Chương 388: Giới linh là linh hồn hành động
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 2158 chữ
- 2022-02-04 04:39:06
định sẽ không đồng ý để cho cái gã tiểu nhân kia và Quả Quả đến với nhau. Dù có phải chia uyên rẽ thuỷ thì cô cũng nhất đ8ịnh phải phản đối!
Hừ! Cô chính là người nghiêm túc như vậy đấy.
Giới Linh cười hà hà, vung tay 6lên. Cơn gió nhẹ quét qua, một tia sáng xuất hiện trong nguyên thần của Chúc Dao, từ từ ngưng tụ thành hình, sau đó... <5br>
Biển thành một dấu giày khác.
Giới Linh đắc ý:
Như vậy là tốt rồi!
trò chơi trong hậu trường, có thể thay đổi bất cứ số liệu nào. Thậm chí là sửa cả khuôn mẫu của trò chơi.
Chúc Dao chỉ nhìn lướt qua rồi lập tức dừng lại, quyền hạn này quá lớn, cô còn phải từ từ nghiên cứu. Đúng là hơi lo lắng, liệu những thay đổi của mình có khiến trò chơi này sụp đổ không?
thôi.
Chúc Dao im lặng hồi lâu:
Anh phải biến mất sao?
Chúc Dao tiến lên một bước, ôm lấy Giới Linh, hít sâu một hơi mới kìm được những cảm xúc kia:
Giới Linh, cảm ơn anh.
Giới Linh ngẩn người, nở nụ cười rạng rỡ tựa như nắng ấm.
Bình tĩnh bình tĩnh.
Giới Linh chớp chớp mắt nhìn cô:
Đây chính là phần thưởng cực kỳ đặc biệt đó: Ấn tam giới, có cái này thì cô sẽ sử dụng được tất cả các năng lực của tôi. Độ thiện cảm tam giới tăng đến
mức MAX. Toàn bộ hành trình không lo khốn khổ, thứ này rất cần thiết để đi du lịch xuyên qua thời không nha.
Tốt cái con khỉ nhà anh ấy mà tốt!
Lật bàn! Một dấu giày đã đủ để nát bét lòng người rồi, anh còn muốn góp thêm một cái nữa?
Có tin tôi chém chết anh không?
Đau quá đau quá đau...
Giới Linh vừa kêu thảm thiết vừa hít hà:
Đừng đánh nữa mà... ôi á á á á.
mới.
Cô cứ trông coi thật tốt, khi nào tâm trạng vui thì sửa lại những BUG còn sót lại là được. Nhưng phải làm thế nào để biết được đâu là BUG nhỉ?
Không sao đâu.
Giới Linh vẫn dửng dưng:
Chuyện này rất bình thường.
Bình thường chỗ nào? Anh sắp biến mất đấy! Đừng có làm tôi sợ.
Mặc dù Giới Linh hơi đáng ghét, nhưng cô chưa từng muốn Giới Linh biến mất:
Chuyện lớn đấy, tôi tạm thời không bắt anh lấy lại dấu giày nữa, giúp anh quản lý, giúp anh làm thị thực.
Lại nói, nhiều lúc Giới Linh làm cô rất khó chịu, nhưng nói cho cùng thì vẫn có chút tình cảm. Đúng như Giới Linh nói, tam giới sắp tan vỡ, Giới Linh chẳng qua chỉ nhờ cô giúp đỡ, như bạn bè với nhau.
Giờ nghĩ lại một chút, ở thời hiện đại, Giới Linh đã biết cô được năm năm. Rõ ràng Giới Linh có vô số cơ hội đưa cô xuyên không nhưng lại không làm. Mà đến khi cô đồng ý, mới đưa cô đi. Dù có lén lút, nhưng
Mau xóa cái dấu giày kia đi.
Mẹ nó, lúc trước bị đạp một phát, giờ lại biến thành hai. Đậu má, lại còn một cái cỡ 43, một cái cỡ 42? Dù cái mới có thêm nhiều hoa văn màu mè, nhưng có phải đạp người chăm
chỉ đến thể không?
Chúc Dao:
...
Đây là điều tra dân số à?
Giới Linh đã đặt cược rất nhiều vào cô. Nó đánh cược chính bản thân mình và tất cả sinh linh trên thế gian này vào cô. Ngay cả bây giờ, dù không thấy được kết quả, Giới Linh cũng đã cược hết toàn bộ.
Sự tín nhiệm lớn như vậy, sao cô dám phụ lòng? Cho nên... Vì mặt mũi bạn bè, cô chỉ có thể tiếp tục làm việc cho Giới Linh.
Giới Linh cười rạng rỡ, mặt đầy vẻ thỏa mãn, thân thể bắt đầu trở nên trong suốt.
Này này này... Anh làm sao thế?
Cô thấy lòng nặng trĩu, kéo tay Giới Linh lại:
Sao đột nhiên lại biến thành trong suốt thế này!?
Không được! Trở về rồi nhất định phải tổ cáo hắn!
Chúc Dao oán giận điền thông tin xong, hình ảnh trên màn hình liên biến chuyển, mấy màn hình xuất hiện trước mắt, hình ảnh bên trên không giống nhau, nhưng tất cả đều viết mấy chữ màu trắng y hệt: Nghi
Chúc Dao cứ thế ôm lấy Giới Linh, cho đến khi bóng người Giới Linh nhạt dần, cuối cùng hóa thành một chấm sáng, biến mất trước mắt. Cô đứng tại chỗ, thật lâu mới bình tĩnh lại, rồi chợt thấy lòng mình thật
trống trải. Cô có thể cảm nhận được, Giới Linh đã thực sự biến mất.
Chúc Dao hít sâu một hơi, cảm nhận ẩn tam giới trong nguyên thần, bỗng chốc, hết thảy tam giới hiện lên trước mắt cô. Cô chợt thấy cảm giác như đang nắm hết tất cả trong tay. Cảm giác này khác với sức
mạnh thuần túy. Đây là một sự nhận thức, rằng mình có thể tùy ý khống chế tất cả. Giống như cảm giác làm chủ một trò chơi vậy. Mọi sinh linh bên trong đều có tài khoản người chơi, còn cô thì điều khiển cả
U?
Chúng ta vẫn là bạn bè chứ?
Sao lại không cần thiết? Anh đừng có chết đấy!
Yên tâm đi, tôi chính là tam giới. Tam giới này bất tử, bất diệt, sao có thể chết được?
Giới Linh vẫn bình tĩnh nói:
Hôm nay, trật tự đã được xây dựng lại, không cần Giới Linh nữa, tôi chỉ trở về bản thể của tam
Đây là thứ rất tốt mà, ấn ký của tam giới đó...
Mặt Giới Linh đầy vẻ vô tội.
Ấn ký của tam giới? Thứ đồ chơi gì vậy?
Tay Chúc Dao buông lỏng một chút, đột nhiên có chút dự cảm bất thường. Thận trọng nhìn lại dấu giày kia một cái, chỉ thấy giữa để giày có đường vẫn xiêu vẹo hợp lại
ngờ đổi tượng BUG! Tạm thời không có sức uy hiếp.
Xem ra đây cũng là một trong những chức năng của hệ thống, có thể dự đoán được và giám sát những chỗ sơ hở trong tam giới.
người quản lý, như vậy cô sẽ có năng lực qua lại giữa các thế giới.
Dao Dao...
Dao Dao...
Giới Linh cầm tay cô:
Vì thế giới này gặp nguy hiểm nên tôi mới có được linh trí, rồi xuất hiện trên thế gian này. Giờ cô đã giúp tôi sửa lại thiên đạo hoàn chỉnh rồi, sự tồn tại của tôi không còn cần
thiết nữa.
Đinh!
Đột nhiên, một âm thanh điện tử quan thuộc vang lên, dấu giày cố 43 trong nguyên thần cô đột nhiên phát ra ánh sáng xanh. Một khung đối thoại xuất hiện trước mắt cô, các mục và chữ trên đó khá nhiều, nhìn
Dao Dao, mặc dù cái này có vẻ ngoài hơ3i... nhưng dẫu sao vẫn là một ẩn ký mà.
Giới Linh vỗ vai cô, rồi bỗng đề nghị:
Nếu cô không thích, thì... tôi có thể g9iúp cô sửa lại một chút?
Chúc Dao quay đầu lại:
Sửa lại?
sửa kiểu gì?
Sao nghe chẳng có vẻ đáng tin gì vậy?
Chúc Dao liếc Giới Linh một cái:
Anh nói lại bằng tiếng người xem nào?
Với thứ này, cô có thể di chuyển giữa tam giới.
Nói!
Sau này chuyện trong tam giới, cô cần phải thay mặt tôi quản lý.
Giới Linh cười để tiện:
Nói cách khác, giờ cô là người quản lý thế giới này, phải ngang ngược lên nha!
Dĩ nhiên, luôn như vậy.
U
Như vậy, những ý kiến, đề xuất của cô có thể bị hạn chế. Nhưng đúng là không gì có thể đảm bảo hoàn toàn việc xây dựng lại thiên đạo của thế gian này. Giới Linh chỉ có một cơ hội, Giới Linh là linh hồn của
tam giới, là hóa thân của thiên đạo. Nếu xây dựng lại thiên đạo, đương nhiên nó phải biến mất.
Hóa ra là ép cố ký hợp đồng lao động à? Thô bạo em gái anh ấy, ai làm quản lý chứ?
Lấy lại ấn ký đi, ngay bây giờ!
Tôi là hóa thân của thiên đạo cũ, tôi phải đi thì trật tự mới chính thức được thiết lập lại.
Thân thể Giới Linh càng lúc càng mờ đi, giờ chỉ còn là một cái bóng nhàn nhạt:
Vậy nên, tôi cầu xin cô, trước khi Giới
Linh mới thức tỉnh, hãy giúp tôi bảo vệ thế giới này được không?
Chỉ cần thoáng nghĩ đến là màn hình kia lại biến mất, trở về nguyên thần. Có cái này, cô không lo không tìm được BUG rồi.
Cô hít sâu một hơi, chợt thấy bả vai hơi nặng nề, Giới Linh đã giao lại tam giới cho cô. Cô không dám chắc có thể làm tốt hay không, nhưng không thể phụ lòng tín nhiệm tuyệt đối đó được. Siết tay một cái, cô
Chúc Dao không miêu tả nổi cảm xúc lúc này của mình, chỉ cảm thấy buồn man mác:
Đây là lời trăng trối của anh đó hả?
Coi như là vậy đi!
Giới Linh cười một tiếng:
Đây là đề nghị cuối cùng của tôi, được chứ?
thành ba chữ - CEO!
CEO là cái quái gì? Anh nói rõ ràng cho tôi xem nào?
Chết tiệt, đừng có nhét cho bà đầy đống đồ kỳ quái nữa!
điều ấy cô có thể hiểu được. Nếu ngay từ đầu, Giới Linh để lộ thân phận thực của mình cho cô. Cô có thể sẽ không nhìn rõ được thế giới này, chỉ làm một người ngoài cuộc, làm vài nhiệm vụ của Giới Linh. Dù
sao cũng không thể gắn bó như bây giờ, ở tam giới nhưng sẽ chỉ lấy thái độ chơi game mà hành động.
Đây là thứ mà Giới Linh lúc trước cũng không dám tùy ý sửa đổi, đương nhiên cô cũng không thể hành động quá nhiều. Nhớ tới lúc đó, Giới Linh chỉ di chuyển ánh sáng thanh tẩy, tiêu trừ oán khí, thì Lôi Thần
tháp ra đời, bị đồn đại như lối vào thần giới, khiến các tiên bị tẩy hết dục vọng, đi vào luân hồi. Cô lại mới nhậm chức, càng không phải nói. Hơn nữa, lúc này cũng không phải thời điểm tốt để xây dựng thiên đạo
giới mà thôi.
Thế này thì khác gì cái chết đầu chứ?
Đương nhiên Chúc Dao nhìn ra dụng ý thực sự của Giới Linh khi để cô quản lý tam giới. Giới Linh là linh hồn của tam giới, Giới Linh biến mất thì không còn ai có năng lực xuyên không nữa. Nói cách khác, dù cô
có thị thực, cũng chẳng về thế giới cũ được nữa, chứ đừng nói là đưa sự phụ đi. Dù sao, không có chuyến bay thì thị thực coi như vô dụng. Cho nên Giới Linh mới giao phó lại toàn bộ tam giới cho cô, để cô làm
kỹ thì thấy đó là một bảng thống kê dài, phía trên có viết mấy chữ vừa to vừa đậm: Đăng ký thông tin cho người mới sử dụng.
Mười mấy mục phía dưới là tên người sử dụng, mật mã, tên họ, vân vân.
Chờ một chút!
Cô nhớ Giới Linh từng nói, hệ thống này là do người quản lý thế giới của cô đưa nó. Bỗng dưng, cô chợt nhớ lại thứ sinh vật không xác định trong nhà Quả Quả, chết tiệt! Hóa ra đều do hắn làm hết.
Ấn ký này không thể thu về được, ít nhất là trước khi tôi thức tỉnh lần nữa.
Chúc Dao sửng sốt:
Thức tỉnh? Anh có ý gì?
Không đúng, cũng không thể nói là biến mất, Giới Linh chỉ trở lại bản thể mà thôi, từng ngọn cây, cọng cỏ, mọi thứ trong tam giới này. Như Giới Linh nói, Giới Linh ở khắp mọi nơi.
Chỉ là... không thể trêu chọc, nói chuyện phiếm với cô được nữa.
Không biết? Vậy anh đứng xa tôi thể làm gì?
Chúc Dao nhìn khoảng cách giữa hai người bỗng bị kéo dài ba thước.
Ấy...
Giới Linh đang dợm lùi thêm bước nữa thì ngừng lại, hồi lâu mới nói:
Cũng có một chút xíu tác dụng phụ.
Thật sao?
Có chuyện tốt đến thế cơ à?
Anh chắc nó không có tác dụng phụ gì chứ?
A a a, làm sao mà biết được?
Chúc Dao siết chặt tay bên người:
Vì tôi... thay đổi thiên đạo sao?
Dao Dao... Không sao đâu mà, tôi vẫn luôn ở đây.
Giới Linh cười một tiếng:
Hết thảy mọi điều trong tam giới đều là tôi. Trước đây tôi mắc bệnh nguy kịch, cô đã giúp tôi chạy chữa. Bây giờ tôi chỉ khỏe lại mà
nhận chức CEO này!
Cho đến khi... Giới Linh thức tỉnh mới thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.