• 1,148

Chương 301: Một cây củ cải một cái hố


ra ánh sáng màu vàng, hàng loạt ảo ảnh màu trắng ào ạt bay ra, có lẽ khoảng hơn trăm ảo ảnh.

Cũng không biết là quỷ hồn nào đột 8nhiên hét lên:
Mau nhìn kìa, đằng đó có người!
.

Tựa như phá vỡ cái gì đó, hàng trăm ánh sáng xanh đồng loạt nhìn về phía cô, 3khóe môi Chúc Dao giật giật.
Nếu hắn ta không đồng ý thì Chúc Dao cũng không miễn cưỡng, dù sao chỉ cần trở về Minh giới thì hồn phách của hắn ta sẽ tự ngưng tụ lại. Chúc Dao nói chuyện vài câu với hắn ta rồi dùng vãng sinh quyết đưa hắn ta về Minh giới.
Trần Trinh vừa vẫy tay với cô vừa bay về phía trận pháp vãng sinh, tay còn thỉnh thoảng gạt những giọt lệ rơi bên khóe mắt, vẻ mặt đau buồn không thôi. Ừm, nếu đó không phải là những giọt nước mắt bằng máu đỏ
tươi thì sẽ càng cảm động hơn.

Không cần!
Không ngờ Trần Trinh lại phản đối mãnh liệt, hắn ta chạy xa ra vài bước.
Khó khăn lắm ta mới biến thành từng mảnh từng mảnh thế này, nếu ngưng tụ lại thì kỹ thuật nhát ma sẽ giảm xuống, giờ ta thể
này mới là đẹp nhất.

Được rồi, coi như cô nhiều chuyện đi, còn cố ý để hắn ta lại.
Chúc Dao im lặng.
Cô cảm thấy có gì đó sai sai, hơn nữa còn cực kỳ sai. Linh khí trên đời này rõ ràng có ở khắp mọi nơi giống như không khí, chỉ cần cô tập trung là có thể nhìn thấy. Cô còn tưởng đây là vấn đề cơ bản bắt buộc phải có với
tất cả tu sĩ khi dẫn linh khí vào cơ thể, còn nghĩ ngay cả đệ tử Luyện Khí cũng có thể nhìn thấy.

Lão Lão...


Hům?


Con chẳng thấy gì cả.
Trong bàn tay của Lão Lão trống hoặc có gì đâu.

Đúng rồi, chẳng phải cô làm quỷ sai à?
Trần Trinh giật mình tiếc nuối:
Sao cô lại đi đầu thai hả? Làm quỷ sai tốt hơn biết bao nhiêu, có tiền đồ hơn biết bao nhiêu!

Tiền đổ ở chỗ nào vậy trời?
Thôi bỏ đi!
Trần Trinh, hồn phách của người bị cờ chiều hôn đánh tan rồi, ta sẽ ngưng tụ lại cho ngươi.

Tiểu Bạch ngồi một mạch hai ngày, hoa cỏ xung quanh đã nở tàn hai vòng rồi cậu nhóc mới chậm rãi mở đôi mắt ra, nhưng linh khí trong cơ thể cậu ta không hề có tí tiến triển nào. Tiểu Bạch thất vọng lắc đầu với
Chúc Dao:
Lão Lão, Tiểu Bạch... không làm được, cảm ứng phân biệt một loại linh khí đã tổn tất cả tinh thần của con, con thực sự... không thể đồng thời cảm ứng năm loại linh khí.
Chứ đừng nói đến dẫn khí vào cơ
thể.
Con không phân biệt nổi.


Nguyên tắc tu luyện vốn dĩ là như vậy mà!
Tiểu bá vương ngơ ngác:
Chẳng lẽ... không đúng à?


Không đúng, tất nhiên là không đúng rồi!
Chúc Dao luôn thấy kỳ lạ tại sao các phái đều tôn sùng đơn linh căn, ban đầu cô còn tưởng là vì lượng linh khí cần dùng, đúng là ngũ linh căn cần linh khí nhiều hơn đơn
linh căn, vì thế cô không nghĩ nhiều lắm. Bây giờ nghĩ lại, vấn đề này không đến nỗi ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện. Mỗi thân phận sửa BUG của cô đều có linh căn khác nhau, khi là Lôi linh căn thì tốc độ tu luyện đúng
Vẻ mặt Chúc Dao lúc đó là thế này: 0( ngo
Chúc Dao thở dài một tiếng, sau đó khởi động linh khí và niệm vãng sinh 5quyết, chỉ trong chớp mắt, một trận pháp vãng sinh cỡ lớn tỏa ra ánh sáng trắng rực rỡ xuất hiện trên không trung, nó lập tức đưa đám quỷ
hồn đang chuẩn bị nhào tới chỗ cô về thẳng cổng Minh giới.
Mãi cho đến khi chỉ còn một quỷ hồn có hồn phách đã bị đánh tan gần hết.
Quỷ hồn ấy cứ nhìn trái nhìn phải, tuy không rõ tại sao các bạn của mình đi đâu hết, nhưng vẫn chuyên nghiệp tiếp tục thắp lửa ma trơi, sau đó ngắt chân và đầu ra, ba phần cơ thể khiếm khuyết cứ thể bay về phía
Chúc Dao, hắn ta nói bằng giọng điệu u ám:
Cô nhóc, ta là ma... cô sợ chưa?

Tiểu bá vương mỉm cười gãi đầu:
Đó cũng chỉ là ba tầng đầu tiên ở giai đoạn Luyện Khí thôi, trước đây còn có kinh nghiệm rồi, giờ luyện lại tất nhiên phải nhanh rồi, nhưng... ngũ linh căn cần năm loại linh khí, đi
dẫn khí từng cái một rất mất thời gian, chỉ sợ sau tầng ba sẽ...


Dẫn khí từng cái một?
Chúc Dao bắt được một từ quan trọng:
Là sao?

là rất nhanh, nhưng khi là ngũ linh căn hay thậm chí là toàn hệ linh căn cũng chẳng kém bao nhiêu mà? Tất nhiên không loại trừ trường hợp hành vi tự tìm chết kích thích linh khí bạo động để điên cuồng tăng tu vi,
cho dù là tốc độ bình thường, thật ra cũng không chậm đi bao nhiêu cả.
Thế nhưng tại sao những đệ tử ngũ linh căn trong giới tu tiên dù tu luyện cả đời cũng khó vượt qua ải Trúc Cơ? Còn đơn linh căn thì người tu luyện nhanh chỉ cần hai mươi năm, chậm thì ba mươi năm, khác biệt giữa

Ơ, làm thể được không vậy?
Cậu nhóc kinh ngạc hỏi lại.

Sao không được?
Cô tu luyện kiểu thế mà!

Thế nhưng...
Tiểu bá vương cau mày nói:
Linh khí trong không khí rất hỗn tạp, hơn nữa linh khí ngũ hành tương khắc nhau, nếu dẫn cùng lúc vào sẽ có hại cho kinh mạch. Trong không khí không chỉ có linh khí
Không phân biệt nổi? Chúc Dao ngẩn ra, không phải chứ.

Chẳng phải linh khí có màu sắc khác nhau à?
Đừng nói Tiểu Bạch bị mù màu nhé?

Màu sắc?
Cậu nhóc ngơ ngác:
Màu sắc gì?


Có người thật kìa, đang sống luôn!


Quá tốt rồi, tìm được người rồi, mau nhát cô ta, mau9 nhát ma cô ta đi!

Hàng trăm quỷ hồn bắt đầu ngắt đầu, lột da khoe xương, thắp lửa ma trơi, lao xao hưng phấn chuẩn bị nhát ma6 cô.

Hoắc Nguyên Giáp, nhớ tới thăm ta thường xuyên đấy.


...
Ai mà thèm tới địa phủ thăm hắn ta chứ!
Cũng không biết con cóc kia chôn cái gì dưới đất, hoa cỏ ở mảnh đất linh mạch này phát triển cực kỳ nhanh, chỉ trong một đêm, đất trọc đã trở thành biển hoa.
hai loại tư chất là rất lớn.
Bây giờ nghe tiểu bá vương nói như thế, cô mới phát hiện vấn đề lượng linh khí cần dùng không liên quan lắm, mà đó là sự khác biệt về phương hướng tu luyện.

Tiểu bá vương, tại sao phải dẫn khí từng cái một mà không cùng lúc dẫn linh khí ngũ hành luôn?

Trán Chúc Dao nổi gân xanh:
Trần Trinh!


Ế?! Cô biết ta à?
Hắn ta ngẩn người ra.

Ngươi không nhớ ta à?

Nhưng tiểu bá vương lại nói với cô rằng, cậu nhóc không hề biết linh khí có màu gì? Thậm chí chưa từng nghe nói linh khí có màu sắc.
Chẳng lẽ, linh khí đủ màu bay múa đầy trời kia chỉ có mình cô nhìn thấy!
Chuyện quái gì thế này!

Màu sắc của linh khí!
Chúc Dao bắt một cái vào không trung, chỉ vào lòng bàn tay nói:
Con nhìn kỹ này, màu xanh là linh khí thuộc tính Mộc, màu bạc là linh khí thuộc tỉnh Kim, linh khí thuộc tính Thủy là màu
xanh dương, màu vàng là linh khí thuộc tính Thổ, linh khí thuộc tính Hỏa có màu đỏ giống Tiểu Bát, còn linh khí thuộc tính Lôi chơi nhây nhất đang vẫy đuôi quấn lấy ngón tay ta.

Tiểu Bạch mở to mắt ngây người.
ngũ hành, còn có ba loại linh khí biến dị thuộc tính Phong, Lôi, Băng. Con không có linh căn tương ứng thì những loại linh khí đó sẽ khiến cơ thể nổ tung.

Nói cũng đúng, tiểu bá vương không phải toàn hệ linh căn:
Vậy nếu như chỉ dẫn năm loại linh khí cần thiết vào cơ thể thì sao? Với phương pháp dẫn khí của con thì chỉ cần loại bỏ ba loại linh khí Phong, Lôi và Băng
thôi!

Không biết có phải những lời cô nói hôm đó đã kích thích tiểu bá vương hay không, từ đó cậu nhóc tu luyện rất chăm chỉ, sáng sớm đã nhận định trong sân, ngắn ngủi hai năm đã từ Luyện Khí tầng một vợt thẳng lên
tầng ba.

Giỏi lắm, tiểu bá vương.
Giáo viên giỏi không bao giờ tiếc lời khen ngợi học sinh của mình:
Lên tầng ba nhanh lắm, xem ra không bao lâu nữa nhóc có thể trở về tu vi ban đầu rồi.

Thể là cô mang vấn đề này đi hỏi chuyên gia tu tiên, sư phụ.
Đáp án hoàn toàn giống với tiểu bá vương, sư phụ cũng không biết linh khí có chia màu sắc.

Nhưng ban đầu khi dạy ta dẫn khí vào cơ thể, chẳng phải sự phụ nói cảm ứng linh khí phải nhìn kỹ màu sắc của linh khí sao?


Cô...
Hắn ta bay xung quanh cô một vòng, đột nhiên mắt sáng lên, hắn ta hưng phấn nói:
Hoắc Nguyên Giáp! Sao lại là cô? Sao cô đầu thai nhanh thế?


Ơ... đúng rồi!
Cô chỉ đành gật đầu.

Là cô à!
Hắn ta dập tắt hai ngọn lửa ma trơi, thở dài một tiếng:
Thôi bỏ đi, dù sao cũng quen biết nhau, ta sẽ không nhất ma cô nữa, nói cho cô biết, giờ kỹ thuật nhát ma của ta ghê gớm lắm đấy.


Lão Lão, tư chất của con là ngũ linh căn.
Ánh mắt Tiểu Bạch hơi tối lại:
Linh khí không thuần thì đâu dẫn vào cơ thể được, trước đây lúc còn là song linh căn, con chỉ cần dẫn trước một loại linh khí, sau đó dẫn thêm
một loại nữa là có thể tăng tu vi, bây giờ trở thành ngũ linh căn thì tất nhiên phải tốn nhiều thời gian hơn trước đây rồi.


Khoan đã.
Chúc Dao cau mày, phát hiện một vấn đề cực kỳ quan trọng:
Ý con là, con chỉ có thể dẫn vào cơ thể một loại linh khí trong một lần, đến khi đạt tới điểm giới hạn lại dẫn thêm một loại khác, cứ thế cho đến
khi năm loại linh khí đều đến điểm giới hạn thì mới tăng tu vi được sao?


Đúng thế?


Đúng cái khỉ mốc! Ai nói với con thế hả?

không ảnh hưởng gì tới tốc độ thông hành cả.
Bạch Chí Viễn sững người, gương mặt tỏa ra ánh sáng của hy vọng, một lúc sau mới dần xuống nỗi kích động, cậu nhóc hít sâu một hơi nói:
Lão Lão, con thử xem sao!


Ừ!
Chúc Dao gật đầu, ngồi bên cạnh hộ pháp giúp cậu nhóc.
Đôi mắt tiểu bá vương lập tức sáng lên, cậu nhóc vội vã hỏi lại với vẻ mặt mừng như điên:
Ý Lão Lão là... nếu dẫn cả năm loại linh khí ngũ hành cùng một lúc thì tốc độ tu luyện của con...


Giống hệt đơn linh căn.

Nếu xem linh căn là một con đường, đơn linh căn là một làn xe thì ngũ linh căn chính là năm làn xe. Trong trường hợp tuân thủ nguyên tắc giao thông thì khác biệt chỉ nằm ở lưu lượng thông hành thôi, hoàn toàn
Ngọc Ngôn lắc đầu:
Nàng có nhớ ta dẫn linh khí thuộc tính Lôi vận hành một vòng trong cơ thể của nàng không?



Nhớ.



Ban đầu ta làm thể là để nàng làm quen với hơi thở của linh khí thuộc tính Lôi, từ đó dẫn linh khí giống như vậy vào cơ thể.
Hắn giải thích:
Cái gọi là cảm ứng linh khí là một loại cảm giác mà thôi, ta chưa bao giờ

nghe nói linh khí còn có hình thái và màu sắc cụ thể


Vậy cái cô nhìn thấy là gì? Bảng màu à?


Sư phụ, đừng nhúc nhích!
Chúc Dao chui vào lòng sư phụ, vòng tay lên cổ hắn, rồi kéo hắn xuống thấp để trán hắn chạm vào trán của cô, sau đó dùng thần thức nhìn vào trong cơ thể hắn, nhưng chỉ nhìn thấy
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.