• 1,148

Chương 390: Kết cục cuối cùng


Tình hình này là muốn độc chiếm tiên giới ư?

Còn có ngăn cấm mọi hành vi giết chóc gì đó nữa. Mặc dù bề nổi ở tiên giới có8 số ít người vô duyên vô cớ giết người, nhưng những người có thể phi thăng thành tiên này nào có ai không vấy nợ máu trên tay?
Bề chìm thì không chỉ giết người, cho dù là thủ đoạn đập hồn vỡ phách, khiến người ta mãi mãi không thể đầu thai cũng nhiều9 vô số. Chuyện như giết người đoạt bảo vật thì xảy ra ở khắp nơi. Sao có thể chỉ

dựa vào một câu nói của Lôi Thần điện mà6 ngăn cấm được chứ?
cái gì ta vẫn phải quản Lôi Thần điện? Cho dù luận vai vế từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên đều không tính tới ta mà?
Hắn ta khóc không ra nước mắt giữ chặt người có vai vế cao nhất bên cạnh:
Lão tổ tông,
người cũng đi ra từ trong tháp mà, bọn con đều là đồ tử đồ tôn của người. Nói thế nào thì cái chức lâu chủ này cũng nên giao trả cho người mới phải chứ.

Lão tổ tông cười mỉm sờ rầu, vỗ vai hắn ta an ủi:
Ta nói này Tiểu Cẩm! Mặc dù ở đây tuổi tác ta cao nhất, nhưng tu vi lại không phải cao nhất. Hơn nữa, con xem ta đã lớn tuổi rồi, con nỡ để ta tiếp tục vất vả

Vì sao?


Người đánh không lại sư phụ con.


..
Mẹ kiếp! Vợ chồng đồng lòng quá ha!
Lần này Lôi Thần điện cũng to gan, không hề ngăn chặn, ngược lại còn hào phóng giải trừ kết giới, để các tiên tự do ra vào. Nhưng đến khi các tiên đến nơi gọi là đài Tru Tiên nhìn ngó lại hoàn toàn choáng
vàng. Lời phản bác chuẩn bị cả ngày trời phải nuốt ngược vào bụng.
Không phải vì trông thấy đài Tru Tiên trong truyền thuyết, mà là vách đá màu trắng trên đài Tru Tiên. Nó nằm ở phía bên phải đài, đang chiếu sáu hình ảnh riêng biệt. Nhân vật chính của các hình ảnh là sáu
Nhưng hai năm trôi qua, Nguyệt Ảnh đã khá lên rất nhiều, bây giờ đã có thể một mình ra ngoài rồi. Cô vẫn luôn biết vấn đề của Nguyệt Ánh, hơn nữa cũng đã nghĩ rất nhiều cách. Cho dù cô không phải là
chuyên gia, nhưng tự thế giới này có chuyên gia mà.
Thời điểm quyết định làm giấy thông hành cho cậu ta, cô cũng đã suy xét đến điểm này. Vì thể vừa sang bên này, cô đã dẫn cậu ta đi gặp bác sĩ tâm lý hẳn mấy lần mới từ từ điều chỉnh lại tính cách cực đoan
Có điều, tam giới hiện nay không thiếu thời gian.
Thời hiện đại.
Hai năm sau.
Phụt...
Chúc Dao phun một ngụm nước, lắp bắp hỏi lại:
Khụ khụ... cậu... cậu sinh ra quả cầu!


Không phải!
Quả Quả lắc đầu, giải thích với vẻ mặt nghiêm túc:
Đây không phải con tớ sinh, là anh ta sinh.


Không được, dù sao ta đã làm lâu chủ lâu lắm rồi. Tiểu Ngôn Ngôn, ấn tiên ở trên đầu con, tu vi con cũng cao nhất, nói thế nào cũng do con quản mới phải chứ.
Hắn ta đổi mục tiêu nhìn sang Ngọc Ngôn, kiên
quyết không ôm cục nợ này. Hắn ta muốn thảnh thơi, muốn tự do, muốn tự do phóng túng.

Không được!


Cái đệch, anh ta ngoại tình ư?
Chúc Dao đột ngột đứng phắt dậy, bà đây đi thiến anh ta!

Không phải.
Sắc mặt Quả Quả càng quái lạ hơn, cô ấy ngập ngừng:
Anh ta nói... đó là con của anh ta.


Con... Trước đây anh ta từng kết hôn à?


Bây giờ đâu còn cái gì mà gọi lâu chủ nữa?


Sặc.
Nói có lý lằm:
Hay là đổi tên là: đài chứ?

Sắc mặt của hắn ta càng đen hơn. Con mới là đài chủ, cả nhà con đều là đài chủ!
Tên kia cũng coi như bỏ hết vốn liếng vị ép cưới nhỉ! Cô cần phải uống ly nước cho bình tĩnh mới được.
Nhưng ngẫm lại thân phận của đối phương, muốn khống chế thời gian gặp được con gái tương lai cũng không phải là không thể.

Chẳng phải cậu tin đó là con của các cậu à?

Mọi người choáng váng, lúc này mới hồi tưởng lại. Thiên âm căn bản không hề bảo bọn họ giao người ra mà người ta sẽ tự mình ra tay. Chuyện càng khiến mọi người kinh hãi hơn là vào một khắc trước khi
thiên âm vang lên, có người vẫn nhìn thấy sáu người này. Nhưng sau khi thiên âm vang lên thì chẳng thấy nữa. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Lôi Thần điện có thể trong một khắc cùng lúc bắt sáu người từ
những nơi khác nhau đi mà thần không biết quỷ không hay.
cũng nhiều lần cảnh cáo. Xung đột nội bộ trong tiên môn cũng hòa hoãn hơn nhiều. Đa số là đấu võ mồm, chứ không thật sự động tay động chân.
Tiên giới phút chốc bình yên hằn, những kiểu yên bình này cũng không kéo dài được lâu.
Theo thời gian trôi qua, bên phía Lôi Thần điện vẫn không có động tĩnh. Sau ba tháng, đã có vài người không nhịn được nữa, lờ mờ có xu hướng ngựa quen đường cũ.
Những lời này được nói một cách dứt khoát, không hề có ý định giải thích thêm. Các tiện ngạc nhiên tột cùng, phút chốc nháo nhào. Không nói mấy người đó xuất thân từ tiên môn danh tiếng lẫy lừng, ngay cả
trong mấy cái tên ấy, có hai người là Thượng Tiên đã từng vào Lôi Thần tháp, cũng coi như có danh tiếng trong các tiên môn. Cho dù sai phạm thì cũng là chuyện trong tiên môn của người ta, Lôi Thần điện dựa
vào đầu nói định tội liên định tội? Hơn nữa, còn muốn bỏ cốt tiên đánh xuống phàm trần. Chuyện này sao có thể chứ?
Bởi vì cổng trời đã đóng, trong ba nghìn thế giới không còn ai có thể đột phá Hóa Thần phi thăng. Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, trong mỗi một lần thăng cấp từ sau Trúc Cơ sẽ có thêm một ải tự vấn. Nội
dung tư vấn tùy theo mỗi người mà khác nhau, thường đến cùng lôi kiếp. Hàm ý chỉ có một: Đừng quên nguyện vọng của mình thuở ban đầu.
Ngoài ra, mỗi lần tăng lên một đại cảnh giới còn sẽ đi kèm một ải kiếp nhân quả. Ải này sẽ khiến người ta rơi vào trong áo cánh về nhân quả. Tội ác từng gây nên trước kia đều sẽ chịu quả báo trong ảo cảnh,



Nà nư? Anh ta đẻ. Anh ta? Xin hỏi là từ
anh ta
có bộ nhân đứng trước đó hả?
Trời đất! Đây vẫn là Trái đất mà cô sinh sống ư? Mau! Online chờ!

Đừng nhắc nữa, tớ muốn ở chỗ cậu yên tĩnh hai ngày, không muốn nhìn thấy anh ta nữa.


Các cậu cãi nhau à?

Quả Quả trợn mắt liếc cô nói:
Cậu cảm thấy tớ có thể cãi nhau với anh ta sao?


Sặc...
Nói cũng phải, cái tên bên nhà cô ấy là một
thế nổ
điển hình, còn là loại hoàn toàn không cần liêm sỉ. Ánh mắt anh ta mỗi khi nhìn Quả Quả đều có cảm giác đang nịnh bợ cô ấy:
Thế cậu làm thế này
là sao?

Quả Quả cầm lấy ly nước trên bàn trà, một hơi uống sạch. Chúc Dao thuận tay lại rót đầy cho cô ấy, cũng rót cho mình một ly.
mới dần dần ổn định lại. Hệ thống phát hiện BUG kia đã rất lâu không vang lên rồi.

Dao Dao.
Ngoài cửa truyền đến tiếng hỏi.

Nhanh vậy ư?
Cô vừa mới ngắt điện thoại mà. Chúc Dao liền mở cửa:
Quả Quả, cậu...

Lại ba tháng nữa trôi qua, vẫn không có động tĩnh gì cả? Các tiên yên tâm hơn, chuyện ai nấy lo, hoàn toàn quẳng thiên âm lạ kỳ hôm ấy ra sau đầu. Họ đều cho rằng tất cả những chuyện này chỉ là trò lừa bịp
của Lôi Thần điện, chém gió cả thôi. Muốn khống chế toàn bộ tiên giới thì nói dễ hơn làm. Hơn nữa, cho dù phạm phải nghiệp sát sinh thì cũng có ai biết đâu chứ? Chẳng lẽ Lôi Thần điện còn có thể ở sau lưng
mỗi người nhìn chằm chặp họ mỗi ngày sao.
Thế nhưng, trải qua trận đấu ở Lôi Thần điện trước đây, ai cũng biết Lôi Thần điện xuất hiện một nhân5 vật có tu vi có thể sánh với thần. Uy lực còn đó, phút chốc các tiên đều duy trì thái độ nửa tin nửa ngờ. Suy
cho cùng tu hành không dễ dàng, nếu thật sự bị phế bỏ tu vi, giáng xuống phàm giới thì thật không dám bảo đảm có thể quay về.
Ôm suy nghĩ thà tin là có còn hơn không, các tiên đã an phận một thời gian. Tiên môn trên khắp chốn đại lục đều ra lệnh cấm để ràng buộc đệ tử trong phải rõ ràng. Ngay cả Tán Ô Đường do tán tiên thành lập
Nhưng ngay lúc mọi người yên lòng, tiếp tục thăng cấp, đánh quái, giết người, cướp bảo vật, phía chân trời lại truyền đến thiên âm mới.

Triệu Cường Ngạn - đệ tử Lam Vân điện, Ngụy Quân Tường - đệ tử Chu Thác sơn, Kê Bác và Tiên Ninh - phải Hi Phong, Sài Vân Lương - Dụ Tường điện, tán tiền Đông Phương Tư. Sáu người nêu trên cướp
đoạt tài sản người khác, khiến nạn nhân tử vong, đã phán quyết phạm phải nghiệp sát sinh. Trưa ngày mai chịu tử hình ở đài Tru Tiên - Lôi Thần điện.

khôi phục lại trật tự tiên giới, Lôi Thần điện ta không thể chối bỏ trách nhiệm đầu.


Bọn họ cảm ứng được thì liên quan gì đến con chứ?
Vì sao bắt hắn ta thực hiện? Muốn khóc quá đi.
Chúc Dao lập tức xán tới chen lời:
Ai bảo người là lâu chủ anh minh thần võ của bọn con chứ? Trọng trách bảo vệ tiên giới này không giao cho người thì giao cho ai?

sẽ có ma. Là trùm cuối của cả Ma tộc, Nguyệt Ảnh không xuất hiện trước mặt Ma tộc bao giờ, mà trực tiếp truyền thừa thông qua ma khí, để tất cả mọi người biết đến sự tồn tại của Ma Thần. Trở thành một sự
tồn tại như thể tín ngưỡng, nhưng lại khiến bất cứ yêu ma nào đều không thể ngỗ nghịch cậu, hệt như yêu thú truyền thừa huyết mạch vậy.
Còn bản thân Chúc Dao vẫn bôn ba trên tiên tuyển sửa BUG như cũ, đều là BUG ban đầu Giới Linh để lại. Khoảng thời gian mới bắt đầu, chỉ sợ không khiến cô bận đến chết. Mãi tới khoảng thời gian gần đây

Không phải.
Quả Quả nghiêm túc nói:
Ý của anh ta là, đó là con của tớ và anh ta.

Chúc Dao sững sờ, không nhịn được vươn tay sờ lên bụng của cô ấy:
Cậu... sinh lúc nào thế?
Sao cô lại không biết chứ? Thế mà hôm qua lúc dạo phố cô chẳng nhìn ra.
Quả Quả chộp lấy móng vuốt của cô:
Hiện tại tớ chưa sinh bao giờ.

Không được, nhất quyết không đồng ý.
Các phái tức giận làm ầm ĩ, nhất quyết không chịu giao mấy người này ra, còn có xu hướng định phát động tấn công Lôi Thần điện lần nữa. Thế nhưng náo loạn chẳng được lâu, các tiên môn vừa kiểm tra thì
phát hiện sáu người kia đã không thấy đâu nữa.
và cố chấp của Nguyệt Ánh.
Mặc dù bây giờ cậu ta vẫn không thích nói chuyện với người khác, nhưng ít ra không hoàn toàn kháng cự thế giới bên ngoài, càng ngày càng giống một cậu em đích thực. Ngay cả mẹ cô cũng thích Nguyệt
Ảnh, thương cậu ta như thể con trai ruột, còn với cô thì là chán ghét như thể cô mới là đứa nhặt về vậy.
người bị trói như bánh chưng bằng phép thuật trên đài. Cảnh tượng phát trên đó đều là cảnh sát kẻ giết người cướp của.
Những môn phái vốn tràn đầy tin tưởng đến đòi người trong nháy mắt liền sững sờ. Bọn họ đành âm thầm tìm một góc để đứng, vờ làm người vây xem.
Ở trên đài Tru Tiên, ngoại trừ sáu người kia thì còn có mười mấy người đang đứng. Ngoài người con gái mặc váy hồng phấn phía xa xa, những người còn lại chính là những người đã nghênh chiến họ khi đánh

Sư phụ, làm thêm hai món đi!
Chúc Dao đặt điện thoại trong tay xuống, quay đầu gọi với vào nhà bếp:
Lát nữa Quả Quả đến ăn cơm tối đó.


Ừm.
Người trong nhà bếp gật đầu.
Chúc Dao nhìn ngó xung quanh, hỏi:
Nguyệt Ảnh đâu rồi? Mới vừa ở đây mà.


Thế đứa nhỏ từ đầu tới... Chờ đã! Hiện tại?
Chúc Dao đột nhiên trừng to mắt:
Không phải cậu đang nói... đó là đứa con trong tương lai của các cậu đấy chứ?


Ừ.Cô ấy gật đầu:
Cũng không biết anh ta nhìn thấy câu nói 'đẻ rồi phải cưới
ở đầu ra, tưởng rằng có con rồi tớ sẽ kết hôn với anh ta. Sau đó...

Vãi chưởng, loại chuyện này cũng xảy ra được à! Quả Quả là kiểu người không muốn kết hôn, điểm này cô có biết.
Chúc Dao cảm thấy đầu hơi hỗn loạn, lúc này Nguyệt Ảnh đã cầm chai nước tương quay về, gọi:
Chị...
.
Vừa dứt lời, quả cầu tròn vo mà Quả Quả đang ôm đột nhiên lóe ánh sáng trắng. Nó dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy trong nháy mắt từ một quả cầu da biến thành một quả bóng rổ, bắn vụt lên, rơi
xuống đất.
Chúc Dao đột nhiêu hiểu ra vì sao Giới Linh muốn đóng tất cả cổng trời. Nếu như tu tiên giả không quên nguyện vọng thuở ban đầu, không sợ nhân quả thì làm sao có thể không hiểu thấu đạo phi thăng. Cổng
trời đã đóng rồi, nhưng chỉ cần thông suốt đạo phi thăng, bọn họ sẽ tự mình mở ra cánh cửa phi thăng. Có điều phải trải qua càng nhiều gian khổ, tổn càng nhiều thời gian để tìm hiểu mà thôi. Đặc biệt là những
tu hành giả trong thời kỳ thiên đạo vừa đổi mới này.
ngày càng ít. Nhìn chung, sư phụ trở thành linh vật của tiên giới, thỉnh thoảng bắt gặp phần tử ngoan cố cá biệt sư phụ mới ra mặt. Tiên giới đã giảm đi rất nhiều trận chiến, mặc dù không dám bảo đảm nhóm
người giết quen tay kia thật sự cải tà quy chính, nhưng đã đến mức thoạt nhìn giống một tiên nhân hơn rồi.
Trái ngược với với sự phụ, theo như lời Giới Linh đã nói lúc trước thì Nguyệt Ảnh dấn thân vào con đường thần tượng. Sự thay đổi của thiên đạo có điều cực thiện, tương đương cũng sẽ có điều cực ác, có tiền thì
vào Lôi Thần điện hôm ấy. Đứng cạnh cô gái là người có tu vi sâu không lường được, dựa vào sức của một người thôi đã có thể đầu với cả biển người.
Nhưng kỳ lạ là, chủ quản nơi này không phải hắn mà trái lại là lâu chủ tiền nhiệm Ngọc Cẩm đứng ở chính giữa. Dường như tâm trạng Ngọc Cẩm không vui lắm, vẻ mặt đầy ai oán. Hắn ta hoàn toàn không để ý
đến đám người vây xem càng ngày càng đông này chứ đừng nói đến nồng nhiệt tiếp đón bọn họ.

Cục dân chính.

Cục dân chính? Đó là bí cảnh gì?
Nhưng hắn ta chưa kịp hỏi, hai người đã hoàn toàn biến mất dạng.

Anh ta mang về một người.
Quả Quả nói với vẻ mặt quái lạ.
Lòng Chúc Dao chùng xuống, hỏi:
Là nam hay nữ?

Cô ấy nghĩ ngợi, mãi lâu sau mới nói:
Chắc là nữ...

Má nó, ghét nhất cái kiểu sự thật có căn cứ này.

Thế không thì, đồ tôn bé nhỏ...


Không được!


Tớ tin mà!
Cô ấy gật đầu.

Thế vì sao cậu muốn trốn ở chỗ tớ chứ?

Khóe miệng cô ấy méo xệch, xoay người ôm ra một vật tròn vo từ trong túi, hết sức cẩn thận đưa cho cô:
Mấu chốt là... Đứa nhỏ như thế này!


Các người vẫn còn ở lại đây sao?
Ngữ điệu của Ngọc Cầm hết sức tồi tệ, hắn ta lạnh lùng quét mắt liếc đám người kia:
Muốn ở lại ăn cơm à?

Sắc mặt mọi người cứng đờ. Người phi kiểm, kẻ cưỡi mây, suy sụp rời đi. Bọn họ đã mất cả ngày trời chuẩn bị chất vấn xong xuôi, nhưng nỗi hoài nghi lại không thể thốt ra khỏi miệng. Những gì thiên âm kia nói
đều là sự thật, Lôi Thần điện thật sự có đài Tru Tiên! Chỉ cần đặt chân vào là đã khiến người ta đầu thai lại. Hơn nữa thiên uy trên đài kia, cho dù là Lôi Thần tháp trước đây cũng không bị kịp. Phải biết rằng,
Các tiên môn thoáng chốc nghĩ mà hãi, ý định tấn công Lôi Thần điện một lần nữa phai nhạt đi nhiều. Cứ nháo nhào như vậy suốt một ngày, trưa ngày thứ hai, mọi người ôm đủ loại tâm tư tập trung đi về phía
Lôi Thần điện.
Lần này không phải họ đến gây chuyện mà là muốn xem thử rốt cuộc chuyện phiền phức đến nhường nào. Đương nhiên, nhiều người cũng ôm ý định nhân lúc náo loạn cướp người về. Trong những người này
Vấn đề thân phận của Ngọc Ngôn và Nguyệt Ảnh được người quản lý ở thế giới bên này giúp đỡ giải quyết. Nhờ có thần giúp sức Quả Quả, đổi phương chẳng cần chớp mắt đã đồng ý ngay. Việc này chứng
minh có một người bạn thân quan trọng đến nhường nào.
Sự việc của tiên giới bên kia gần như đã được giải quyết. Tiên giới có cơ quan tư pháp Lôi Thần điện, tỉ lệ tử vong giảm mạnh, việc giết người cướp của rất ít xuất hiện. Mà cơ hội ra mặt của sư phụ cũng càng
Một cái đầu nho nhỏ thò ra từ bên trong, kêu một tiếng trong trẻo với Nguyệt Ảnh:
Cha!

Mọi người:
...
Đồng loạt ngoảnh đầu nhìn sang Quả Quả.
Quả Quả liếc xéo người bên cạnh, mắng:
Nhìn cái gì mà nhìn? Con không phải do anh sinh ra à?

có hai vị là Thượng Tiên đã từng vào Lôi Thần tháp, sao tiên môn có thể bỏ qua cho được. Suy cho cùng tiện âm kia nói sáu người phạm phải nghiệp sát sinh, nhưng nói có sách mách có chứng, cho dù Lôi
Thần điện cũng không thể tùy tiện đẩy người lên đài Tru Tiên được? Các tiện ở tiên giới này nhiều năm như vậy, mỗi người đều có thủ đoạn riêng. Chỉ cần nhất quyết không thừa nhận, đoán rằng Lôi Thần điện
cũng phải bó tay.
sao?

Hắn ta nỡ đấy!

Vả lại, đài Tru Tiên đã xuất hiện ở Lôi Thần điện ta, nghĩ tới nghĩ lui cũng là ý trời.
Vẻ mặt ống vô cùng nghiêm túc nói:
Với lại, chẳng phải Tiểu Ngôn và Tiểu Dao đã bảo bọn nó cảm ứng được thiên đạo đang

Thay đổi thiên đạo tương tự như thay đổi động cơ chính, toàn bộ đều phải thay đổi. Lôi Thần tháp biến mất, nhưng lại có thêm một đài Tru Tiên duy trì trật tự tiên giới. Còn sự đổi thay của nhân gian lại không
phải là thứ có thể nhìn ra bằng mắt thường.
Cô còn chưa dứt lời, Quả Quả đã đi thẳng vào, kéo cô vào phòng, hàng mày nhíu chặt còn lờ mờ mang theo vẻ tức giận.

Dao Dao, tớ ở chỗ cậu mấy ngày nhé, tạm thời không về đâu.


Hả?
Chúc Dao kinh ngạc, sao lại như vậy?
Cái tên bên nhà cậu có biết không?
Phải biết rằng cái tên quản lý của cô ấy không phải dạng dễ chọc gì cho cam.
thiên uy chỉ xuất hiện ở nơi chứa đựng thiên đạo đậm đặc. Trên đài Tru Tiên có thiên uy, vậy nghĩa là nó sinh ra từ thiên đạo. Còn chuyện Lôi Thần điện từ trước đến nay chưa từng hỏi qua các phái, bỗng nhiên
lại làm thế này, chắc chắn là do đã hiểu thấu đáo thiên đạo.
Các tiên có thể phản đối Lôi Thần điện, nhưng ai có khả năng chống đối thiên đạo chứ? Vì thế... hành động chống Lôi Thần điện lần thứ hai của tiên giới một lần nữa tuyên bố thất bại. Hơn nữa, trải qua chuyện
không tài nào thoát khỏi ảo cảnh. Ngược lại, những người lòng dạ trong sáng có thể dễ dàng vượt qua.
Hơn nữa, ái này có thể sánh với tâm ma, không thuốc nào có tác dụng. Vượt qua được tự nhiên tu vi sẽ nâng cao. Không vượt qua được nhẹ thì tu vi mất sạch, nặng thì mất mạng vào vòng luân hồi.
Độ khó của việc tu hành thoáng chốc tăng lên đến một mức cực kỳ cao, tu giả gọi hai loại ái này là tu tâm. Chỉ có tâm cảnh và tu vi cùng tăng mới có thể lên cấp.

Sư phụ, chúng ta đi thôi! Nếu không muốn mất, sắp đóng cửa rồi.
Chúc Dao kéo sư phụ nhà mình rồi quay người bỏ đi.

Ừm.
Ngọc Ngôn gật đầu nắm lấy tay cô.
Ngọc Cẩm sững sờ, vội hỏi:
Chờ đã! Hai đứa đi đâu đấy?


Cục cưng.
Quả Quả giật bắn mình, vội vã chạy đến ôm.
Cùng lúc ấy, hình dáng anh chàng nhà Quả Quả chợt lóe lên, hắn đột nhiên xuất hiện trong phòng. Vừa định đón lấy quả cầu, nó lại chuyển hướng, lăn thẳng về phía Nguyệt Ánh, va vào chân cậu ta rồi dừng lại.
Ngay sau đó nó vang lên tiếng
răng rắc
, quả cầu tách ra. Một bàn tay trắng trẻo mềm mại đột nhiên vươn ra, nắm chặt lấy gấu quần của Nguyệt Ánh.
này, các tiên cũng đã hiểu lệnh cấm kia không phải là một trò đùa. Tỉ lệ tử vong của tiên giới bắt đầu giảm mạnh, từ giờ tiên giới hướng đến sự phát triển toàn vẹn và hài hòa.
Ngoại trừ một người.

Vì sao là ta? Vì sao cứ là ta? Vì sao lại là ta?
Ngọc Cẩm cảm thấy cả người khó chịu. Lão tổ tông của môn phái khác quay về đều bận rộn tranh quyền đoạt thể. Vì sao Lôi Thần điện lại trái ngược thế?
Dựa vào

Vì sao?

Ngọc Ngôn liếc hắn ta một cái, lạnh lùng đáp:
Người đánh không lại con.


...
Knock out!
Hắn ta ngẩng đầu xem giờ, chỉ trầm giọng nói một câu:
Thời khắc đã điểm.
Sau đó phất tay áo, vô cùng dứt khoát đẩy phắt sáu người vào trong đài Tru Tiên.
Sáu người đó còn chẳng kịp thét lên tiếng nào đã mất dạng, hơi thở của sáu người cũng tắt ngúm trong tích tắc.
Tâm trạng của các tiền thật phức tạp.

Đi mua nước tương rồi.
Ngọc Ngôn thuận miệng đáp.
Chúc Dao hơi ngạc nhiên. Chủ động đi mua nước tương ư, có tiến bộ đấy. Cô nhớ lại lúc đầu mới dẫn Nguyệt Ảnh sang thế giới bên này, có thể do môi trường quá đỗi xa lạ, cậu ta cứ như một cái đuôi nhỏ bám
theo cố hệt như lúc cậu ta còn nhỏ. Hoàn toàn khác với sự phụ có tính tò mò cao, nhìn thấy cái gì cũng muốn gỡ ra.
Người quản lý:
...

Chúc Dao:
...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.