Chương 47: Kim đạn hoàn mỹ
-
Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi
- Vưu Tiền
- 1481 chữ
- 2021-12-31 05:29:30
Nhưng kết đan phải nén và tích trữ linh khí, quá trình này yêu cầu cực kỳ cẩn thận, chỉ cần một chút sơ sẩy cũng có thể khiến đan điền nứt vỡ, kết đan thất bại.
Sau khi nhìn bên trong cơ thể, Chúc Dao phát hiện linh lực thuộc tính Lôi trong người cô đã đầy tràn, bắt đầu kích động và chạm khắp nơi, cứ như thế này thì chắc chắn kinh mạch cô sẽ bị xé rách.
Chúc Dao chỉ có thể nén cơn đau như xé da xé thịt, chậm rãi dẫn dắt linh khí đi vào đan điền theo phương pháp mà sư phụ đã chỉ dạy, sau đó mới nén linh khí thuộc tính Lôi lại.
Nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực tế khi tiến hành lại khó khăn nghìn trùng, cô có phải máy nén khí đâu, hơn nữa linh khí cũng không có thực thể, đâu phải nói nhỏ lại là nó nhỏ đâu.
Dù cố có dùng niệm lực dẫn dắt thế nào thì cũng rất khó kiểm soát, đang nén linh khí bên này thì nó lại phình ra bên kia.
Trừ khi là sức mạnh nào đó có thể bao trùm, không cho linh khí có chỗ tràn ra, từ đó tập trung nó lại một điểm.
Chúc Dao ngẫm nghĩ một lúc, không biết thế nào lại nghĩ tới lực ly tâm, nếu vật thể không ngừng chuyển động theo một hướng thì sẽ tập trung lại thành một điểm.
Cũng giống như khuấy nước theo một hướng, nó sẽ hình thành một vòng xoáy có một điểm là tâm.
Nếu xoay xung quanh tâm vòng xoáy thì việc nén ép linh lực cũng giống như cuốn quả bóng len? Nghĩ tới phương pháp này, Chúc Dao lập tức điều khiển linh khí trong đan điền không ngừng chuyển động cùng một hướng với tốc độ cực cao, quả nhiên sức ép đã dần dần nên linh khí thành một điểm là tâm của chuyển động.
Điểm này cực nhỏ, nhưng với việc linh khí cuốn vào càng ngày càng nhiều, điểm này cũng dần dần lớn lên, từ một chấm nhỏ trở thành kích thước xấp xỉ hạt đậu, nhưng lúc này cô đã dùng hết linh khí trong cơ thể.
Chúc Dao tiếp tục điên cuồng hấp thu linh khí, một lượng lớn linh khí đi vào cơ thể chỉ trong chớp mắt đã bị vòng xoáy đang chuyển động cực nhanh trong đan điền hấp thu.
Hạt đậu ngày càng lớn hơn, năm tia sét màu tím còn lại trong căn phòng đá cũng nhanh chóng tiêu tan với tốc độ đáng kinh ngạc.
Lúc Ngọc Ngôn tới vừa hay thấy tia sét cuối cùng tiêu tan, thể là nhanh như cắt hắn vội lấy ra ba tia sét nữa ném lên trên, nhờ thế mới thoát khỏi nguy cơ linh khí bạo động trong đường tơ kẽ tóc.
Ngọc Ngôn quay đầu nhìn về phía đồ đệ ở chính giữa căn phòng với linh khí thuộc tính Lôi cực kỳ nồng đậm bao phủ xung quanh, hơn nữa linh khí thuộc tính Lôi tựa như nghe theo mệnh lệnh nào đó, chuyển động xung quanh cô theo cùng một phương hướng.
Tuy biết đồ đệ có độ thân thiện với linh khí thuộc tỉnh Lôi cực cao, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy linh khí thuộc tính Lôi nghe lời như thế, chúng tựa như đang chuyển động theo ý của Chúc Dao vậy.
Không biết đã qua bao lâu, mãi đến khi Chúc Dao cảm thấy hạt đậu trong cơ thể dần trở thành kích thước của một viên ngọc, vòng xoáy không xoay chuyển nổi nữa mới dừng lại hoàn toàn, cô kết đan thành công rồi.
Chúc Dao thở phào một hơi, vừa mở mắt ra, cô liền nhìn thấy một Ngọc Ngôn đang nghiêm túc ngồi trước mặt cô.
Sư phụ? Người đến canh chừng giúp con à?
Ừm!
Ngọc Ngôn đáp một tiếng, hắn đưa một ngón tay điểm vào mi tâm của Chúc Dao:
Thả lỏng, sư phụ kiểm tra đan điền của con.
Một luồng khí mát lạnh xông thẳng tới đan điền của cô, Chúc Dao định ngăn lại theo phản xạ, nhưng vì nghe lời sư phụ nên cô lại thả lỏng cơ thể.
Ngọc Ngôn xem xét đan điền của Chúc Dao, quả nhiên nhìn thấy một viên kim đan màu bạc tròn nhẵn đang trôi lững lờ bên trên với linh khí dạt dào, có từng tia điện xoay xung quanh, nhìn kỹ thì thấy trên kim đan có rất nhiều đường vân màu tím.
Ngọc Ngôn càng kinh ngạc hơn, bình thường rất ít người kết đan có kim đan tròn nhẵn nhụi, hoàn toàn không có góc cạnh gì như thế này.
Nén linh khí là chuyện cực kỳ tốn sức lực và thời gian, không ai có thể làm hoàn mỹ được.
Vì thể hình dạng kim đan của mỗi người đều không giống nhau, nhưng tóm lại đều có góc cạnh cả.
Đồ đệ ngốc...
lại hoàn toàn không có!
Ngọc Ngôn rút tay lại nhìn Chúc Dao với ánh mắt kỳ lạ, hắn ngày càng không nhìn thấu đồ đệ của mình rồi.
Sư phụ, sư phụ, sao vậy, sao vậy ạ?
Tuy đã kết đan, nhưng cô vẫn chưa có khái niệm gì về chuyện này.
Ngọc Ngôn lẳng lặng một lúc mới gật đầu:
Tốt lắm! Kim đan của con vững chắc hơn người bình thường rất nhiều.
Nghe thấy lời khen của Ngọc Ngôn, Chúc Dao hoàn toàn bật chế độ đắc ý kiêu ngạo:
Ha ha ha ha, con biết mà, sư phụ, con đã kết đan rồi, người có thưởng gì cho con không?
Chúc Dao xòe tay ra trước mặt Ngọc Ngôn, vẻ mặt háo hức đòi quà.
Ngọc Ngôn ngẩn người nhìn ánh mắt lấp lánh như sao của Chúc Dao, hắn gật đầu, kết đan thành công đúng là phải có thưởng, thế là hắn lấy ra một cái bình đặt vào tay cô.
Đôi mắt Chúc Dao lập tức sáng lên như đèn ô tô, vội mở nắp bình nhìn vào bên trong, vẻ mặt hưng phấn thoắt cái đã tối sầm lại.
Đệt, thế quái nào lại là kẹo! Ngẩng đầu lên nhìn người sư phụ nào đó vẫn điềm đạm tự nhiên, cô thật sự rất muốn cắt đứt tình thầy trò ngay bây giờ?
Sư phụ...
Chúc Dao đứng lên định nói chuyện với sư phụ về vấn đề phương pháp giáo dục, bỗng cô giẫm phải cái gì đó, té nhào xuống đất.
Chúc Dao ngơ ngác nhìn lại, sao tay áo và ống quần lại dài thế này, lúc đó cô mới phát hiện.
Đệt! Thế quái nào lại biến thành trẻ con nữa rồi! Do kết đan đã dùng sạch sẽ tất cả linh khí trong cơ thể Chúc Dao nên cô lại trở về với dáng vẻ của một đứa trẻ bảy tuổi.
Sư phụ nói giờ cô vừa kết đan, đến khi cảnh giới vững chắc thì sẽ không xảy ra tình trạng biến thành trẻ con nữa.
Sau khi kết đan sẽ có lôi kiếp lớn, chỉ cần ra khỏi đây lôi kiếp sẽ cảm ứng được và giáng xuống.
Nhưng với tình hình hiện nay, muốn ra ngoài rất nguy hiểm.
Vì thế kế sách tốt nhất chính là sạc đầy pin ở căn phòng này trước đã, à nhầm, chờ linh lực hồi phục rồi hẳn ra ngoài.
Nơi này có trận pháp ngăn cách, tạm thời sẽ không bị lôi kiếp phát hiện.
Thế là cô chỉ đành tiếp tục ngồi khoanh chân hấp thu linh khí.
Khi ngẩng đầu thấy tia sét màu tím cuối cùng chỉ còn non nửa, Chúc Dao nói một câu xen lẫn ý trêu ghẹo:
Đừng lo nhé, lát nữa sẽ ăn tươi nuốt sống mày.
Lời vừa dứt, tia sét đang yên tĩnh tỏa ánh sáng đột nhiên đỏm dáng uốn éo thân, tiếng xẹt tia lửa điện của nó ngày càng to, trông cứ như vừa uống thuốc lắc.
Chúc Dao im lặng, thế nào mà cô lại không biết tia sét này còn có thuộc tính thích bị ngược đãi, vừa nghe sắp bị ăn tươi liền hưng phấn như hít cần thế kia!
Tia sét càng uốn éo càng vui vẻ, Chúc Dao quyết định phải tăng nhanh tốc độ mau chóng nuốt nó đi.
Nửa ngày nữa trôi qua, cuối cùng linh lực của cô đã hồi phục, cơ thể cũng đầy luồng khí...
à nhầm, là trở về với dáng vẻ thiếu nữ, nhưng vẫn chưa thể hấp thu hết tia sét kia.
Đi đây nhé!
Chúc Dao phất tay rời khỏi căn phòng đá.
Tia sét đó cũng dẹo thành một đường cong uốn lượn run lên vài cái với cô, tựa như đang vẫy tay chào Chúc Dao vậy.
Gân xanh Chúc Dao nổi đầy trán, chẳng lẽ tia sét cũng thành tinh hay sao!