• 1,148

Chương 273: Nương tử, là ta đ y


Chúc Dao và các bạn nhỏ của cô đều sửng sốt, chỉ biết trợn to mắt nhìn dòng linh khí trong suốt đó hệt như một vị tiểu đội trưởng chỉ c8hốc lát đã thẳng tay dẹp yên bạo động trong kinh mạch. Ngay cả đan điền cũng

không còn xao động mạnh như ban nãy.
ta rồi.

Chúc Dao ngu người tập 2.
Đừng nhìn ta, ta cũng không biết chuyện quái gì đang xảy ra đâu? Tại sao bây giờ đến cái thuyết minh kịch bản cũng không có thể nhỉ?

Sư chất.
Người đàn ông đứng lên, xoa đầu tiểu bá vương với vẻ mặt đầy cảm kích:
Con làm tốt lắm, ta còn tưởng con chỉ lấy được chiếc ô của nương tử của ta là cùng, ai ngờ con lại đưa nàng tới thẳng đây luôn, con

Bà...
Người đàn ông thốt lên kinh ngạc, nhìn thẳng vào Chúc Dao.
Chúc Dao hoảng hốt, trong lòng bắt đầu điên cuồng hiện lên hàng loạt thực đơn, nào là bồ công anh xào, bồ công anh hấp, bồ công anh luộc...

Đây là đâu?
Lúc này cô mới chú ý xung quanh, đây là một căn phòng bình thường, tuy không có nhiều đồ vật nhưng lại rất ngăn nắp.

Đây là nhà ta.
Tiểu bá vương trả lời.

Không được, sau này phải gọi sự thẩm.


Này này này...
Chúc Dao kéo tiểu bá vương lại, cô vẫn còn sống mà, ai cho hai người cái quyền tự quyết thể hả?
Rốt cuộc ngươi là ai?


Thật mà!
Chúc Dao gật đầu.
Khúc Khuất như gặp cú sốc tàn nhẫn nhất của cuộc đời, cả người hắn ngây ra, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt già nua của cô:
Không ngờ trên đời này lại có người giống hệt yêu tinh đẹp tuyệt trần như nương tử của ta?

Cái cảm giác bất lực không nói thành lời này là sao đây, thà cứ hấp, xào, chiên còn hơn đấy.

Dừng lại!
Chúc Dao đập mạnh lên bàn, âm một tiếng, chiếc bàn nát thành phần vụn.
Chúc Dao mất ba tiếng đồng hồ để giảng giải về đặc tính của gia tộc bồ công anh từ đủ loại phương diện đủ loại góc độ như khoa học, kỹ thuật, tình cảm,... Cô đưa ra một số chứng minh thực tiễn về nhiều mặt như một
cây bồ công anh có thể kết bao nhiêu hạt, đặc tính gen sinh đôi và sinh đa, thế giới rộng lớn luôn có vài tên ngốc giống hệt bản thân và các nghiên cứu tính đa dạng hình dáng của sinh vật lão hóa trước tuổi. Kết luận

Trở về bên ta đi mà, nương tử, ta sẽ không làm nàng tức giận nữa đâu.


Về cái con khỉ, ngươi là ai thế hả?

Con mợ nó, kịch bản kiểu quái gì thế này!

Tráng sĩ là ai vậy? Có cầm nhầm kịch bản không vậy?
Người ta là gái đã có bạn trai, mau thả chân ta ra!
Lần đầu tiên Chúc Dao cảm thấy giao tiếp lại khó khăn đến thế:
Được rồi, ta sẽ đổi cách hỏi khác, nương tử ngươi họ gì, tên gì? Hai người quen biết như thế nào?

Cô không tin Giới Linh sẽ cho cô một thân phận đã kết hôn, nếu không cô sẽ chửi anh ta tối tăm mặt mày luôn.

Nương tử!
Người đàn ông vẫn ôm chặt lấy chân cô giống như bạch tuộc bắt mồi:
Ta sai rồi, ta sai thật rồi. Ta không nên chê nàng, thân hình thướt tha ấy, nếp nhăn khiến người ta mất hồn và cả làn da quyến rũ ấy.

Chúc Dao ngu người tập 3.
Tha thứ cái con khỉ, vốn dĩ ta đâu có quen ông ta.

Người đàn ông càng tủi thân:
Nương tử, đúng là nàng vẫn chưa tha thứ cho ta.


Ta nói này Khúc Khuỷu!
Chúc Dao bước tới vỗ vai người đàn ông si tình:
Ta hiểu được tâm trạng của ngươi.


Ta là Khúc Khuất

9Rốt cuộc dòng linh khí trong suốt đó là cái gì?
Sau khi Trúc Cơ, dòng linh khí trong suốt vẫn không dừng lại, nó bắt đầu chầm 6chậm di chuyển trong kinh mạch của cô. Những nơi nó đi qua, kinh mạch bị linh khí làm bị thương bắt đầu tự động chữa trị, linh khí bị 5

Vâng!
Người đàn ông lập tức ngồi xổm xuống.
Chúc Dao hơi đau đầu, cô lại hít sâu rồi nói:
Đầu tiên, ta không quen người, cũng chưa bao giờ gặp ngươi, vì thế không thể là nương tử của ngươi được. Thứ hai, ta có người yêu rồi, và người đó không phải ngươi, ngươi
Tiểu bá vương cũng nhìn cô bằng ánh mắt không vui.
Lén cái con khỉ! Đừng có tự lược bỏ đoạn đầu chứ.
Hắn khẳng định chắc nịch:
Ta nhận nhầm ai thì nhầm chứ không thể nào nhận nhầm nàng được. Nếp nhăn quyến rũ ấy, thân hình cong cong ấy là vẻ đẹp độc nhất vô nhị trên thế gian này.

Nhăn! Còng!
Có biết không nói hết câu sẽ khiến người ta đứng tim không hả!
Chúc Dao thở phào một hơi, theo tập tục đặt tên của gia tộc bồ công anh, cô có một người chị em nào đó giống y hệt, đây là điều rất bình thường.
Con mẹ nó!
Cô là bồ công anh thành tinh đó, hơn nữa quan hệ giữa tu sĩ và yêu tinh ở thế giới này không hề hòa hợp thương yêu nhau một chút nào! Không ngờ cậu nhóc lại đưa cô vào thẳng môn phái tu tiên, Chúc Dao cảm giác
trái tim như bị ai bóp chặt.
Chúc Dao đứng bật dậy:
Không được, ta phải mau chóng rời khỏi đây.
Nếu không cô sẽ chết như thế nào không biết.
Ngay3 sau đó, trong đầu cô bỗng vang lên một tiếng như cái gì đó bị phá vỡ, cô Trúc Cơ thành công rồi.
Không thể tin được!
Ai muốn giày vò ông, đừng có ăn nói kiểu dễ hiểu lầm với giọng điệu hùng hồn thể chứ, lỡ sư phụ nghe thấy thì làm sao?

Sư thúc?
Tiểu bá vương ngây ngốc nhìn người đàn ông, sau đó cậu nhóc quay lại nhìn Chúc Dao:
Lão Lão?

hiểu chưa?

Người đàn ông sững sờ, khuôn mặt trắng bệch, giọng điệu hoảng hốt không dám tin:
Nương tử... nàng lén quan hệ với người khác sau lưng ta ư?


Giống nhau cả thôi!


Nào, chúng ta bàn chuyện đời nào.


Giờ ta có thể khẳng định, người nhận nhầm người rồi.


Không thể nào.

Người đàn ông gật đầu khẳng định:
Chúc Dao Dao!

Chúc Dao im lặng.

Nương tử...
Vẻ mặt người đàn ông như sắp phát khóc:
Nương tử sao thế? Ta là Khúc Khuất, tướng công thân yêu của nàng đây!

Khúc Khuất? Cô còn đang cảm thấy khúc khuỷu đây này!
tách ra cũng trật tự đi vào trong đan điền.
Cũng không biết đã qua bao lâu, toàn bộ kinh mạch trên người cô cuối cùng đã chữa trị hoàn tất. Sau khi tu vi tăng lên, kinh mạch của Chúc Dao càng rộng lớn hơn, thậm chí cô còn cảm thấy cái thân thể già yếu này
cũng khỏe mạnh lên rất nhiều.
Chúc Dao hít sâu một hơi, cảm nhận cơ thể tràn trề sức sống khác hẳn ngày xưa, lúc này cô mới mở mắt ra, trước mặt cô là một đôi mắt tròn xoe đong đầy nước mắt.

Rốt cuộc con lấy được...
Một người đàn ông mặc chiếc áo dài màu xanh bước vào phòng với khuôn mặt nghiêm túc, bỗng người đó sững lại!
Chúc Dao im lặng.

Nương tử...
Khóe mắt người đàn ông đỏ ửng:
Nàng vẫn chưa tha thứ cho ta sao?

Tiểu bá vương cũng ngẩng đầu nói:
Sự thẩm, người tha thứ cho sự thúc đi!


Nương tử không nhận ra ta cũng không sao, ta sẽ mãi mãi chờ nàng. Ta yêu nàng 3000!


Nương tử cái con khỉ! Ai là nương tử của ngươi, thả ta ra mau!


Lão Lão...
Tiểu bá vương sụt sịt, hung hăng quệt nước mắt:
Cuối cùng bà cũng tỉnh rồi.

Nhìn thấy cậu nhóc sợ phát khóc, trái tim Chúc Dao như tan chảy, cô xoa đầu cậu nhóc rồi nói:
Ngoan nào.

đạt được cuối cùng là, người nhận nhầm người rồi, ta là thiếu nữ trong trắng, đừng nhìn ta bằng ánh mắt như nhìn một bà già, người lượn được rồi đấy.
Nhưng bạn học Khúc Khuất lại đưa ra một kết luận khác:
Không thể nào, chắc chắn nương tử đang lừa ta.


Không, ta sẽ không bao giờ rời xa nương tử nữa, trái tim của ta như đá tảng xây núi, vững vàng không thể chuyển dời.

Khóe miệng Chúc Dao giật giật:
Đá tảng không chuyển dời được thì ngươi có thể cắt đi được rồi đấy!
Chúc Dao hết chịu nổi rồi, cô giơ chân hất văng người đàn ông ra.

Lão Lão... Sao người lại vô tình, vô nghĩa như thế?

Chúc Dao im lặng.
Người già Chúc Dao bị chém hai nhát dao!

Cảm ơn người nhé!
Trước giờ chỉ từng nghe có bệnh cuồng trẻ, không ngờ còn có kiểu bệnh cuồng già.
Người đàn ông hơi mấp máy môi định nói gì đó:
Nương tử...


Câm miệng!


Nương tử...

Chúc Dao ngu người tập 1.

Cho dù nàng già tới mức không nhìn ra hình người, à không đúng, không nhìn ra hình dáng bồ công anh, ta vẫn sẽ mãi yêu nàng không thay lòng.


Ngươi có chắc không phải đang mắng ta đấy chứ?

Hai người kia đều ngẩn người ra, bầu không khí lập tức tĩnh lặng như tờ.
Chúc Dao hít sâu một hơi, cố gắng dằn xuống cảm xúc muốn bùng nổ kia rồi mở miệng thành khẩn nói:
Chúng ta nói chuyện đàng hoàng được không?

Cái gì? Hắn đang gọi cô hay ai vậy?

Nương tử!
Tình hình đột nhiên thay đổi, người đàn ông nhào tới ôm chặt lấy chân cố, bắt đầu đẫm lệ gào khóc như đúng rồi:
Nàng chịu gặp ta rồi, ta chờ nàng biết bao nhiêu năm, cuối cùng nàng cũng quay về với
Cuối cùng Chúc Dao không còn cách nào khác, đành phải nhắc đến đám Thiên Thiên Thiên Thiển giống hệt nhau, có tiểu bá vương làm nhân chứng, lòng kiên định của hắn mới dần buông lỏng.

Nương tử... thật sự không phải nương tử của ta?


Tiểu Bạch!
Một giọng nam hùng hồn từ ngoài cửa truyền vào, cánh cửa kẽo kẹt mở ra.
Tiêu rồi!
Người đàn ông vẫn kiên định, nhìn cô bằng ánh mắt sâu đậm:
Ra tay đi, nương tử, chỉ cần nàng cảm thấy dễ chịu hơn thì đừng khách sáo, cứ giày vò ta đi.

Chúc Dao ngu người tập 4,
Chúc Dao im lặng.
Nếu không phải nhìn tướng tá ngươi đẹp trai thì người có tin ta sẽ đánh ngươi một trận không?
Không biết chạy trốn như thế nào mới là phong cách nhất?
Tha cho cái mạng già này đi!
Anh hùng...


Nhà nhóc à?
Khóe miệng Chúc Dao giật giật, tiểu bá vương là tu sĩ, vậy nhà của cậu nhóc chính là...

Phái Húc Nghiêu?
Tiểu bá vương kiêu ngạo ưỡn ngực.

Nương tử làm sao thế? Chẳng lẽ nương tử bị thương? Ngay cả tên của mình mà nàng cũng quên rồi sao?


Mời bên tranh luận trả lời đúng vào câu hỏi!
Đừng có nói lan man nữa trời ơi!

Lão Lão, bà đã ngủ một ngày một đêm rồi.
Cậu nhóc uất ức nói:
Ta không dám đi tìm Khúc Nghệ chơi luôn, cũng may bà đã tỉnh lại, giờ ta có thể đi chơi được rồi.


...
Thì ra thằng nhóc nghịch ngợm này đang lo lắng chuyện này đấy à!
đúng là sư chất ngoan của sư thúc!

Tiểu bá vương đỏ bừng mặt:
Con cũng chẳng làm gì cả, Lão Lão...

Người đàn ông hơi ngẩn ra, sau đó đáp:
Tất nhiên nương tử họ Chúc rồi...

Chúc Dao hít sâu một hơi:
Còn tên?


Dao...

Cô cảm thấy trước mắt tối sầm.

...
Làm ơn buông tha cụm từ đẹp tuyệt trần đi.

Hiểu lầm đã được cởi bỏ, Chúc Dao cũng hiểu được tại sao Khác Khuất lại bảo Tiểu Bạch tới Tĩnh U Cốc, đó hoàn toàn là vì tìm vợ, tấm màn che đặc biệt ấy chính là một phần nguyên hình của cô, cũng là phương tiện

giao thông để bồ công anh bay đi khắp nơi, nó đúng thật là một cây dù.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.