệnh nghịch thiên nhưng luôn đi tìm chết, đang dùng cách kỳ lạ nào đó tăng tu vi lên một cách chóng mặt.
Đầu tiên là từ Trúc Cơ rớt xuống Luyện Khí, lại từ Luyện Khí trở về Trúc Cơ, sau đó lại tăng lên Kim Đan rất nhanh, Nguyễn Anh, Hoá Thần, Địa Tiên, cuối cùng bị áp chế về Hoá Thần đại viên mãn.
Tu vi tăng lên một cách lạ thường như thế, đến linh khí xung quanh cũng không có chút động tĩnh nào chứ đừng nói là có kiếp lỗi giáng xuống.
Lúc này khuôn mặt như núi băng vạn năm của hắn mới xuất hiện vẻ khác thường.
Hẳn giữ chặt cơ thể đang ngày càng sát lại của cô, nghiêm túc nói:
Ngọc Dao!


Sư phụ.
Hắn nghiêm khắc nói:
Nàng mới tỉnh lại.

Hả?

vẫn chưa nghĩ ra, cứ bất kỳ đi.
PS: Một khi đã chọn là sẽ trói buộc cả đời, không thể trả lại đâu đấy.
Chúc Dao:
...
Khanh Điệp? Đọc lên thì rõ ràng là
đào bẫy
mà! Khanh điệp (kengdia) và đào bẫy (kengdia) đọc giống nhau.
Sư phụ nào đó bày tỏ, những chuyện như thế này nhìn mãi cũng thành quen rồi.

Sư phụ, thân thiếp làm được rồi!
Chúc Dao giữ chặt tay sư phụ, lời nói dạt dào tình ý.
Ngọc Ngôn đổi tay giữ chặt cổ tay của đồ đệ, bắt mạch một lúc lâu, lại đưa tay điểm vào giữa trán thăm dò thần thức của cô.
có cảm giác đặc biệt với cậu ta, giống như..

Cái gì?
Chúc Dao giật mình, lao về như một cơn gió, giữ chặt lấy vai cậu nhóc sau đó lắc đầu nguầy nguậy:
Không phải chú nhóc.
Chắc không phải để coi trọng Nguyệt Ảnh rồi đấy chứ? Đừng mà! Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi!


...
Khoé miệng của Vương Từ Chi giật giật như bị lên cơn, sao trước đây không cảm thấy Chúc Dao không được bình thường như thế nhỉ?
Chúc Dao tỷ, đệ cũng là con trai!

Là con trai mới đáng sợ, là con trai mới nguy hiểm đó.
Chúc Dao kích động quá mức, lại rùng mình thêm mấy cái:
Tuy rằng để không phân biệt được tình chị em, nhưng dù thế nào cũng phải phân biệt được tình cảm nam nữ chứ.
Ừ, đây là một kế hoạch vĩ đại, nghĩ thôi đã thấy hơi kích động rồi.
Đáng tiếc là kế hoạch của cô còn chưa kịp thực thi thì đã chết từ trong trứng nước.
Điển hình kiệt xuất của kiểu
nuôi thả
là Ngọc Ngôn tôn thượng đã bất ngờ tỉnh ngộ, nếu đệ tử đã dám tìm chết theo nhiều kiểu như thế, chắc chắn là có quan hệ không thể tách rời với vẻ mặt phơi phới sắc xuân và phương pháp giáo dục hoà nhã dễ gần của hắn.
Sau khi chắc chắn không có gì lạ thường mới thở phào:
Ngày mai chúng ta trở về Thượng giới.

Dạ được, thưa đại vương!

Thông báo cho Bạch Nguyên một tiếng.

Không vấn đề gì, thưa đại vương!



Cũng thông báo với những người khác luôn thể.

Tuân mệnh đại vương!



Đại vương!



Sớm hoàn thành nhiệm vụ, có phần thưởng gì để khích lệ không?
Muốn được thưởng, muốn được khen, muốn được tặng hoa.

Ngọc Ngôn im lặng một lúc rồi đột nhiên cúi đầu, hôn lên đôi môi cứ không ngừng lải nhải của đồ đệ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.