Chương 312: Bảo vệ bồ công anh
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2167 chữ
- 2022-02-04 04:37:34
Cô xoay người ngự kiểm bay nhanh về một hướng.
Bà bà...
đó, không phải là người ngoài hành tinh đâu!
Ngọc Dao...
Giọng nói của sư phụ đột nhiên vang lên từ chỗ Đậu Đậu:
Mấy tà tu đó không phải người.
Cố lên, hoàn hảo lắm Tiểu Bát!
Chúc Dao âm thầm like cho em trai mình.
Vừa nói xong thì con phượng hoàng trên không trung như bị tắt lửa, nó kêu
chíp
một tiếng rồi trở về kích cỡ của một con chim bồ câu, sau đó rơi xuống, biển lửa cũng theo đó mà biến mất.
Cả tám người cùng nhau nổ, nói đơn giản chính là bom nguyên tử đấy!
Hơn nữa cô cũng không kịp ngăn cản toàn bộ lại được, chỉ cần một người nổ thành công là cả Tĩnhớ Cốc bên dưới sẽ toang luôn đấy.
thôi, ai ngờ chúng lại muốn nhấn chìm Thiên Tề Phong vào trong lĩnh U Cốc, muốn dùng ưu thế về kết giới của cốc để che giấu đi thứ bên trong.
Nếu như Thiên Tề Phong rơi xuống, những tinh linh trong cốc không bị nghiền thành nhân bánh mới lạ.
Ngọc Dao!
Sư phụ lại lên tiếng.
Một khắc tiếp theo âm thanh phá vỡ không gian truyền tới. Thân hình của Chúc Dao loé lên, mấy cột bằng bay sượt qua người cô. Sau đó, một cô gái điều khiển bánh xe hình trăng khuyết tấn công về phía cô.
Chúc Dao chỉ đành phải gọi ra một đạo Cửu Thiên Lôi Quyết, một tia sét khổng lồ từ trên trời lao xuống giáng thẳng vào Thiên Tề Phong sớm đã bị thiêu cháy đến không còn nhận ra. Quả núi lập tức hoá thành nghìn
vạn mảnh vụn nhỏ li ti bắn tung tóe. Cô lại lập tức sử dụng thuật pháp hệ Phong, cuốn bay hết những mảnh vụn rơi vào Tĩnh U Cốc ra ngoài kết giới.
Trái tim của Chúc Dao như bị bóp nghẹt, vừa bắt quyết vừa xông vào trong kết giới, mười mấy tia sét lao về phía mấy tên tu sĩ Nguyễn Anh kia. Trận pháp giữa chúng lập tức bị phá vỡ tản ra bốn phía. Thiên Tề Phong
mất đi sự nâng đỡ của trận pháp nên rơi xuống càng nhanh hơn.
Giây lát sau, một tên trong số đó đột nhiên bay về phía cô, linh khí trên người bắt đầu chấn động một cách kịch liệt.
Đệch! Lại là tự nổ.
Tề Phong đến đó vậy thì những tinh linh trong cốc...
Cô không cho rằng đám tà tu đó lại tốt bụng tha cho những cư dân sống ở đó.
Bọn chúng gia nhập tà giáo gì đó à? Sao lại thích tự đánh bom liều chết như thế chứ?
Còn lâu mới cho ngươi đánh bom liều chết ở đây nhé!
Lão Lão...
Hai cậu nhóc còn chưa kịp phản ứng lại 8thì Chúc Dao đã biến mất rồi. Hai người nhìn nhau rồi lập tức ngự kiếm đuổi theo.
với ngọn lửa đều lập tức hoá thành tro bụi, ngay cả tên tà tu đang liều chết xông tới cũng biến mất trong biển lửa mênh mông.
Cả Thiên Tề Phong bị ngọn lửa màu tím bao phủ, một con phượng hoàng lửa màu tím đang bay vòng vòng chiếm giữ bầu trời, mỗi lần nó vỗ cánh là lại tạo ra một biển lửa lớn. Chỉ thấy Thiên Tề Phong mới đây còn to
Rốt cuộc các ngươi là ai? Có ý đồ gì?
Chúc Dao trầm giọng hỏi.
Nhưng đối phương lại chẳng có phản ứng gì!
Có lẽ tất cả linh khí của Tĩnh U Cốc đều ở trên lớp kết giới đó, dùng để bảo vệ những tinh linh ở bên trong cốc.
Theo những gì sư phụ nói, trận pháp dịch chuyển tức thời cỡ lớn này không thể đi xa được, mà Tĩnh U Cốc lại gần phái Húc Nghiêu nhất. Chúc Dao càng nghĩ càng hoảng, nếu như đám tà tu đó thật sự chuyển Thiên
Xuống dưới sơ tán các tinh linh đi, bảo chúng trốn ở bên rìa ấy.
Chúc Dao nghiến răng kiên trì.
Nhưng mà người...
Mệt quá!
Tiểu Bát ì ạch bò lên vai cô, nằm bất động như một con chim chết:
Buồn ngủ quá, đệ phải đi ngủ một giấc đã! Thất tỷ bóc lột trẻ con.
...
Đệch, rõ ràng còn chưa làm xong việc, có gì lại bảo cô bóc lột!
Đệch, có cần phải kiêu ngạo thể không?
Chúc Dao đón được cậu ta:
Tiểu Bát..
Sao để có thể tắt điện vào đúng thời khắc quan trọng này chứ?
Một làn khói trắng từ miệng nó bay ra, Chúc Dao run hết cả người.
Là ảo giác sao? Sao cô lại cảm thấy làn khói đó là hình người nhỉ, có khuôn mặt có thân hình, trên quần áo hình như còn viết chữ
hồn
.
Đột nhiên!
Đậu...
Ánh sáng màu xanh trong lòng cô loé lên, một hạt đậu khổng lồ xuất hiện trên không trung, sau đó nó há miệng thật lớn. Mới đây còn là tám người đang chuẩn bị đánh bom liều chết bỗng hoá thành tám tia
Chúc Dao lập kết giới phòng ngự, ngăn chặn sự tấn công từ bốn phía. Tuy rằng chúng tấn công liên tục nhưng cô cũng không sợ, chỉ là hơi khó đối phó mà thôi, lại thêm cô cần phải cẩn thận không cho chúng tấn công
vào Tĩnh U Cốc nên cũng khó tránh khỏi có chút bó buộc chân tay.
Chúc Dao hít sâu một hơi, đang chuẩn bị điều động linh khí dày đặc đang vây quanh Thiên Tề Phong, muốn dùng linh khí di chuyển Thiên Tề Phong ra khỏi Tỉnh U Cốc thì lại thấy mấy tên Nguyễn Anh đó đã trở lại.
Chúng không lập tức phát động tấn công mà chỉ lẳng lặng, lạnh lùng nhìn cô.
Chúc Dao lập tức gọi linh kiếm, vừa giơ tay cản lại thì bánh xe hình trăng khuyết lập tức bị phá vỡ thành hai nửa.
Nữ tà tu kia không hề sợ sệt mà vẫn tiếp tục gọi linh kiếm tấn công cô. Những tà tu Nguyên Anh khác cũng đồng thời bao vây cô, phần lớn là gọi ra linh kiếm hoặc là cột băng, liên kết thành một mảng dày đặc.
Bọn chúng là bên phản diện mà? Phản diện không phải đều rất lắm mồm sao? Không phải trước khi đánh nhau đều sẽ thao thao bất tuyệt một đoạn thoại dài để uy hiếp doạ dẫm hoặc là ra vẻ ta đây sao? Phản ứng của
bọn chúng rõ ràng là lấy nhầm kịch bản lạnh lùng rồi đó! Cứ như... mấy con rối chỉ biết tấn công thôi vậy.
sáng màu đỏ chui vào trong miệng Đậu Đậu.
Nhoàn!
Đậu Đậu ngậm miệng, biển về kích thước bằng quả bóng rổ, bay trở lại tay cô.
không thể ăn linh tinh như thế chứ, mi mập sẵn rồi cũng không sao, nhưng lây cho sự phụ ở bên trong thì sao đây hả hả hả?
Đậu...
Đậu Đậu lăn ra, đột nhiên nó há miệng ở một tiếng rất to.
Giới Linh, anh mau ra đây giúp tôi đi! Trái đất sắp bị vũ khí hạt nhân huỷ diệt rồi!
Ánh sáng màu đỏ trên người tám người đó ngày càng rực hơn, bọn chúng sắp nổ đến nơi rồi.
Chúc Dao lại dùng roi đánh vỡ đan điền của một tà tu đang chuẩn bị tự nổ, nghi vấn trong lòng cô ngày càng chồng chất. Đám tà tu này rốt cuộc là gì?
Mấy tà tu đó đột nhiên ngừng tản ra xung quanh. Chúc Dao tưởng là chúng muốn chạy trốn nhưng chúng lại chỉ dừng ở một nơi không xa, ở khoảng cách vừa đủ để tia sét trong tay cô không tấn công chúng được.
Chúc Dao cuống lên, biến tia sét thành roi quấn lên trên linh kiếm. Cô dùng sức quất thẳng vào đan điền của ả ta, ngăn cản ngưng tụ linh khí. Dưới sự tác động của chiêu này, linh khí của ả lập tức tan ra, quả nhiên
việc tự nổ đã dừng lại. Ả cũng bị trọng thương, miệng phun ra một ngụm máu, nhưng cũng chỉ ngừng lại trong giây lát rồi lại tiếp tục tấn công cô bằng thuật pháp của hệ khác, sắc mặt vẫn không hề thay đổi.
What the fuck?
Sư phụ có ý gì vậy?
Trên người bọn chúng đều là tử khí, thật ra bọn chúng đã chết từ lâu rồi, nhưng linh hồn bị cưỡng ép ở lại thể xác rồi trở thành con rồi.
Đậu Đậu...
Chúc Dao lập tức điên cuồng, không phải dịch chuyển tức thời mà là Đậu Đậu đã ăn con người thật rồi, hơn nữa lại còn có thể nhả ra hồn phách!
Mi đừng có phát triển theo hướng zombie mà, chúng ta là người tu tiên
Chúc Dao bay cực nhanh, trong lòng hoảng lo3ạn, hận bản thân không thể dịch chuyển tức thời. Cuối cùng cô cũng nghĩ ra nơi gần đây có mật độ linh khí ngưng tụ dày đặc là nơi nào9 rồi, là Tĩnh U Cốc! Là nơi tụ tập của
đám tinh linh yêu quái mà ban đầu khi cô vừa sống lại đó. Tuy linh khí trong cốc ít ỏi6 nhưng những kết giới ở ngoài cốc đều được ngưng kết từ linh khí. Cô chỉ đụng vào chút xíu mà những linh khí đi vào người cô đã
<5br>đưa cô lên thẳng Trúc Cơ rồi, có thể thấy linh khí ở đó dày đặc cỡ nào.
lớn không gì sánh bằng lúc này lại giống như cây kem được đưa vào lò lửa, bắt đầu tan chảy với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được. Chỉ giây lát sau, kích thước của Thiên Tề Phong chỉ còn bằng một phần năm so
với ban đầu.
Chúc Dao bay rất nhanh, thoáng chốc đã đến Tĩnh U Cốc rồi. Từ xa cô đã nhìn thấy một quả núi khổng lồ xuất hiện trên không trung, hơn nữa còn đang dần chìm vào trong lĩnh U Cốc.
Chúc Dao như ngồi trên đống lửa, nhất thời tức giận đến mức muốn chửi đổng lên. Lửa giận ùn ùn kéo tới, đám tà tu này đúng là khốn nạn quá rồi. Cô vốn tưởng rằng bọn chúng chỉ di chuyển Thiên Tề Phong đến đây
Mau lên! Nói đây chính là mệnh lệnh của
Thái Thiển
thì chúng sẽ nghe lời con.
Chuyện liên quan đến tính mạng, cô chỉ đành thất đức một lần vậy.
Dạ Kinh Thương và tiểu bá vương cắn răng nhìn nhau, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời cô xoay người đi sơ tán người dân địa phương.
Chúc Dao không có cả thời gian để chửi thề mà lập tức lao xuống dưới chân núi, hóa thân thành một cái máy nâng, dốc toàn lực cố gắng chèo chống cả quả núi mới giữ cho nó không lao xuống dưới.
Lão Lão...
Tiểu bá vương và Dạ Kình Thương cũng chạy tới, kinh ngạc nhìn Chúc Dao đang vất vả chống đỡ đến mức mặt đỏ tía tai.
Tuyệt đối không thể để bọn chúng tự nổ được, nhưng cho dù có giăng kết giới thì cũng không thể đưa cả Tỉnh U Cốc vào bên trong.
Phải làm sao đây? Làm sao đây trời ơi?
Chuyện này hơi sai sai! Sai quá sai rồi đó! Càng đánh, cảm giác kỳ dị trong lòng cô càng mạnh mẽ. Mấy kẻ này... rất có vấn đề, bọn chúng đánh theo kiểu không tiếc mạng sống nhưng vẻ mặt luôn bình tĩnh đến lạ
thường, giống như không hề sợ đau vậy.
Đúng lúc cô đang bận bịu đối phó thì linh khí của nữ tà tu ở gần cô nhất lại bắt đầu bạo động.
Ôi đệch, các ngươi cố chấp với đánh bom liều chết đến thế cơ à? Cứ có cơ hội là cho nổ, các ngươi là paparazzi hả?
Chúc Dao: ... Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đậu Đậu, sao mi lại ăn mấy thứ kỳ lạ nữa vậy hả?
Chúc Dao không nhịn được muốn vành miệng nó ra:
Lần trước là yêu thú dịch chuyển tức thời thì thôi cũng được, nhưng lần này là người đó! Có đói bụng thì cũng
Một khắc sau, cả tám người cùng bắt đầu dẫn nổ bản thân.
Chúc Dao chết lặng! Cái đềnh đệch! Có cần phải cố chấp với cái chết như vậy không hả?
Tiểu Bát!
Chúc Dao gọi một tiếng.
Một luồng ánh sáng màu đỏ vút lên, tiếng phượng hoàng kêu vang tận mây xanh. Ánh lửa vô biên từ chân trời xông tới, chỉ trong phút chốc, một biển lửa màu tím đã xuất hiện trên không trung. Những vật tiếp xúc
Con rối sao?
Chúc Dao ngẩn người:
Nhưng chúng có thể sử dụng pháp thuật, hơn nữa còn dùng rất linh hoạt.
Nếu như chỉ là con rối thì không thể nào giữ lại tu vi lúc còn sống được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.