• 1,148

Chương 280: Mở phó bản nam chính


Yêu thụ cấp bốn tương đương với tu sĩ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, đối với những đệ tử ngoại môn tu vi Luyện Khí mà nói thì đây đúng là một nhiệm vụ8 quá nguy hiểm. Tuy nguồn tài nguyên tu luyện ở ngoại môn ít

nhưng không có mấy người muốn liều cả tính mạng để tranh giành tài nguyên3, trên đời có ai lại muốn làm mồi dụ, nhưng Dạ Kình Thương thì dám.

Cậu ta đặt cược tất cả mọi thứ vào nhiệm vụ lần này, liều chết để 9dẫn dụ con yêu thú đó ra, giúp đám đệ tử nội môn hoàn thành nhiệm vụ. Song sau đó cậu ta lại cứ thể tay không quay về, không cần phần thưởng m6à
Còn đệ tử ngoại môn lại là một lũ gió chiều nào theo chiều ấy, thấy Dạ Kình Thương quen biết đệ tử nội môn thì chẳng ai dám bắt nạt cậu ta nữa, việc vặt giao cho cậu ta cũng ít đi, cuối cùng Dạ Kình Thương đã có thể
bắt đầu nghiêm túc tu luyện rồi.
Dạ Kình Thương tổn thời gian hai năm để tu luyện từ Luyện Khí tầng một tới Luyện Khí tầng năm, sau đó việc tu luyện rơi vào giai đoạn chững lại, tu vi cũng không tăng lên được nữa, lúc này cần có đan dược tam
Đây là hiệu ứng thần tượng à?
Cuối cùng Chúc Dao cũng biết tại sao Dạ Kình Thương lại là BUG, đó là bởi vì
đạo
của cậu ta. Dạ Kình Thương đã nổi dậy phản kháng sau khi chịu mọi ức hiếp trên đời, vì thế cậu ta mới lấy sát nhập đạo, giết thẳng tay
đám tà tu, yêu quái và cả đám tu sĩ giả nhân giả nghĩa. Tuy đạo tâm của cậu ta rất vững chắc nhưng sát nghiệt lại gấp cả chục lần người khác.
những đệ tử nội môn đã hứa trước đó.
Không thể không nói, Dạ Kình Thương là một người rất biết đầu tư, cậu ta không lấy bất 5cứ thứ gì, nhưng lại để cho đám đệ tử kia nợ ơn nghĩa của cậu ta. Khi đã có thiện cảm rồi, ngày thường nếu ngẫu nhiên chạm
mặt, đám đệ tử nội môn cũng sẽ dừng lại chào hỏi cậu ta.

Lão Lão, người xuất quan từ khi nào vậy, chưởng môn...
Chúc Dao lập tức bịt miệng cậu nhóc, ngăn cản cậu ta nói tiếp. Tuy cô bị ép trở thành sự thúc của Khúc Giang, nhưng rất ít đệ tử nhìn thấy cô, cô còn muốn
làm thân với nam chính cơ mà.

Ngọc sư muội, đây là?
Gian thương vừa hay chạy tới, nhìn hai người với vẻ nghi hoặc.
Chúc Dao càng xem càng thấy khó hiểu, nếu như vậy thì người này có quái gì là BUG đâu? Cùng lắm cũng chỉ xem là người có tính cách ác liệt thôi, hoàn toàn không có dấu hiệu báo thù xã hội, thế giới không những
không sụp đổ mà càng phải ổn định hơn chứ.
Đừng nói dấu ấn BUG đó rơi nhầm người nhé?
Hơn nữa, Dạ Kình Thương cũng không phong lưu khắp nơi như Tiêu Dật, cậu ta luôn hết lòng hết dạ với người bạn đời song tu của mình, trước giờ chưa từng liếc nhìn tới người phụ nữ khác chứ đừng nói chi những
hành vi bê bối như nuôi dưỡng lô đỉnh. Chúc Dao lẳng lặng bật ngón tay cái khen ngợi cậu ta về điểm này.
Vợ của cậu ta tên là Khúc Nghệ, là đệ tử nhập thất của một tu sĩ Nguyễn Anh cùng môn phái. Đúng thế, đó chính là đồ đệ của Khúc Khuỷu, cũng là cô sư muội Khúc Nghệ mà Tiểu Bạch hằng mong nhớ! Cuối cùng, cô
Tu sĩ đấu với người phàm tay không tấc sắt, không cần nghĩ cũng biết kết quả là gì, thế giới sụp đổ chỉ là chuyện trong tích tắc.
Chúc Dao thức tỉnh từ trong trạng thái nhập định, mồ hôi toát đầy đầu, cô giật mình thức tỉnh chính là vì hình ảnh như địa ngục trần gian cuối cùng cô nhìn thấy, Chúc Dao hít sâu một hơi mới ổn định lại tinh thần,
nghĩ lại BUG lần này, cả người cô cứ thấy khó chịu.
lại đưa người đời vào con đường ma đạo.
Đoạn sau Chúc Dao đã không nỡ xem tiếp nữa, người trong giới tu tiên có hạn, cứ giết mãi như thế thì chỉ mấy trăm năm sau, tu sĩ đã chẳng còn mấy nữa. Nhưng lại vẫn có người nhớ tới chuyện lấy sát nhập đạo, thậm
chí bắt đầu ra tay với giới người phàm.
Dạ Kình Thương cũng cực kỳ quan tâm chăm sóc đến môn phái. Tuy khi xưa chịu nhiều cực khổ nhưng Dạ Kình Thương cũng hiểu được đó là bản chất của giới tu tiên, không những cậu ta không oán hận phái Húc
Nghiêu, mà còn luôn bảo vệ môn phái mãi đến khi hết tuổi thọ và bước vào luân hồi.
Đúng thế, Dạ Kình Thương không hề phi thăng. Tuy cậu ta cũng đạt tới tu vi Hóa Thần đại viên mãn, nhưng lại chọn phương án chờ đợi cơ hội đột phá phi thăng chứ không hề kêu gọi lôi kiếp để cưỡng ép phi thăng.
Chắc người ta tưởng cô bệnh thần kinh.
Hơn nữa thế gian có ba nghìn đạo pháp, mỗi người đều có đạo của mình, đạo của mỗi người được quyết định bởi trải nghiệm và lĩnh ngộ của người đó, cô có muốn nhúng tay vào cũng không được, với sức mạnh của
kịch bản, cuối cùng Dạ Kình Thương vẫn sẽ bước lên con đường hướng đạo giống nhau.
Kiêm Thượng nói với vẻ thần bí:
Một sư huynh của ta nhận một nhiệm vụ, thù lao là bốn trăm viên linh thạch trung phẩm, chỉ cần bắt một con yêu thú cấp bốn gần rừng rậm Mật Thi. Vừa khéo đạo hữu tinh thông
thuật ngự thú, có đạo hữu thì nhất định có thể nhận nhiệm vụ này.

Yêu thụ cấp bốn! Rừng rậm Mật Thi, đừng nói là trùng hợp vậy nhé, đây chẳng phải là lần đầu tiên xuất hiện của nam chính hay sao?
Chỉ xét về kịch bản thì cô hoàn toàn không nhìn ra Dạ Kình Thương có vấn đề gì, cô không tìm thấy điểm đột phá để ra tay.
Đối với những chuyện nghĩ không ra, Chúc Dao chỉ đành... để đó thôi!
Dù thế nào đi nữa vẫn phải nâng cao tu vi trước, đến lúc đó kết bạn với nam chính, lựa thời cơ thích hợp giúp đỡ cậu ta, sau đó xem thử có thể đưa cậu ta ra khỏi con đường sát đạo đó hay không. Kịch bản bắt đầu từ
BUG toàn dân kiểu này thì sửa lỗi thế nào? BUG lần này hoàn toàn không phải nguyên nhân của một mình Dạ Kình Thương! Nói cho cùng thì thế giới quan của cậu ta rất bình thường, chẳng có chút vấn đề gì cả,
nguyên nhân cuối cùng khiến thế giới sụp đổ chính là vì người đời sau tự tìm chết mà thôi.
Chẳng lẽ cô phải chạy tới tâm sự quan niệm sống với Dạ Kình Thương, để cậu ta đừng lấy sát nhập đạo, hãy xem xét tới việc lấy tình yêu nhập đạo?
phương pháp chế ra những loại đan dược thất truyền này, Dạ Kình Thương bắt đầu bước lên con đường đại sư luyện đan từ tầng đáy của giới tu tiên. Nắm thẩn khí trong tay, cậu ta luyện đan dễ như ăn kẹo vậy, mỗi
ngày đều lấy đan dược ăn vặt như ăn kẹo đường.
Tu vi cũng từ Luyện Khí tầng năm vọt lên thẳng Luyện Khí tầng chín.
phẩm hoặc Tụ Linh đan thượng phẩm mới có thể đột phá.
Nhưng ở ngoại môn cằn cỗi này, ngay cả đan dược nhất phẩm cũng hiếm thấy chứ đừng nói đến tam phẩm.
Song, cũng rất trùng hợp, trong một lần ngẫu nhiên, cậu ta nhận được truyền thừa của Đan Tông và trở thành bách khoa toàn thư về đan dược, hơn nữa còn may mắn lấy được thần khí luyện đan. Dựa vào những
Làm sao đây?
Kiểu BUG mà chẳng ai sai thế này không biết sửa kiểu quái gì? Nhiệm vụ Giới Linh giao cho cổ sao lại ngày càng khó thế này!
Chúc Dao cảm thấy cuộc đời mình đang gặp phải thử thách chưa từng có!
thuộc, một giọng nam rất quen truyền ra từ bên trong.

Ngọc Dao, ta là Kiêm Thượng, cô ở đâu rồi? Nghe thấy lập tức trả lời nhé, có vụ làm ăn lớn đây!

Gian thương?

Ngọc đạo hữu sao thế? Thêm đạo hữu nữa là tổng cộng mới có sáu người, mà kiếm được tới mấy chục viên linh thạch trung phẩm lận đó.


Được, ta đi!


Được, chúng ta tới sơn môn rồi, đạo hữu mau tới đi!

Gần như ngay lập tức lá bùa truyền âm lại sáng lên, gian thương sốt ruột hỏi:
Ngọc đạo hữu... cuối cùng đạo hữu cũng trả lời ta rồi, ta đã tìm đạo hữu hai năm rồi, rốt cuộc đạo hữu đã đi đâu vậy?


Ơ...
Cô có thể nói là quên béng chuyện của hắn rồi không?
Ta bế quan, giờ mới ra.


Chẳng trách...
Hắn thở dài một hơi:
Đúng rồi, cuối cùng đạo hữu vào núi nào của phái Húc Nghiêu vậy?

Sau này, Dạ Kình Thương tham gia cuộc thi đấu giữa những đệ tử Trúc Cơ của môn phái và lấy được hạng nhất, hơn nữa còn lĩnh ngộ kiếm ý trong trận đấu, từ đó bước lên con đường tu kiếm. Với thành tích chói mắt
này, một vị tôn giả tu vi Hóa Thần trong môn phái đã để ý đến Dạ Kình Thương và nhận cậu ta làm đệ tử.
Từ đó, cuộc sống của Dạ Kình Thương rẽ sang một hướng khác, kiểu như bật hack khi chơi trò chơi vậy, nào là chiến tà tu, phá bí cảnh, nào là nhận thú cưng. Ngoài ra cậu ta còn thu phục một con giao long tà ác làm
cô phát hiện bất cứ linh khí thuộc tính gì trong cơ thể cũng rất gần gũi với dòng linh khí trong suốt đó, hoàn toàn không thấy hiện tượng tương khắc của những linh khí ngũ hành khác.
Chúc Dao thẩm đoán, dòng linh khí trong suốt này có lẽ cũng giống với độ thiện cảm với thế giới trước đây, nó là bàn tay vàng mà Giới Linh cho cô sao? Vừa nghĩ tới đây, cô liền có cảm giác như bị gài bẫy.
Năm năm sau, tu vi của cô đã tăng tới Trúc Cơ trung kỳ. Một hôm nọ, vừa mới tỉnh lại từ trong nhận định, bên eo đột nhiên lóe lên ánh sáng trắng, Chúc Dao mở túi chứa vật ra liền thấy một lá bùa truyền âm quen

Um.

Chúc Dao còn đang buồn bực không biết làm sao tiếp cận được với nam chính, không ngờ tên gian thương lại là một trong những người tham gia nhiệm vụ đó.
Chúc Dao ra khỏi Thiên Tỉ Phong rồi đi thẳng tới sơn môn, từ xa cô đã nhìn thấy vài người tụ tập ở sơn môn, bên cạnh chính là gian thương. Rõ ràng hắn cũng nhìn thấy cô, liền kích động vẫy tay với cô, Chúc Dao
thú cưỡi. Chỉ trong thời gian hai nghìn năm, Dạ Kình Thương đã đột phá tu vi Hóa Thần, đứng trên đỉnh vinh quang của cuộc đời tu sĩ.
Dạ Kình Thương làm người ân oán rõ ràng, ghét ác như cừu, thẳng tay diệt trừ tà tu và kẻ thù. Câu châm ngôn của cậu ta chính là: Người tốt với ta thì ta sẽ hết lòng với người, người tổn thương tới ta thì đừng trách ta
diệt tận gốc.
khi nam chính phải đối mặt với con yêu thú cấp bốn, mọi chuyện vẫn còn kịp, nhẩm tính thời gian vẫn còn năm năm.
Cô phải nhân cơ hội này mau chóng nâng cao tu vi, chỉ khi đã có thực lực thì cô mới có năng lực giúp đỡ người khác.
Chúc Dao bắt đầu chuyên tâm vào tu luyện, không biết có phải vì dùng linh khí trong suốt trong cơ thể hay không, tốc độ tu hành của cô bây giờ thật sự chẳng kém khi xưa lúc sở hữu linh căn thuộc tính Lôi. Hơn nữa
Cô đột nhiên nhớ lại ban đầu nhập môn khi tới vi thứ ba, gian thương đã nhét vào tay cô lá bùa truyền âm này.
Thế là cô truyền vào trong đó một sợi linh khí, trả lời hắn.

Ta đây, chuyện gì?

Chúc Dao ngẫm nghĩ, cuối cùng cũng không nói thật:
Đỉnh Phù Linh.


ÁI Đỉnh Phù Linh à, chẳng phải đã nói đạo hữu đừng vào chỗ đó sao? Đạo hữu... ôi thôi bỏ đi.
Giọng điệu của Kiêm Thượng đầy tiếc nuối:
Có một vụ làm ăn lớn, đạo hữu có hứng thú không?


Làm ăn gì?

Có lẽ đây là nguyên nhân vì sao Dạ Kình Thương không thể phi thăng.
Nhưng người nổi tiếng thường được người khác ngưỡng mộ học tập, rất nhiều người đời sau đều noi theo cậu ta và lấy sát nhập đạo. Sát nghiệt càng nhiều thì sát khí trên người càng nặng, giai đoạn sơ kỳ có thể gây ảo
giác rằng bản thân rất mạnh mẽ, từ đó chìm ngập trong giết chóc, có người còn chẳng khác nào mấy tên cuồng giết chóc trên chiến trường. Bọn họ khác hoàn toàn với Dạ Kình Thương.
không thể đột phá, bạn Dạ Kình Thương bắt đầu thử nghiên cứu công pháp mới, hơn nữa còn nghiên cứu thành công, đột phá hạn chế về linh căn, công pháp này khiến Dạ Kình Thương có thể hấp thu linh khí ngũ
hành rất nhanh, cho dù là ngũ linh căn cũng có thể có tốc độ tu hành giống như thiên linh căn.
Tu vi của Dạ Kình Thương cũng bắt đầu tăng vọt về chất, chỉ ngắn ngủi mười năm, cậu ta đã Trúc Cơ thành công, bước vào hàng ngũ nội môn.
Dạ Kình Thương luôn giữ một cán cân trong lòng, cậu ta chỉ giết những người cậu ta cho rằng đáng chết, mục đích là lấy giết chóc để ngừng giết chóc, cậu ta sẽ không cố tình gây sự, gây mâu thuẫn xích mích, còn
những người khác là vì dục vọng của bản mà giết chóc.
Thậm chí khi tới giai đoạn hậu kỳ, người người đều cho rằng chỉ cần biết được nhiều người thì sẽ đắc đạo. Dạ Kình Thương bước lên đỉnh cao từ tầng đáy xã hội bằng sức mạnh của chính mình, nhưng trong lúc vô tình
Chúc Dao đang nghi hoặc thì hình ảnh chợt thay đổi, mấy trăm năm sau khi Dạ Kình Thương chết, giới tu tiên lúc này là một mớ hỗn loạn, khắp nơi là cảnh tượng giết chóc nồng nặc máu tanh, người người đều nóng nảy như uống thuốc kích thích, chỉ cần một câu nói cũng có thể lao đầu vào nhau đến người chết kẻ sống.
Chúc Dao gần như không dám tin vào mắt mình, đây còn là giới tu tiên ổn định kia sao? Cô loáng thoáng nghe thấy tiếng la hét như mấy câu Dạ Kình Thương hay nói: Người tốt với ta thì ta sẽ hết lòng với người, người
tổn thương tới ta thì đừng trách ta diệt tận gốc.
Tiểu Bạch rất tốt với muội, đáng tiếc huynh ấy lên đi vào Tĩnh U Cốc rồi không thể trở về nữa.
Điểm này không phù hợp với tình hình hiện nay, hoặc có lẽ vì sự xuất hiện của cô khiến câu chuyện thay đổi.
Cuối cùng Dạ Kình Thương đã trở thành đẳng chí tôn của giới tu tiên, dù ai nhắc tới cậu ta cũng phải dựng ngón cái khen ngợi: Không hổ một đấng anh hùng! Hơn nữa, với cách làm việc cứng rắn của Dạ Kình Thương,
giới tu tiên bắt đầu một thời kỳ đoàn kết mà trước nay chưa từng có, có thể nói cậu ta đã khiến đám tà tu làm việc ác không còn chỗ để trốn, giới tu tiên hòa bình một thời gian rất dài.
đang định chào hỏi thì một tiếng hét kinh ngạc vang lên từ bên cạnh.

Lão Lão!
Đằng trước là một cậu nhóc mặc áo xanh, vừa từ trên kiểm nhảy xuống như có vẻ mới làm nhiệm vụ bên ngoài trở về, cậu nhóc khoảng mười lăm mười sáu tuổi, rất cao, khuôn mặt trông có vẻ quen thuộc.

Tiểu bá vương!
Chúc Dao ngạc nhiên, năm năm không gặp, không ngờ cậu nhóc lại lớn nhanh như vậy.
Sau đó, tu vi của cậu ta lại chững lại một lần nữa. Tuy đã chuẩn bị sẵn sàng Trúc Cơ đan nhưng mãi mà cậu ta vẫn không có cơ hội đột phá. Dạ Kình Thương cũng hiểu đây là do vấn đề thiên phú, trên đời này không có
bất cứ công pháp tu hành nào có thể đột phá giới hạn của linh căn.
Thế nhưng Dạ Kình Thương là nhân vật chính với hào quang rực rỡ, sao có thể dễ dàng chịu thua? Nếu trên đời này không có công pháp như thế thì cậu ta sẽ sáng tạo ra nó. Thế là sau khi trải qua một thời gian rất dài
ấy đã trở thành người phụ nữ của nam chính.
Tiểu Bạch cũng là một nhân vật trong câu chuyện, nhưng cậu nhóc không phải là nam phụ, cũng chẳng phải nam thứ một nam thứ hai hay nam thứ XX gì, ngay cả quần chúng cũng chẳng phải, cậu nhóc chỉ làm nền
cho câu chuyện mà thôi. Trong kịch bản, cậu nhóc còn chẳng có cơ hội xuất hiện. Lần xuất hiện duy nhất là lúc Khúc Nghệ nhớ về quá khứ, tiện thể nhắc tới vị sư huynh của mình:
Thuở thơ ấu có một sư huynh tên

Ha ha...
Chúc Dao cười trừ, tuyệt đối không thể để tiểu bá vương làm bại lộ thân phận của cô, nếu không sẽ không thể ra ngoài được:
Đây là một người họ hàng xa của ta.
Chúc Dao nháy mắt với Tiểu Bạch rồi mới

buông tay.

Tiểu Bạch nhíu mày không muốn nghe theo cô, nhưng cuối cùng vẫn phối hợp trả lời:
Bạch Chí Viễn.



Thì ra là Bạch sư đệ!
Gian thương nhìn sang Chúc Dao nói:
Cậu ấy cũng tham gia nhiệm vụ này ư?


Cô đang muốn phủ định thì Tiểu Bạch đã cướp lời trước:
Đúng thế, ta và Lão Lão cùng đi.
Dứt lời, cậu nhóc nhìn cô như đang bảo: Nếu không cho ta đi, ta sẽ đi mách hiệu trưởng.

Chúc Dao chỉ đành cắn răng chấp nhận, con trẻ trưởng thành rồi, cũng đủ lông đủ cánh rồi đấy!

Gian thương hơi do dự, Tiểu Bạch bèn nói:
Ta không đi, Lão Lão cũng không được đi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.