• 1,148

Chương 291: (2) suất sống lại vứt đi cho rồi


Không thể phi thăng thì sao, ta vẫn có thể đắc đạo trường sinh, Trình Thanh Điệu ta sẽ đứng trên cả thiên đạo!
Trình Thanh Điệu!! Đ8ệt mợ, thì ra là thằng chó này! Không ngờ hắn ta còn chưa chết?! Hay là hắn ta đã sớm biết mình sẽ bị Vọng Thượng giết nên mới bày 3ra tất cả những chuyện này, lợi dụng Tiểu Bát để đi tới mục đích sống lại vô hạn? Hèn chi Vọng Thượng đạo nhân phi thăng rồi mà vẫn9 muốn hắn ta chịu tiếng xấu muôn đời, hắn ta đúng là thằng súc vật của súc vật! Tên biến thái họ Trình bay lơ lửng trên hồ máu, tiế6ng cười ngày càng chói tại và tàn nhẫn, xung quanh người hắn ta bắt đầu tỏa ra vô số luồng khí màu đen, ký hiệu màu đen vặn vẹo dữ 5tợn trên lòng bàn tay trơ xương bắt đầu lan khắp cơ thể hắn ta.

Đây là...

ký hiệu Ma tộc! Hắn ta nhập ma rồi! Cũng đúng, mấy thằng điên cuồng bệnh hoạn này đúng là rất thích hợp với Ma tộc.
Không được, cô không thể chết, cô chết rồi con phượng hoàng nhỏ vừa niết bàn sẽ chết chắc.
Chúc Dao hít sâu một hơi, liều mạng giữ ý thức tỉnh táo, cô nhìn vào cơ thể mình thì phát hiện bên trong đã bị phá hỏng đến mức cô không thể nhận ra được nữa, nếu nói theo kiểu chuyên nghiệp, tỷ lệ thương tật đạt tới 99%, chỉ thiếu một xíu nữa là tèo!
Cả người ngoài khu vực xung quanh Kim Đan đã nát được coi là ổn định, những nơi khác vẫn còn đang loạn lạc kéo dài, nhưng tại sao chỗ đó lại ổn định nhỉ? Cô quan sát kỹ hơn, sau đó phát hiện dòng linh khí trong suốt đang bao bọc nơi đó.
Đáng tiếc, giờ cô đã không còn sức để ngăn cản hắn ta nữa rồi.
Ma khí trên người Trình Thanh Điệu ngày càng mạnh mẽ, tu vi cũng tăng điên cuồng, mãi cho đến khi ký hiệu Ma tộc bao trùm cả khuôn mặt hắn ta, lúc này hắn ta đã hoàn toàn biến thành Ma tộc.
Dường như Trình Thanh Điệu đã cảm nhận được sức mạnh kinh khủng trong cơ thể vào giờ phút này, hắn ta nở nụ cười sặc mùi tàn nhẫn, giơ tay hướng về phía Chúc Dao, lòng bàn tay bắt đầu ngưng tụ ma khí màu đen:
Đúng là người khiến ta rất kinh ngạc, đáng tiếc...

Thất tỷ.

Hům?


Đệ sẽ cố gắng không chế tỷ xấu.
Chúc Dao im lặng, cô vẫn muốn đập nó một trận, làm sao bây giờ?
Không gian cuối cùng đã sụp đổ, tuy ban đầu người mở không gian này là Tiểu Bát, nhưng cậu ta đã niết bàn sống lại, không còn là con phượng hoàng ban đầu nữa, thần lực tất nhiên cũng trở về vạch số 0, cậu ta hoàn toàn không thể chống đỡ nổi không gian này.

Đệ nói thật mà, giờ đệ xấu thế này, chắc là bị lây đó.
Đột nhiên...

Thất tỷ.

Hům?

..
Cảm ơn tỷ đã tìm thấy đệ.

Chúc Dao nhất thời không biết nên khóc hay nên cười, tên biến thái đáng chết này đang yên đang lành lại nhập ma, thần ma tương khắc, không chết không thôi, đây là nguyên tắc khắc sâu trong dòng máu của mỗi một thành viên thuộc Thân tộc, máu Thần tộc vốn là vị thuốc tiên khiến hắn ta được sống lại, nhưng một khi hắn ta nhập ma, nó sẽ biến thành ngọn lửa thiêu trụi hắn ta, đây đúng là một cạm bẫy lớn!
Hèn chi hắn ta biến thái như thế nhưng khuôn mặt vẫn không xuất hiện ký hiệu BUG, hắn ta hoàn toàn không có tư cách làm BUG, từ giây phút hắn ta quyết định ra tay với Tiểu Bát thì kết cục đã định là như thế này rồi.
Liệu đây có được xem là quả báo của hắn ta không? Liệu thiên đạo có trả công bằng cho Tiểu Bát không? Tên biến thái họ Trình chết rồi, chết vì lòng tham của chính bản thân hắn ta, cô cũng tới lúc kết thúc phiên bản này rồi.
Lập tức kết thúc phiên bản này, chuẩn bị nâng cấp lên phiên bản 9.0 B.
Chết rồi mới kết thúc phiên bản, để đau thêm một lát.
Kết thúc cái con khỉ! Chết trước với lát nữa chết thì khác nhau cái quái gì?
ngươi lại gặp phải ta! Vì thế, số mệnh của ngươi là phải chết ở đây!
Ma khí ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn ta lóe lên, dường như chỉ chớp mắt sau sẽ lấy đi tính mạng của Chúc Dao.
Chúc Dao không thể tránh né được, trước đây Trình Thanh Điệu chỉ có tu vi Hóa Thần mà đã khiến cô sống dở chết dở thể này, giờ lại còn biển thành Ma tộc.
Chúc Dao nhắm mắt lại, chấp nhận số phận sắp tới, cùng lắm là sang phiên bản khác rồi quay lại trả thù, lúc đó cô vẫn sẽ là một nữ anh hùng!
Ngọn lửa lập tức bị dập tắt, con phượng hoàng cực lớn biến thành một đống tro đen sì, ở giữa đống tro ấy có một con chim nhỏ màu đỏ dính đầy tro bụi đang run rẩy bò ra.

Chíp...
Đột nhiên nó kêu lên một tiếng.
Trái tim Chúc Dao đầy chua xót, cô cố gắng chịu đựng cơ thể còn chưa hồi phục của mình, lê bước đi về phía con chim non với khuôn mặt chảy đầy máu.
Lại thêm việc linh khí bạo động vừa rồi khiển linh khí trong cơ thể rất nhiều, hoàn toàn không lo thiếu linh khí.
Vỏn vẹn mười lăm phút sau đó, cô đã bò trở lại từ ranh giới tử vong.
Tinh! Khung thoại đang treo lơ lửng trước mặt cô nãy giờ khẽ rung lên, dòng chữ trên đó lập tức thay đổi.
đó không còn là Tiểu Bát nữa.
Ngay sau đó, cả ngọn núi như rung chuyển, những tảng đá cực lớn bắt đầu rơi xuống, nơi đây sắp bị chôn vùi rồi.
Không! Không chỉ là nơi đây, cả không gian này đang sụp đổ, cô có thể cảm giác được bầu trời cũng đang xuất hiện vết nứt.
Không thể nào như thế! Ta bất tử...
ta bất tử...
Trình Thanh Điệu cứ gào thét như thể đến khi giọng nói của hắn ta ngày càng trở nên khàn đi, đến cuối cùng không còn phát ra âm thanh nào nữa, ngọn lửa kia cũng lụi tàn ngay sau đó.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, ngắn ngủi mười lăm phút, tên biến thái họ Trình đã bị thiêu cháy không còn một hạt bụi.
lửa niết bàn! Ngọn lửa ngày càng mạnh mẽ, bỗng nhiên nó hình thành một con phượng hoàng lửa phóng thẳng lên bầu trời.
Tiếng hót dài xuyên thấu cả trùng mây, cuối cùng biến mất phía chân trời, còn ngọn lửa trên mặt đất lại ngày càng nhỏ lại, loáng thoáng để lộ một bóng hình bé nhỏ.
Niết bàn sống lại! Chúc Dao mở to mắt, cảm giác trái tim như thắt lại, sao cô lại quên mất tộc phượng hoàng là tộc bất tử! Cho dù chết đi cũng có thể sống lại trong ngọn lửa, nhưng...
Linh khí ngũ hành dung hợp có thể sinh ra một loại linh khí mới, linh khí trong suốt là...
Cô lập tức thêm ba loại linh khí biển dị là Phong, Lôi và Bằng vào trong linh khí ngũ hành đã phân chia, tám loại linh khí được dung hợp vào nhau.
Linh khí trong suốt!
Lòng Chúc Dao rối như tơ vò, nhưng ngay chính bản thân cô cũng chỉ thều thào một hơi thở, làm sao có thể cứu người.
Bình tĩnh, nhất định sẽ có cách, nhất định sẽ có cách.
Giới Linh, vào lúc này anh chết ở xó nào rồi hả? Tinh!
Chúc Dao im lặng.
Mùa xuân thứ hai là cái quái gì? Còn nữa, làm như suất sống lại của ngươi quý giá lắm? Không có suất sống lại thì cô vẫn phải sang phiên bản khác thôi.
Khung thoại khẽ rung lên, nhưng không hề biến mất như trước, nó hóa thành một luồng ánh sáng trắng bay vào trong ngọn lửa niết bàn đằng sau.
Tám loại linh khí dung hợp không ngờ lại chính là loại linh khí trong suốt này, Chúc Dao có cảm giác như vừa mở ra cánh cửa thế giới mới, phát hiện này không kém gì Viên Long Bình phát hiện ra giống lúa lai! Chúc Dao lập tức dựa theo cách này dung hợp ra nhiều linh khí trong suốt hơn, rất nhanh sau đó, linh khí bạo động trong cơ thể cô đã yên tĩnh lại.
Linh khí trong suốt không cần dẫn dắt, nó bắt đầu tự chữa trị kinh mạch trong cơ thể cô.
Đừng nói là đan điền, ngay cả thần thức bị tổn thương cũng đang được chữa trị, ảnh hưởng từ việc Kim Đan vỡ nát đã hoàn toàn biến mất, do tu vi cô đã trực tiếp vượt qua Nguyên Anh kỳ nên không bị ảnh hưởng từ Nguyễn Anh, chỉ cần thần thức hồi phục là được rồi.

Tiểu Bát...
cuối cùng đệ cũng quay về rồi.
Chào mừng trở lại, may mà để quay về rồi.
Con chim nhỏ cứng đơ người, một lúc sau mới đập đôi cánh nhỏ rúc sâu vào lòng cô, rõ ràng cơ thể nho nhỏ của nó đang run lẩy bẩy, nhưng vẫn cứng miệng nói:
Thất tỷ, tỷ ôm chặt quá, xấu cũng bị lây đó!
Chúc Dao im lặng! Con chim chết tiệt! Hôm nay tha thứ cho đệ đấy.
Nhưng con chim non kia lại đập đôi cánh nhỏ của mình rồi lên tiếng với giọng điệu non nớt chứa đầy ý ghét bỏ:
Sao lại xấu thế này? Còn xấu hơn cả Thất tỷ của ta nữa!
Chúc Dao khựng lại, đôi mắt mở to nhìn con chim nhỏ chỉ có lông mao kia:
Tiểu Bát!? Sao lại có thể như thế?
Con chim nhỏ quay đầu nhìn cô, nó cũng ngẩn ra rồi nghiêm nghị nói:
Ngươi là ai? Nói cho ngươi biết, Thất tỷ của ta còn xấu hơn người nhiều, ngươi có giả ma giả quỷ cũng không dọa được ta đâu!
Chúc Dao im lặng, khóe miệng giật giật, cô cổ dằn xuống ý định đập bay con chim nhỏ trước mặt này:
Có đệ xấu ấy, cả nhà để...
chỉ có mình để xấu!
Con chim nhỏ kinh ngạc:
Thất tỷ, là tỷ à! Sao tỷ lại...

Câm miệng!
Cô kẹp chặt cái mỏ của con chim lại, thử nói thêm một chữ xấu nữa xem ta có hy sinh người thân vì đại nghĩa không! Chúc Dao ôm lấy con chim nhỏ, kiểm tra nó từ trên xuống dưới, sau khi thấy nó không bị thiếu vuốt thiếu lông gì cô mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Một cái ôm chặt nữa ập tới, giọng nói run rẩy nghèn nghẹn vang lên.
Cô đành chờ đợi đợt linh khí bạo động tiếp theo, nhưng không ngờ linh khí ngũ hành vừa trộn vào nhau ấy đột nhiên biến thành màu trắng, sau đó đi vào trong đan điền vỡ nát, hơn nữa còn không hề có dấu hiệu tan biến.
Đây là...
Chúc Dao chỉ cảm thấy trong đầu như vang lên một tiếng tinh, chuyện trước giờ mãi không hiểu được giờ đã có đáp án.
Là vì nó sao? Chúc Dao đột nhiên nghĩ đến lần đầu tiên linh khí điên cuồng tăng lên, cũng dùng linh khí kỳ lạ này đã làm dịu lại, những nơi nó đi qua, tất cả linh khí bạo động đều tự động dừng lại, hơn nữa còn xếp hàng theo từng loại thuộc tính và trật tự đi vào đan điền như được điều khiển vậy.
Đan điền của cô đã nát bét từ lâu, cho dù những linh khí này đi vào cũng sẽ lập tức tan biến.
Còn số linh khí trong suốt kia lại có hạn, cho dù có thể xoa dịu linh khí, nhưng cũng chẳng bõ bèn chút nào với cơ thể hỗn loạn như nồi lẩu thập cẩm của cô.
Chúc Dao đang định để mặc cho bản thân chìm vào hôn mê, chợt lại có chuyện đột ngột xảy ra, đúng là không cho cô thời gian để thở mà.
Sau cái chết của tên biến thái họ Trình, tất cả trận pháp mà hắn ta bố trí lập tức sụp đổ, xác của Tiểu Bát nằm trên mặt đất đột nhiên bùng lên ngọn lửa lớn, ánh lửa màu vàng kim tỏa sáng chói lọi cả ngọn núi.
Đây là...
Trình Thanh Điệu hoảng loạn muốn dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng hoàn toàn không thể ngăn cản thể lửa ngày càng mạnh mẽ đó, ngọn lửa như cắm rễ trên người hắn ta, ngày càng bùng lên mạnh mẽ, ngay cả ma khí trên người hắn ta cũng bị thiêu rụi.

Không...
không, rốt cuộc chuyện gì xảy ra thế này?
Trình Thanh Điệu vừa gào thét vừa cố gắng dập lửa, hắn ta bắt đầu chạy tán loạn khắp nơi, nhưng càng di chuyển thì ngọn lửa càng lan đi nhanh hơn, tất cả những nơi có máu của Tiểu Bát đều hóa thành ngọn lửa này.
Kiểm tra phát hiện phiên bản này mở ra mùa xuân thứ hai.
Suất sống lại không dùng được nữa!
Vậy vứt đi cho rồi!
Không gian này do Tiểu Bát mở ra, giờ Tiểu Bát niết bàn nên tất nhiên nơi đây cũng không thể duy trì được nữa, đến lúc đó, mọi thứ trong không gian này đều sẽ bị xé nát!
Thế nhưng con phượng hoàng mới sinh thì làm sao đây? Đó chỉ là một con chim non, hoàn toàn không có khả năng trốn chạy, nó sẽ bị hủy diệt cùng với không gian này.
Tuy nó không phải là Tiểu Bát nữa, nhưng cô cũng không thể đứng nhìn nó chết ở đây.
Trình Thanh Điệu nhanh chóng bị thiêu cháy đến mức không còn là hình người, hắn ta bay lên muốn chạy trốn.
Lúc này, thế lửa trong hồ máu bùng lên mạnh mẽ, ngọn lửa đáng sợ như muốn thiêu cháy cả trời cao kia dường như muốn ngăn cản hắn ta chạy trốn, nó cuốn lấy tên biến thái họ Trình đang bay nhanh như chớp trên bầu trời, sau đó kéo hắn ta xuống hồ máu, lúc này hồ máu đã trở thành biển lửa, chỉ trong giây lát, hắn ta đã bị biển lửa nuốt trọn, không còn thấy tung tích đâu nữa, cả ngọn núi vang vọng tiếng gào thét của hắn ta.

Không...
Một khung thoại nhảy ra, Chúc Dao lập tức mừng rỡ, nhưng khi đọc xong dòng chữ trên đó, sắc mặt cô tối sầm lại.
Chúc mừng quý khách đã đạt tám thành tựu về chơi hỏng cơ thể.
Phần thưởng một suất sống lại, vui lòng lựa chọn: A.

Chuyện gì thế? Sao lại thế này? Á...

Trình Thanh Điệu đột nhiên thét lên một tiếng thê thảm, tình thể lập tức biến chuyển.
Chúc Dao mở mắt ra nhìn thấy cả hổ máu đang bùng cháy những ngọn lửa màu tím, chúng lao về phía tên biến thái họ Trình tựa như có ý thức riêng, chỉ trong chớp mắt đã bao trùm lấy hắn ta.
Hơn nữa không gian này sắp sụp đổ rồi, cho dù cô chống chịu được cũng không còn thời gian nữa.
Chúc Dao bắt đầu hoảng, linh khí vừa dịu đi lại bắt đầu mất khống chế, linh khí ngũ hành khó khăn lắm cô mới chia ra được nay lại trộn vào nhau.
Con mẹ nó!
Tộc phượng hoàng tuy bất tử, nhưng lúc niết bàn sống lại sẽ mất đi tất cả ký ức, quên đi mọi thứ trước đây, tất cả mọi thứ sau khi sống lại sẽ không còn liên quan đến trước đây nữa.

Nhưng Tiểu Bát niết bàn vẫn giữ lại ký ức hoàn chỉnh.

Chúc Dao đoán có khả năng là vì suất sống lại của Giới Linh.

Giây phút cuối cùng, Chúc Dao vội vàng xé rách không gian, mang Tiểu Bát giờ đã là một con chim non nhỏ yếu trở về giới tu tiên, khoảnh khắc trước khi đi, cô không khỏi không quay đầu lại nhìn những con yêu thú bị tên biến thái họ Trình biến thành vật thí nghiệm.

Không ngờ tất cả yêu thú đều bùng lên ngọn lửa màu vàng giống như trước khi sống lại của Tiểu Bát, khắp nơi chỉ còn biển lửa, tất cả yêu thú nóng nảy mất đi mọi lý trí đã biến thành tro bụi.

Bọn chúng vốn dĩ là con rối do tên biến thái họ Trình dùng máu Thần tộc tạo ra, Tiểu Bát đã niết bàn, bọn chúng tất nhiên cũng sẽ biến mất.

Chúc Dao không khỏi thở phào một hơi, có lẽ đây cũng là một loại giải thoát với những con yêu thú này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.